Chiến Đấu Cho Ước Mơ

Chương 88: 88: Hỏi Cung




- --Mười lăm năm trước---

- Mau,tiểu thư,người hãy mau chạy trốn đi!!

Lão giả gào thét trong vô vọng,trái tim của lão giả này vừa bị xuyên thủng,máu chảy ra lênh láng,khóe miệng trào ra một ngụm máu đỏ tươi.

Thứ đâm vào giữa tim lão giả không phải là vũ khí mà chỉ là một cánh tay.

Người dùng cánh tay đâm vào lão giả có gương mặt cứng nhắc,gã không hề có cảm xúc,hơn nữa người này không hề có hơi thở,đây vốn chỉ là một hình nhân khô lỗi,trước khi chết bị người ta tế luyện trở thành công cụ giết người.

Trong đống đổ nát có một thiếu nữ tuổi chỉ khoảng mười lăm,gương mặt của nàng vô cùng hoàn mỹ,khí chất vô cùng nổi bật,ở bên ngoài kia chỉ cần nàng đi đâu cũng được người ta chú ý,nàng chính là thiên tài vạn người ngưỡng mộ.

Thế nhưng thiếu nữ như vậy bây giờ đang ngồi co ro ở dưới đất,cả người run rẩy không ngừng.

Khi nhìn cảnh tượng đáng sợ trước mắt,thiếu nữ bật khóc nức nở:

- Lê lão gia gia! huhu.

.

Lão giả dùng chút hơi tàn của mình thông qua thần niệm nói:

- Tiểu thư! mau chạy! mau chạy đi.

Nói xong câu này lão giả liền bị hình nhân khô lỗi kia xé toạc người ra,cảnh tượng vô cùng khủng bố,ngay cả linh hồn cũng không trốn thoát,bị xé toạc.

Thiếu nữ cũng lần đầu nhìn thấy cảnh tượng máu me như vậy,nàng nôn thốc nôn tháo ra ngoài,liếc nhìn cái thứ đáng sợ giết chết lão giả,nàng run lẩy bẩy trong sợ hãi,cuối cùng chỉ trong tích tắc nàng liền lổm cổm bò chạy,chân khí trong người khởi động tức tốc phi hành bỏ chạy,nước mắt tuôn ra không ngừng.

Trong vùng không gian này không chỉ có mỗi hai người bọn họ,mà còn có rất nhiều tu sĩ đang khổ chiến,bọn họ tất cả đều là người cao thủ dời non lấp biển,pháp lực vô cùng mạnh mẽ,thế nhưng những khô lỗi đang đối đầu với bọn họ còn đáng sợ hơn,chúng giống như một cỗ máy chết chóc,thân thể bọn chúng rất cứng rắn,sức mạnh lại càng khủng bố.

Đám người này chỉ biết chống chịu trong tuyệt vọng,tiếng la hét khắp nơi,bọn họ cố gắng đến lúc này cũng chỉ muốn bảo vệ những thiên tài hạt giống của gia tộc.

Có rất nhiều thiếu niên,thiếu nữ bất phàm ở nơi này,bọn họ trốn lại cùng một góc,ai nấy cũng run lên đầy sợ hãi,gương mặt bọn họ đều tái đi,bọn họ nhìn về phía trước liên tục cầu nguyện.

Thiếu nữ kia phi hành ngang qua đây cũng nhìn thấy vậy cũng không dừng lại mà tiếp tục bỏ chạy,gương mặt nàng tái nhợt,nước mắt tuôn rơi không ngừng,nhưng nàng vẫn kiên trì thúc dục chân khí bay về phía trước.

Thiếu nữ này phi hành một thời gian dài,cuối cùng nàng cũng kiệt sức mà ngã xuống một cái hố,ngay khi vừa chạm đất nàng liền ngã ra hôn mê bất tỉnh.

Trong cơn hôn mê,thiếu nữ nhìn thấy một cảnh tượng rất đáng sợ,còn khủng bố hơn ở bên ngoài rất nhiều.

Đây là một vùng không gian hắc ám rất rộng lớn,lúc này có một nam tử trẻ tuổi đang chiến đấu với vô số những con quái vật khủng khiếp.

Những con quái vật kia đều là những bộ xương khô,bọn chúng rất to lớn và mạnh mẽ,chỉ cần một cú tát của con quái vật kia cũng đủ xé nát một vùng đất rộng lớn,nó còn mạnh mẽ đến nỗi gây ra chấn động không gian.

Đám quái vật này rít lên những âm thanh rùng rợn,tất cả đều toát ra luồng khí thế khiến nữ tử run lẩy bẩy,không những thế số lượng của chúng lại đặc biệt nhiều,bọn chúng bao vây lại tấn công về phía nam tử trẻ tuổi.

Nam tử kia tuổi tác chỉ khoảng hai mươi,người này có một gương mặt sáng lạng,hàng lông mày như kiếm,đôi mắt tử sắc(*) vô cùng đặc biệt,ngay cả mái tóc của y cũng có màu tím,nửa thân trên của nam tử y phục đều đã rách lộ ra một thân hình hoàn hảo,cơ bắp săn chắc đều đặn,làn da bóng bẩy thỉnh thoảng còn toát ra vài luồng khí màu tím.

(*) tử sắc:màu tím.

Đáng nói là nam tử này không hề sử dụng vũ khí nào đối địch với những con quái vật kia,y thuần túy chỉ dùng những nắm đấm,những cú đá đánh thẳng về những con quái vật.

Thế nhưng điều khiến thiếu nữ kinh ngạc đó là mỗi cú đấm của nam tử kia lại vô cùng nhanh và mạnh bạo,mỗi một lần va chạm đều khiến một con quái vật nổ tan xương mà chết.

Tất cả những con quát vật kia sức mạnh đều có thể phá hủy một vùng rộng lớn,thế nhưng khi đánh lên người nam tử cũng chỉ tạo thành những vết xước ngoài da,hoàn toàn không tạo thành một vết thương nghiêm trọng nào.

Thiếu nữ đứng ngoài nhìn thấy cảnh tượng này gương mặt như ngốc trệ,nàng chưa từng nhìn thấy ai đáng sợ như vậy cả,nam tử kia quá mạnh mẽ,còn mạnh hơn rất nhiều so với tổ phụ của nàng.

Nam tử kia khi chiến đấu không ngừng cười lớn đầy sảng khoái,y lao vào giữa đám quái vật mà đánh đấm,cả người toát lên một luồng khí chất vô địch,nam tử càng chiến đấu thì lại càng thăng hoa,luồng khí chất kia càng phát ra mạnh mẽ.

Thiếu nữ nhìn thấy cảnh tượng này như mê ly,ánh mắt nàng lộ ra vẻ sùng bái.

Đúng lúc này một con quái vật xương cực lớn xuất hiện,nó phải to gấp mười lần những con khác,đây có vẻ là một con thủ lĩnh,nó nhìn nam tử kia bằng hốc mắt trống rỗng,đen kịt rồi đột rít lên thật lớn.

- Rít! rít.

rít.

ỳ ùng! ỳ! ùng.

.

đùng! đùng! rắc.

.

rắc…

Chỉ riêng âm thanh phát ra đã có uy lực vô cùng khủng khiếp,tiếng rít này phá nát một khoảng không gian pháp tắc.

Nam tử trẻ tuổi nghe thấy vậy liền dừng lại,y nhìn con quái vật kia với ánh mắt nóng bỏng,chiến khí trên người càng tỏa ra mãnh liệt hơn.

Nam tử hét lên một tiếng cuồng bạo,cả người như biến lớn lên.

- Năm trượng…

- Mười trượng…

- Năm mươi trượng.

.

Chỉ khi thân hình nam tử đã cao quá trăm trượng mới dừng lại.

Bây giờ nam tử kia đã to lớn trông như người khổng lồ,cả người y hiện lên những hoa văn màu tím rất đẹp,khí thế phóng ra cuồn cuộn như đại hồng thủy,khí khái hiên ngang như tôn cự thần.

Nam tử rống lên một tiếng,bàn chân đạp nát đại địa lao thẳng về phía con thủ lĩnh quái vật kia.

Đôi bên giao chiến rất kịch liệt khiến không gian vỡ vụn,nam tử kia càng chiến lại càng tỏ ra dũng mãnh,khí thế tỏa ra uy chấn bốn phương,cuối cùng nam tử tung ra một đòn đánh quyết định đánh nát tan con quái vật kia.

Lúc này nam tử đứng giữa không gian hắc ám vô tận hít sâu một hơi như cảm thụ niềm vui chiến thắng,những đợt cuồng phong bên ngoài không gian ập thẳng vào người nam tử làm mái tóc của y tung bay phấp phới.

- Không gian loạn lưu??

Thiếu nữ giật mình há to miệng trong sự kinh sợ,những trận cuồng phong bên ngoài không gian đáng sợ như vậy mà đối với nam tử kia chỉ là một cơn gió không đáng kể,đây còn là người sao??

- Ai đó??

Nam tử kia sửng sốt nhìn về phía thiếu nữ thốt lên,vì là thân hình của y lúc này rất lớn nên giọng nói trở nên ồm ồm,nghe như tiếng sấm rền.

- A??

Thiếu nữ kinh hãi hét lên một tiếng trong sợ hãi,thân hình ngồi bệt xuống đất,nam tử kia hình như đã phát hiện ra nàng,chuyện này thật sự không phải một giấc mơ sao??

Nam tử trẻ tuổi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ở đây vậy mà có người,hơn nữa lại là một thiếu nữ.

Nam tử thu hồi hết sức mạnh khiến cơ thể của mình trở lại bình thường,y nhoáng một cái đã biến đến gần thiếu nữ tò mò nói:

- Tiểu cô nương,ngươi là ai??

Thiếu nữ nghe nói vậy liền quên cả sợ hãi tức giận nói:

- Ta không phải tiểu cô nương,ta đã trưởng thành rồi,hơn nữa,trông ngươi đâu có lớn hơn ta mấy tuổi,gọi ta tiểu cô nương không thấy ngại sao??

Nam tử trẻ tuổi thoáng ngẩn người,bộ dạng này của y quả thật cũng chỉ hai mươi,thế nhưng tuổi tác thật sự của gã cũng không phải như vậy,đương nhiên cái này nam tử cũng không giải thích mà ngạc nhiên nói:

- Cô nương,sao ngươi vào đây được??

Thiếu nữ thấy dáng vẻ của nam tử cũng không giống người xấu,nàng liền bạo gan hơn một chút thản nhiên nói:

- Ngươi là ai mới đúng,chính ngươi đã bước vào giấc mơ của ta lại còn hỏi ta là ai??

Nam tử trẻ tuổi nghe được câu nói này liền bật cười liên tục,đến khi nhìn thấy thiếu nữ kia sắp có vẻ như nổi giận y mới dừng lại đáp:

- Ha hả,đây vốn không phải giấc mơ của cô nương,đây là một chút tàn niệm còn sót lại trong trận chiến của ta,hơn nữa chính cô nương đã bước vào trong này.

Thiếu nữ nghe y nói vậy liền giật mình,nàng lắp bắp nói:

- Ngươi nói đây chỉ là tàn niệm của ngươi,vậy,ngươi đã chết rồi.

Nam tử nghe xong liền sửng sốt,y ngửa mặt lên tinh không cười lớn đầy cuồng ngạo:

- Haha,chết ư,thế giới này ai chẳng ai có thể giết chết được ta,ta chính là bất bại.

Nhận ra thiếu nữ có vẻ vẫn chưa hiểu,nam tử thiếu niên giải đáp:

- Bổn tôn của ta ở cách nơi này rất xa,đây chỉ là một luồng thần niệm của ta còn xót lại ở trận chiến,chúng ta có thể nói chuyện với nhau đều thông quá nó.

Thiếu nữ tuy vẫn không hiểu nhiều lắm nhưng chỉ biết là nam tử này vẫn còn sống,ánh mắt nàng lộ vẻ kích động nói:

- Oa,ngươi thật lợi hại.

- Hắc hắc,đương nhiên rồi…

Đây là một đại điện rộng lớn,nơi này vô cùng sang trọng và cũng là nơi diễn ra những cuộc họp đặc biệt của gia tộc.

Ngồi ở hai bên đại điện đều là trưởng lão của gia tộc,ở phía chính diện là hai lão giả,bọn họ là hai vị đại lão,trực tiếp nắm quyền sinh sát.

Bên trái là lão giả mặc bộ trường sam màu xanh,lão có gương mặt khá hiền từ,bên phải lại là một lão giả mặc y phục màu xám,lão giả này trông có vẻ dữ dằn hơn lão giả bên cạnh.

Phía dưới đại điện có một thiếu nữ trẻ tuổi đang quỳ,sắc mặt của nàng tái nhợt đi,đôi môi tím bầm vì lạnh,trên mái tóc vẫn còn vương những hạt tuyết trắng xóa,thế nhưng những thứ này vẫn không hề làm mờ đi nhan sắc như hoa như ngọc của thiếu nữ,nàng quỳ ở đó như một bông hoa xuyên tuyết đang nở rộ,vừa đẹp đẽ kiêu sa lại vừa mạnh mẽ kiên cường.

Lão giả mặc bộ trường sam màu xanh mở miệng nói,giọng điệu nhẹ nhàng lại pha chút cưng chiều:

- Uyển nhi,con nói cho tổ phụ biết,tiểu hài tử trong bụng con là của ai??

Đối với câu hỏi của lão giả,thiếu nữ chỉ ngẩng đầu lên nhưng lại không đáp.

Lão giả cũng không vì thế mà tỏ ra bực bội,lão chuyển một câu hỏi khác:

- Vậy con nói cho ta biết,Lê đại hộ pháp với những người khác tại sao lại chết??

Thiếu nữ nghe đến đây thần sắc liền lộ ra vẻ mặt buồn bã,nàng đáp:

- Bọn họ đều bị những con khô lỗi giết chết!!

- Vậy tại sao con lại thoát được??lúc đó con trốn ở đâu??chuyện gì đã xảy ra??

Thiếu nữ nghe đến đây lại trở nên lặng im,nàng cứ quỳ ở đó không trả lời,cả đại điện như rơi vào im lặng,không khí rất ngột ngạt.

Cũng vào lúc này,một nữ tử chạy quỳ xuống ngay bên cạnh nàng khóc lóc bộ dạng rất đau lòng nói:

- Tiểu thư,con nói ra đi mà,nếu không tiếp tục như vậy người sẽ chết đó.

Thiếu nữ liếc nhìn sang nữ tử quen thuộc kia khóe mắt ươn ướt,nàng lắc đầu ánh mắt lộ vẻ kiên quyết nói:

- Tiểu Cúc,ngươi đứng lên đi,chuyện này ta sẽ chịu trách nhiệm một mình,ngươi không cần khuyên ta thêm nữa.

Lúc này lão giả màu y phục màu xám mới cười thản nhiên nói:

- Tiểu oa nhi không nói cũng không sao,dù sao bây giờ cũng không còn quan trọng nữa,lão phu đã đồng ý mối hôn sự của ngươi với Nam cung công tử rồi,tuy ngươi có đứa con hoang trong bụng nhưng Nam cung công tử vẫn đồng ý lấy ngươi về làm thiếp,ngươi nên cảm thấy may mắn đi.

Lão giả vừa nói xong câu này đừng nói là thiếu nữ mà ngay cả lão giả ngồi bên cạnh cũng sửng sốt,lão lắp bắp nói:

- Lão già điên,chuyện này,sao có thể??

Lão giả mặc y phục màu xám cười lạnh:

- Chẳng nhẽ bây giờ còn cách nào khác,ta nói cho lão biết,cái bí cảnh kia không phải riêng chúng ta độc tài,còn có rất nhiều những hậu bối của gia tộc khác chết trong đó,tất cả những hộ vệ đi theo đều chết sạch,duy chỉ có con nha đầu này sống sót ra ngoài,cái gì cũng không nói,bây giờ đột nhiên lại lòi ra một đứa con hoang,lão định giải thích với đám già kia thế nào??

Lão giả nghe vậy sớm đã hiểu những điều này từ lâu,tuy nhiên lão vẫn đau lòng nói:

- Nhưng cái tên Nam Cung Huyễn kia quả thật là một tên không ra gì,nếu đem hài tử này giao cho nó thật sự sẽ hủy hoại cả đời nó mất.

Lão giả kia đỏ mắt mắng to:

- Thế bây giờ lão muốn con nha đầu này bị hủy hoại hay muốn cả cái gia tộc này bị hủy hoại??tên Nam Cung Huyễn kia tuy là kẻ không ra gì thế nhưng điều quan trọng là thế lực sau lưng gã,nếu bọn họ không che chở cho chúng ta,lão nghĩ chúng ta sẽ chịu được lửa giận của những lão già khốn kiếp kia chắc??

Thiếu nữ nghe tới đây đôi mắt như mờ đi bởi những giọt nước mắt,nàng cắn răng giận dữ nói:

- Không phải tên khốn Nam Cung đó ham hoa háo sắc hay sao,để xem gã còn dám lấy ta nữa hay không??

Nói rồi nữ tử lấy ra một con dao ngắn được giấu kỹ trong người ra tự rạch lên mặt mình,mỗi một nhát dao đều rất nhanh và để lại một vết thương sâu,máu trên mặt nàng tuôn ra xối xả,tuy nhiên nàng cũng không hề nhăn mày lấy một cái mà vẫn điên cuồng rạch.

- Tiểu thư!

- Uyển nhi! không.

Lão giả mặc trường bào màu xanh nhìn thấy vậy hô lên một tiếng,ống tay áo của lão phất ra một luồng chân khí rất mạnh đánh bật con dao kia khỏi tay của nữ tử.

Rốt cuộc lão giả ra tay vẫn chậm một bước,gương mặt của thiếu nữ kia đã bị hủy hoại không còn gì,máu chảy ra lênh láng dưới đại điện.

Lão giả còn lại tức giận đến run rẩy nói:

- Được.

.

được,nhốt nó vào Băng ngục cho nó tiếp tục chịu giày vò,còn nữa,không phải nha đầu ngươi muốn tự hủy dung để không phải gả đi sao,ta nói cho ngươi biết ngươi vẫn phải gả cho Nam Cung Huyễn.

- Lão già điên,chuyện này??

- Thế nào,lão muốn cản ta,muốn nhìn cả gia tộc này bị hủy hoại??

Lão giả mặc trường bào màu xanh cuối cùng vẫn thở dài một hơi,ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ đầy xót xa và bất lực.

Một thiếu nữ ưu tú như vậy,lại là đứa nhỏ mà lão yêu thích nhất,không ngờ cuối cùng nó lại ra nông nỗi này,lão muốn đứng ra bảo vệ đứa hài tử kia nhưng lại không đủ sức,gia tộc này chính là gông cùm xiềng xích khiến lão không thể buông tay liều chết một phen.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.