Chỉ Yêu Người

Chương 27: Chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.




"A. Tiểu Cảnh nhà chúng ta, đây là làm sao vậy?" Kiều Dĩ Phong biết, Kiều Cảnh Nhiên khẳng định là sau khi phản ứng, thẹn thùng, ngượng ngùng.

"......"

Kiều Cảnh Nhiên đem khuôn mặt mình chôn sâu vào gối đầu, một câu đều không muốn nói, thật là mắc cỡ chết người.

Chuyện gì, Kiều Dĩ Phong đều suy xét tốt, mọi mặt chu toàn, suy xét đến cảm thụ của cô...... Mà cô thì sao, đối với Kiều Dĩ Phong như thế nào?

Bởi vì cả khuôn mặt đều chôn vùi bên trong gối đầu, Kiều Cảnh Nhiên nhắm hai mắt lại, hô hấp có chút gian nan, lại hiếm khi nào bình tĩnh như vậy.

Kiều Dĩ Phong ở một bên nhìn Kiều Cảnh Nhiên chui vào bên trong mai rùa, trong khoảng thời gian ngắn cũng thấy hứng thú, đột nhiên cũng nằm nghiêng xuống, lôi kéo tay Kiều Cảnh Nhiên.

"A, Tiểu Cảnh đây là đang thẹn thùng sao, cho nên không dám nhìn chị ư?"

"...... Không có." Thanh âm của Kiều Cảnh Nhiên rầu rĩ, từ trong gối đầu truyền đến.

Trong lòng Kiều Dĩ Phong biết cô không muốn thừa nhận, tự nhiên cũng không ép cô, ngược lại càng lo lắng có phải cô vùi trong gối quá lâu hay không, "Tiểu Cảnh, được rồi, chị không trêu chọc em, mau ra đây, đừng buồn nữa." Nàng duỗi tay lôi kéo tay Kiều Cảnh Nhiên, muốn cô ra khỏi gối đầu, rốt cuộc thời gian quá dài, nàng sợ Kiều Cảnh Nhiên khó thở.

Kiều Cảnh Nhiên từ bên trong lời nói của nàng nghe ra, đây là cấp cho bậc thang leo xuống, liền cười trộm, sau đó tính toán đứng dậy, mà cô cũng cần có không khí.

Lại không nghĩ tới lúc này, Kiều Dĩ Phong đã duỗi tay kéo cô, Kiều Cảnh Nhiên còn tính toán tự mình ngồi dậy, kết quả vừa mới cử động, liền cảm giác được tay mình bị Kiều Dĩ Phong bắt được, cô đột nhiên ngồi dậy.

Lúc phản ứng lại.

Kiều Dĩ Phong đã ở dưới thân cô rồi.

Thật ra...... Nhìn kỹ, cũng không hoàn toàn như vậy.

Kiều Dĩ Phong cũng vì không nghĩ tới, Kiều Cảnh Nhiên cũng ở cùng lúc ngồi dậy, dùng sức rất nhiều, nàng nhất thời thoát lực, khuỷu tay chống trên giường buông thỏng, liền chính mình nằm thẳng xuống.

Tình huống của Kiều Cảnh Nhiên bên này...... Cũng không kém bao nhiêu. Chỉ là, thiên thời địa lợi nhân hoà, cô đều chiếm.

Hai khuỷu tay cô chống ở hai bên người Kiều Dĩ Phong, một khắc ngồi dậy kia trời đất quay cuồng, đợi đến lúc cô phản ứng, cũng đã thành tư thế này.

Tình cảnh như bây giờ, Kiều Cảnh Nhiên thật sự không có nghĩ tới. Cô liền nghĩ cũng không có nghĩ tới a!

Dù sao cô cũng đang tìm cách nói rõ, chuyện này nếu Kiều Dĩ Phong tin cô còn tốt, sợ Kiều Dĩ Phong không tin, vậy cô liền thật sự gánh thì nặng mà đường thì xa.

Cho nên, đẩy ngã này...... Cô đến nằm mơ còn chưa hề mơ tới.

Tình, tình, tình huống này là sao vậy!

Áo tắm trên người Kiều Dĩ Phong vốn dĩ đã lỏng lẻo, kết quả sau khi đổi thành tư thế một trên một dưới như này, làm cho nàng cơ bản đã lộ ra - nửa - bộ - ngực - mềm - trần-trụi, mà đôi chân trắng nõn thật dài của nàng, cũng lộ ra bên ngoài, chân Kiều Cảnh Nhiên trên cơ bản cũng như thế.

Nói cách khác...... Hiện tại da thịt trên đùi Kiều Cảnh Nhiên cùng đùi Kiều Dĩ Phong dán vào nhau.

Loại cảm giác này......

Thật cường liệt. Đã dần dần chiếm cứ ý thức của cô, làm cô không có cách nào xem nhẹ chuyện này.

Chính là!

Nhưng! Là! Ngao ngao ngao!

Đôi mắt Kiều Dĩ Phong nhìn cô lúc này, ở tư thế này bị Kiều Dĩ Phong dùng ánh mắt chăm chú như vậy nhìn vào, Kiều Cảnh Nhiên hoàn toàn không rời mắt được a!

Cô luôn không thể nhìn thẳng Kiều Dĩ Phong, đi nhìn đôi chân trắng nõn của mình và Kiều Dĩ Phong dán vào nhau!

Này lòng Tư Mã Chiêu cũng không tránh khỏi quá rõ ràng đi!

Nói nói, cô cũng không dám a!

"Tiểu Cảnh, sao em đổ mồ hôi?" Kiều Dĩ Phong vươn một bàn tay, lau cái trán đẫm mồ hôi của Kiều Cảnh Nhiên.

"A, nóng. Em nóng quá, hẳn là...... Điều hòa...... mở cao quá. Hạ nhiệt độ xuống một chút là được rồi......" Kiều Cảnh Nhiên cảm thấy mình rất có thiên phú.

Có điều Kiều Dĩ Phong càng có thiên phú hơn.

Ở phương diện trêu chọc lòng người này.

Đây đã là lần thứ mấy rồi!

Lần! Thứ! Mấy!! Đều một trên một dưới, một công một thụ cũng có, kết quả ăn không được!

Luôn làm nàng nhìn hương diễm như thế, hình ảnh kính bạo như vậy. Còn có tư thế này, dáng người này, ánh mắt này, hoàn toàn đang dụ dỗ cô!

Không!

Đây đều là câu dẫn!

Có lầm hay không!

Thiếu nhi không nên a!

Chỉ có thể nhìn mà không thể ăn!

Tức chết mất thôi!

Kiều Cảnh Nhiên càng nghĩ càng tức, lại còn không thể biểu hiện ra ngoài, rốt cuộc hiện tại Kiều Dĩ Phong nhìn, a a a a a thật là!

Cô ngã xuống một cái, liền ngã xuống trên người Kiều Dĩ Phong.

Cái đệm thịt người thật là thoải mái......

Hơn nữa, trên người Kiều Dĩ Phong còn có một loại hương vị, hấp dẫn cô. Cô không dùng khuỷu tay chống trên giường, mà là cả người đều ghé vào người Kiều Dĩ Phong, cô đem mặt chôn bên gáy Kiều Dĩ Phong, hô hấp thật sâu, rồi lại không thể không kiềm nén tiếng hô hấp của mình, mới có thể đủ thể hiện ra mình không hề có hành vi bất thường nào.

"Tiểu Cảnh, làm sao vậy?" Rõ ràng vừa rồi vẫn còn một bộ dạng cao hứng, sao đột nhiên lại hạ xuống rồi?

Tấm tắc, nếu để Kiều Dĩ Phong biết, Kiều Cảnh Nhiên trong nháy mắt vừa rồi, là muốn làʍ ŧìиɦ với nàng, Kiều Dĩ Phong còn có thể bình tĩnh như vậy hay không?

"Ừm." Kiều Cảnh Nhiên lắc đầu, tỏ vẻ mình không sao.

Sau đó, cô lật người, rời khỏi thân thể Kiều Dĩ Phong, chính mình nằm trên giường.

Không được, cô đều sắp một thân đầy mồ hôi rồi, nếu lại dán chặt lấy Kiều Dĩ Phong như vậy, cô thật sợ cô giữ mình không nổi, cái cảm giác da thịt dán vào nhau, quá thoải mái, nhưng cũng quá dễ khiến cho người ta nghiện. Vẫn luôn liên tục bay lên độ ấm, đều sắp thiêu cháy cô rồi.

"Em mệt." Thanh âm mềm mại Kiều Cảnh Nhiên truyền tới, giống như vừa xong...... Khụ khụ.

"Vậy ngủ đi." Kiều Dĩ Phong sờ sờ tóc cô, mới phát giác dường như cả người cô đều thấm đẫm mồ hôi, đành phải kéo cô tới nói, "Cả người em đều là mồ hôi, ngủ như vậy rất dễ cảm mạo, đi tắm một lần nữa đi, tắm xong ngủ tiếp."

"Không sao đâu. Em cứ ngủ như vậy cũng không bị cảm đâu, thân thể em rất tốt." Kiều Cảnh Nhiên thật sự không còn sức nữa, rõ ràng cô cái gì cũng không có làm, chính là cô không hiểu sao toàn thân lại vô lực, lại còn ứa ra mồ hôi.

Thật là đáng sợ.

Sau này cô không bao giờ muốn quá mức thân cận với Kiều Dĩ Phong nữa, dù sao chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, cuối cùng khó chịu vẫn chính là cô...... Hơn nữa cô còn nghẹn đến mức phát hoảng......

"Không được, phải đi. Thân thể có tốt cũng không thể như vậy, em không đi tắm, chị giúp em tắm?" Kiều Dĩ Phong uy hiếp nói.

"A—— em đi!" Kiều Cảnh Nhiên sợ tới mức lập tức ngồi dậy chạy vào bên trong phòng tắm.

Cô muốn nhìn cơ thể Kiều Dĩ Phòng, cũng muốn tắm cùng Kiều Dĩ Phong, nhưng cô sợ nhỡ đâu cô huyết khí quá thịnh, lại giống như lúc nhỏ, nhìn thấy được thân thể trần trụi của nàng thì không khống chế được mình, liền bắt đầu máu mũi phun trào.

Này không cách nào xưng là phúc lợi được, đây thật sự là tội lỗi, là tra tấn a.

Kiều Cảnh Nhiên cân nhắc xong, vẫn quyết định, chờ đến thời điểm mình có thể ăn đi.

Chờ đến khi cô lăn lộn xong, thời điểm bước ra từ phòng tắm lần nữa, cô phát hiện, Kiều Dĩ Phong đã mệt đến mức ngủ thiếp đi.

Cả người Kiều Cảnh Nhiên còn đang bốc hơi nóng, chỉ là nhìn đến khuôn mặt Kiều Dĩ Phong an tĩnh ngủ, cô đột nhiên liền không còn du͙ƈ vọиɠ, thật sự cũng không phải cô đối với Kiều Dĩ Phong không có du͙ƈ vọиɠ, chẳng qua...... Ở trong không gian tĩnh lặng như này, so với những chuyện kia, cô càng muốn ôm Kiều Dĩ Phong ngủ một giấc.

Có đôi khi, yên tĩnh ôm lấy, chỉ có ôm, khiến cô cảm thấy thật cao hứng.

Không có du͙ƈ vọиɠ, không có tạp niệm, không quan hệ khác.

Chỉ có ôm.

Kiều Cảnh Nhiên nhìn khuôn mặt khi ngủ của Kiều Dĩ Phong, cười, nhẹ nhàng hôn lên trán của nàng, "Ngủ ngon."

Sáng sớm ngày hôm sau.

Thời điểm Kiều Dĩ Phong thức dậy, Kiều Cảnh Nhiên còn đang ngủ.

Nàng hiếm khi không lập tức ngồi dậy, mà lựa chọn nằm lại giường.

Kiều Dĩ Phong thay đổi tư thế, từ nằm biến thành nằm bò, cũng không phát ra tiếng, chỉ là ở một bên lẳng lặng mà nhìn trộm bộ dáng Kiều Cảnh Nhiên ngủ say.

Cẩn thận tính toán, dường như đã rất lâu rồi, chưa nhìn thấy khuôn mặt Kiều Cảnh Nhiên khi ngủ.

Trước kia mỗi lần nàng rãnh rỗi ở nhà, mỗi lần thức dậy, Kiều Cảnh Nhiên cũng đã không còn ở bên cạnh, luôn là nàng thức dậy rửa mặt xong, xuống phòng khách dưới lầu liền phát hiện Kiều Cảnh Nhiên vừa mới chạy bộ bước vào nhà.

Mấy năm gần năm vì trọ trong trường, thời gian gặp mặt Kiều Cảnh Nhiên đều không nhiều lắm, thời gian ngủ cùng nhau tự nhiên liền càng ít đi.

Giống hôm nay vậy, sau khi nàng thức dậy, cơ hội nhìn thấy Kiều Cảnh Nhiên còn ở bên cạnh mình, thực sự không nhiều lắm.

Trong khoảng thời gian ngắn, Kiều Dĩ Phong hứng thú tăng vọt, tay chân nàng nhẹ nhàng mà cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường, mở cameras ra, chụp vài tấm ảnh.

Liền chụp vài tấm ảnh, chính mình còn ở một bên làm mặt quỷ, cùng đủ loại biểu tình, tóm lại là vui vẻ.

Sau khi chụp tổng cộng mấy chục tấm, Kiều Dĩ Phong mới vừa lòng, sau đó buông di động, đối với khuôn mặt đang ngủ của Kiều Cảnh Nhiên, lại cảm thấy nhàm chán, liền bắt đầu chọc ghẹo.

Kiều Dĩ Phong không có việc gì liền xoa xoa mặt Kiều Cảnh Nhiên, niết bên trái trong chốc lát, niết bên phải trong chốc lát, lại không muốn kinh động Kiều Cảnh Nhiên, cô khó nhịn giật giật thân thể, nhỏ giọng phát ra thanh âm, Kiều Dĩ Phong còn tưởng rằng đánh thức cô, liền lập tức nhắm mắt lại bắt đầu giả bộ ngủ.

Qua một hồi lâu, bên cạnh nàng không có động tĩnh, trừ bỏ tiếng hít thở của Kiều Cảnh Nhiên ở ngoài, cũng không có thanh âm gì khác, Kiều Dĩ Phong trộm mở mắt, phát hiện Kiều Cảnh Nhiên còn đang ngủ, chỉ là tóc có chút loạn, phỏng chừng là bởi vì vừa rồi lộn xộn.

Kiều Dĩ Phong vươn tay, dùng ngón trỏ giúp cô đem mấy sợi tóc hỗn loạn, vén sang một bên, chạm vào làn da của cô, liền dùng ngón trỏ miêu tả hình dáng khuôn mặt cô, bắt đầu từ trán, cuối cùng đến...... môi.

Ngón trỏ của nàng, đặt trên môi Kiều Cảnh Nhiên.

Nhưng mà, làm nàng hoàn toàn không nghĩ tới chính là.

Kiều Cảnh Nhiên đột nhiên mở miệng, tiếp đó liền nghe được Kiều Dĩ Phong kêu sợ hãi.

"A —— á ——"

Ngón trỏ của nàng, bị Kiều Cảnh Nhiên cắn, hiện tại, bị Kiều Cảnh Nhiên bao lấy ở trong miệng.

Động tác như vậy không thể không làm Kiều Dĩ Phong liên tưởng đến một ít...... chuyện rất không nên nghĩ đến.

Kiều Dĩ Phong có thể cảm giác được, độ ấm ở ngón trỏ, có chút nong nóng, lại có chút ẩm ướt...... Loại động tác...... này......

Cũng quá mắc cỡ đi.

Editor có lời muốn nói:

Quỷ Cảnh =))))))


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.