Chì Vì Một Người

Chương 4: Tan




Anh đuổi thẳng cô ra ngoài như vậy làm cho mọi người trong lễ đường vô cùng ngạc nhiên.

"Chẳng lẽ, vợ chồng với nhau cũng hơn hai năm mà anh lại đối xử với vợ cũ của mình như vậy sao, vậy khi mai này, Lục Nhi nó về nhà anh mà có làm sai việc gì thì anh cũng đối xử như vậy à?" - Cha mẹ Lục Nhi lo lắng, nhưng cứ nhìn con mình đang tươi cười hạnh phúc thì ông bà cũng chẳng dám nói gì với con gái mình cả.

Cô bị bảo vệ của lễ đường kéo ra, theo một cách mạnh bạo, vô cùng không thương tiếc.

Những vết rách trên chiếc váy rộng lúc trước, giờ đây lại bị chà xát vào những tấm gạch lát dưới sàn của nhà thờ làm cho nó bị hở ra nhiều hơn. Thân người cô ngày một xanh xao, tàn tạ, nếu người khác nhìn vào thì chẳng khác nào tưởng cô chỉ là người ở trong nhà anh.

Mặc dù, đã bị ngất nhưng cảm giác của cô cứ đau lắm như là bị một chút muối chà xát trong tim vậy. Nước mắt cứ rơi ra, rơi mãi.

Cho đến khi, máu từ đâu cứ ở dưới váy cô tiết ra mãi, ngày một nhiều hơn, thấm đẫm cả một màu váy đỏ.

Đến lúc bảo vệ phát hiện thì đã thấy cô nằm thở gấp, nhịp tim thì đập loạn xạ cả lên, trong tiếng thở dài đó, mọi người vẫn còn nghe rất rõ, cô đã gọi tên "anh".

Anh vội chạy xuống với cô, mặc cả Lục Nhi đang chờ câu trả lời.

Anh ôm cô vào lòng, miệng cứ lẩm bẩm trách móc, tại sao, tại sao, anh lại phải đối xử với cô như vậy, tại sao lại không nghe lời giải thích từ cô lúc trước, tại sao lại đối xử lạnh nhạt với cô rồi đuổi cô ra ngoài để đưa người con gái khác về làm vợ.

Anh sai rồi. Anh chấp nhận là anh sai, anh chỉ muốn cô tỉnh dậy thôi, nếu cô tỉnh thì cô cứ yêu cầu gì anh cũng chịu.

Anh gọi người kêu xe đến đưa cô vào bệnh viện, vội vã lặng đi, không một lời nào nói với Lục Nhi cả.

Vậy là đám cưới sẽ hoảng lại sao? Hay anh sẽ từ hôn khi biết Ngọc Nhiên sẽ có thai. Lục Nhi vô cùng hoảng sợ, đưa mắt nhìn mọi người xung quanh nhưng đến cha mẹ anh thì có vẻ như là rất tức giận.

-“Mau lấy xe đưa tôi theo nó.”

Mẹ anh nói với bác quản gia. Ông ta nhanh chóng chạy đi còn mẹ anh thì cứ tiến lên ngay nơi cô đứng.

-“Con đừng lo, tại bác hồ đồ mới mời con hồ ly tinh đó đến dự, để nó phá cái hạnh phúc của con, bác xin lỗi. Nhưng, ngày hôm nay, thằng Lâm không chấp nhận lấy con làm vợ thì bác vẫn là người chấp thuận con làm con dâu của bác. Con cứ về nhà bác rồi làm tốt bổn phận làm dâu, con trong gia đình là được.”

Mẹ anh nói một cách đính chính, kèm theo một câu nói khẳng định làm cho cha mẹ Lục Nhi không chịu thì cũng phải xìu xuống chấp nhận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.