Chương 491
**********
Tiêu Ninh cười ra nước mắt.
Đám người Lưu Danh và Trương Thành Khải chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ. "Không sao, có thể đến là có lòng rồi, quà cáp không quan trọng"
Tiêu Thanh an ủi bạn học cũ của mình.
Tiêu Ninh cười nhạo nói: "Xem như tôi thấy thì những người tới dự tiệc sinh nhật của bố anh. Cũng chỉ có mấy đổ rác rười này."
Tiêu Ninh vừa nói dứt câu. "Có khách đến
Một giọng nói từ hành lang truyền đến. "Gia đình Kim Chỉ Nam ở Cổ Cành, Hoặc Thiệu Đông ở Danh Châu, Cao Thái Khôn ở Hải Châu, Khổng Hương Hoa ở Đăng Châu, Đổng Thiên Huân ở Đông Châu, năm đại ca đến rồi!"
Mọi người nhìn về phía hành lang. Chỉ thấy một nhóm người, ít nhất là bảy mươi tám mười người đangđi theo hành lang về phía này.
Nhóm người này, ngoại trừ hai hàng trái phải ba mươi bốn mươi vệ sĩ, những người khác đều ăn mặc sang trọng, thoạt nhìn đều rất giàu có. Khí chất cũng rất mạnh mẽ. "Troi dat di!"
Con cháu nhà họ Tiêu đều kinh ngạc trước sự xuất hiện của bọn họ.
Tiêu Hằng càng thêm kinh hãi nói: "Kim Chỉ Nam, Hoắc Thiệu Đông, Không Hướng Hoa, Cao Thái Khôn, Đồng Thiên Huân, năm người này đều là những lão đại trên đường, toàn bộ thế giới ngầm của sáu thành phố ở Dương Đông đều ở dưới sự kiểm soát của năm người họ. Bọn họ sao lại đến đây? Là đến để chúc thọ ông nôi ư?"
Mọi người nhà họ tiêu lập tức nhìn về phía Tiêu chính Thành.
Tiêu Chính Thành lắc đầu: "Không có gửi thiệp mới cho họ, hẳn là không phải đến tham dự tiệc mừng thọ của ta. Hơn nữa ta cũng không có kết giao gì với họ, thậm chí không quen biết họ."
Mọi người trong nhà họ Tiêu đều cau mày. “Vậy bạn họ đến tham dự tiệc mừng thọ của anhMục An Phong kiêu ngạo nói: "Tham gia tiệc mừng thọ của ba anh rể tôi chứ sao." "Là cậu ta?"
Bác gái cả nhảy ra, cưới lạnh nói: "Cậu ta làm đàn em của người ta còn không xứng. Cậu ta có tư cách để người ta đến tham dự tiệc mừng thọ của ba cậu ta? Chắc chắn là hâm mộ đến tham dự tiệc mừng thọ của ông cụ nhà chúng tôi."
Tiêu Thanh thàn nhiên nói: "Đừng tự dát vàng lên mặt mình, như vậy sẽ chỉ càng khiến tôi thêm coi thường các người." "Hu!"
Tiêu Vũ hừ nói: "Tôi không tin. Những lão đại này đến dự tiệc mừng thọ của ba cậu."
Nói xong, anh ta tươi cười chạy qua. "Năm vị lão đại. Xin hỏi các vị đến tham dự tiệc mừng thọ của ai?"
Kim Chỉ Nam hạ hạ cười lớn: "Chúng tôi đến đề dự tiệc mừng thọ của ba anh Tiêu, Tiêu Thanh." "Cái gì!"
Nghe thấy vậy, Tiêu Vũ và người nhà họ Tiêu đều số ngày người
Máy vì làn đại này đến tham dự tiệc mừng thọ củaba Tiêu Thanh?
Trời ạ, Tiêu Thanh lấy đâu ra mặt mũi lớn như vậy!
Rất nhanh, đám người Kim Chỉ Nam đã đến cửa sảnh Vạn Thọ. "Anh Tiêu, cô Mục. Chúc mừng năm mới "
Đám người Kim Chỉ Nam trước tiên là chào hỏi Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam trước.
Sau đó, Kim Chỉ Nam nhìn Tiêu Vĩnh Nhã bên cạnh Tiêu Thanh, chắp tay cười nói: "Ông Tiêu, tôi chúc ông sống lâu!"
Sau đó, một đám người tới tấp chắp tay nói: "Ông Tiêu, chúc ông sống lâu trăm tuổi " "Cam on! Cam on!"
Tiêu Vĩnh Nhã vừa mừng vừa lo, cơ thể của ông đang run lên.
Lúc này, Kim Chỉ Nam đặt một hộp quà lên bàn và mở hộp quà ra, "Ông Tiêu, tôi tặng ông một miếng ngọc như ý, hy vọng ông sau này mọi chuyện suôn sẻ như ý!
Sau đó là đám người Hoắc Thiệu Đông cũng nhao nhạo đất hộp quà lên bản và lần lượt mở ra. “Ông Tiểu, tăng ông một pho Di Lặc bằng phithủy. Hi vọng sau này ông luôn luôn miệng cười!" “Ông Tiêu, tặng ông một viên dạ minh châu, hy vọng những ngày tháng sau này của ông không có bóng tối mà toàn là ánh sáng!". ***
Người nhà họ Tiêu bu lại.
Nhìn từng món từng món quà quý giá này, tất cả đều kinh ngạc đến trợn mắt há mồm. "Một món quà ngẫu nhiên này, trị giá đều trên chục tỷ!"
Nội tâm bọn họ đang gào thét.
Năm món quà này, tiền mừng thọ được thu lại chưa kể, còn lãi mấy chục tỷ! "Ông Kim, ông Hoắc, ông Đồng, ông Khổng, ông
Cao, mọi người đến rồi!"
Ngô Tuệ Lan vừa rồi cảm thấy xấu hổ vô cùng, lúc này mặt mày hớn hở chạy ra đón khách. "Haha, ông Tiêu mừng thọ, nhất định phải đến!" Đám người Kim Chỉ Nam cười nói,
Ngô Tuệ Lan chỉ cảm thấy vô cùng có thể diện đắc chí nói với đám người nhà họ Tiêu: “Các người bên kia có máy vi lao đại trâu bò như vậy tới tham dự mừng tiếc thu không?"