Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Bạch Hắc

Chương 34: Không thể buông tha




Đang suy nghĩ bỗng nhiên ô tô cua gấp, cả người Tiểu Tiểu nhào vào lòng Trương Nghiên, Trương Nghiên cũng không phòng bị, vốn định bắt lấy tay vịn, nhưng lại thành ôm cô vào lòng, thân thể anh che lại, gắt gao bào vệ cô phía trong.

Ô tô ổn định dừng lại, hai người vội vàng tách ra, ai cũng xấu hổ đỏ mặt. Trương Nghiên lên tiếng trách móc tài xế " Tiểu Triệu, lái xe kiểu gì vậy?"

Tiểu Triệu liên tục xin lỗi, kỳ thực cũng không thể trách anh, phía trước có một người đột nhiên băng qua đường.

Không khí trong ô tô trở nên khác lạ, Trương Nghiên đánh vỡ xấu hổ nói " Tôi sắp xếp một bàn mạt chược cho thị trưởng, ngài ấy quá mệt mỏi, cả tinh thần lẫn thể xác, tôi muốn ngài ấy được thả lỏng, còn có em..." Khuôn mặt ôn hòa của Trương Nghiên nhìn Tiểu Tiểu nhẹ nhàng nói thêm " Nên thông cảm cho ngài ấy, làm ngài ấy cười nhiều một chút "

Trong lòng Tiểu Tiểu cảm động, cô nhận ra Trương Nghiên thật lòng quan tâm Cung Chính, cô gật gật đầu, tiếp đó Trương Nghiên dạy cho cô vài động tác ám chỉ con bài, Tiểu Tiểu cảm thấy rất mới mẻ, không khỏi nở nụ cười, trong xe khôi phục lại bầu không khí trước đó.

Tiểu Tiểu đi theo Trương Nghiên lên lầu bốn, trên hành lang lại đụng mặt Tần Chí Xuyên và Đường Phong. Ninh Tiểu Tiểu kinh hoàng núp sau lưng Trương Nghiên, bất quá cô trốn không thoát ánh mắt sắc bén của Tần Chí Xuyên. Trương Nghiên rất cung kính hướng về phía Tần Chí Xuyên chào hỏi, Tần Chí Xuyên nói chuyện với Trương Nghiên nhưng đôi mắt lại nhìn về phía Tiểu Tiểu.

" Thị trưởng Cung trong đó? Tôi đi chào hỏi cái đã " Trương Nghiên còn chưa kịp trả lời, Tần Chí Xuyên đã đẩy cửa bước vào, Trương Nghiên quay đầu nhìn Tiểu Tiểu, thấp giọng dặn dò " Đi theo tôi "

Nói xong cũng tiến vào, Tiểu Tiểu chậm chạp bước phía sau anh. Tần Chí Xuyên đi vào, mọi người lật đật đứng lên, cung kính chào hỏi, chỉ mình Cung Chính vẫn ngồi yên, thẳng tới khi Tần Chí Xuyên bước lại gần, anh mới đứng dậy bắt tay.

Tần Chí Xuyên ngồi xuống cùng Cung Chính nói chuyện một hồi, anh nói thật nhiều, Cung Chính chủ yếu ngồi nghe, lâu lâu lại nói vài câu đáp lại, Cung Chính không ngại bản thân trở nên bị động, ngược lại làm người khác cảm thấy anh trầm ổn lão luyện. Hàn huyên xong, Cung Chính khách sáo mời Tần Chí Xuyên ở lại chơi vài ván, đương nhiên đây chỉ là mời cho có lệ, dù gì hai người không tiếp xúc nhiều, càng không thể ngồi cùng một chỗ chơi mạt chược.

Tần Chí Xuyên khéo léo từ chối, nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Tiểu hỏi " Vị này là? "

Cung Chính quay đầu nhìn về phía Tiểu Tiểu, hai mắt trở nên nhu hòa " Cô bé là con gái nuôi tôi mới nhận, gọi là Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu đây là chú Tần "

Hai mắt Tần Chí Xuyên sáng rực nhìn chằm chằm Tiểu Tiểu, gò má Tiểu Tiểu đỏ lên, miễn cưỡng gọi " Chú..Tần "

Tần Chí Xuyên cười lớn nói " Thị trưởng Cung thật là người có phúc, thu được con gái nuôi trắng trẻo nhu thuận như vậy, làm cho người khác hâm mộ không thôi "

" Đâu dám, đâu dám " Cung Chính mỉm cười đáp lại, ánh mắt lại nhìn về phía Tiểu Tiểu.

Ninh Tiểu Tiểu tâm thần không yên liếc nhìn Tần Chí Xuyên, sợ anh buộc miệng nói ra điều gì, bất quá chỉ nói thêm mấy câu, Tần Chí Xuyên liền rời khỏi.

Trở về phòng đặt trước, Đường Phong mở ti vi, tiếng nữ nhân rên rỉ lập tức truyền đến, trên màn hình hiện lên cảnh một đôi nam nữ trần truồng quấn lấy nhau, thì ra đó là phim s*x . Lúc này truyền tới tiến gõ cửa, hai cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đi vào, chia ra ngồi ở hai bên Tần Chí Xuyên và Đường Phong, Đường Phong ôm cô gái vào lòng, nháy mắt ra hiệu với cô còn lại, cô gái kia liền hiểu ý, đem quần áo kéo xuống, lộ ra nửa bộ ngực trắng nõn hút hồn, áp vào người Tần Chí Xuyên.

Tần Chí Xuyên liền đẩy cô ra, buồn bực gầm từng tiếng " Cút, cút ra ngoài cho tôi "

Sắc mặt cô gái xanh lét, Đường Phong thấy vậy vẫy tay đuổi hai cô ra ngoài, dùng điều khiển tắt ti vi, liếc nhìn Tần Chí Xuyên nói " Anh Tần, vừa rồi anh lỡ lời hơi nhiều "

Tần Chí Xuyên bình thường luôn ra vẻ công tử, nhưng lời nói và hành động luôn thể hiện năng lực bản thân là người lãnh đạo tài năng. Tần Chí Xuyên nhíu mày nhìn Đường Phong, Đường Phong vẫn nhàn nhạt nói tiếp.

" Cần gì phải hỏi tới cô bé đó, người thông minh đều để ở trong lòng, phải biết dừng lại đúng lúc "

Tần Chí Xuyên hừ lạnh một cái, mở miệng nói " Sao phải dừng lại, trước kia nước sông không phạm nước giếng, không phải do tôi sợ hắn, chẳng qua tôi không thèm để ý tới "

" Bất quá chúng ta phải ngây người ở đây thêm một đoạn thời gian nữa, thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện "

" Mới đầu tôi cũng định như vậy, nhưng hiện tại đụng tới hứng thú của tôi rồi, cô bé đó bất quá chỉ là một con gà, thừa dịp còn tươi mới phải chơi cho đã, hãy chờ mà coi, tôi sẽ đem cô bé đó đoạt tới tay "

Đường Phong nhìn vẻ mặt thâm độc của Tần Chí Xuyên, không khỏi suy nghĩ có khi Tần Chí Xuyên đã động tâm với cô bé mà không hề hay biết, anh chưa bao giờ thấy Tần Chí Xuyên mất bình tĩnh như vậy, trong lòng vô cùng tò mò, cô bé gầy trơ xương đó có sức hút mãnh liệt đến vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.