Chí Tôn Trở Về

Chương 2: Không gian,hệ thống




Sau khi đóng cửa, Hà Lam Nguyệt kéo hết màn cửa sổ rồi lập tức nghĩ muốn vào không gian liền trước mắt nhoáng cái đã đứng ở một không gian rộng lớn,nhìn thấy cả đường chân trời đầy sương trắng bao quanh,không khí trong lành dễ chịu dù không có mặt trời nhưng bầu trời đều là trong xanh với mây trắng.

Không gian có sông có núi,một rừng cây rậm rạp,có cả một cái hồ lớn trong suốt chính là linh tuyền trong tiểu thuyết tu chân hay có.

Ngoài ra còn một mảnh lớn đất bên trái hồ trồng đầy các cây dược liệu luyện đan đã thế còn vài mảnh trống đất tươi xốp,bên phải chính là một biệt thự kiểu châu âu đầy tráng lệ được lấy màu tím nhạt cùng trắng làm chủ đạo, Hà Lam Nguyệt nhìn căn biệt thự ba tầng trước mắt mà cảm thấy cực kì yêu thích,bên trong phân rất nhiều phòng.

Tầng một có phòng khách,phòng bếp,phòng ăn,phòng chứa đầy dụng cụ luyện tập rất rộng chiếm một phần ba tầng một.Lên tầng hai có rất nhiều phòng ngủ,phòng luyện đan,luyện khí,và ba phòng tu luyện có trận pháp tụ linh trận.

Còn khi lên tầng ba, Hà Lam Nguyệt nhìn thấy năm phòng có cánh cửa lớn đã bị khoá chặt,chỉ có một phòng đầu tiên là được mở ra,cô lập tức nghĩ tới lời của Kiếm Đế nói trước khi biến mất,chẳng lẽ phải cần thực lực mới mở được cánh cửa.Hà Lam Nguyệt nhìn qua cánh cửa thứ ba thì nhíu mày,rốt cuộc trong đó là gì để mình biết được sau này cần làm gì?

Hà Lam Nguyệt nghĩ một lát liền thôi,coi như cái gì tới thì tới thôi.Cô bước vào phòng đầu tiên đã được mở khoá,vừa vào liền có một giọng nói cực kì đáng yêu vang lên"Chủ nhân,chào mừng người vào cánh cửa đầu tiên.Em gọi là Linh Linh,hệ thống quản lí của không gian này."

Hà Lam Nguyệt giật mình nhìn quanh căn phòng nhưng không thấy một ai liền tò mò:"Linh Linh ở đâu sao ta không nhìn thấy?"

"Chủ nhân,em chỉ là hệ thống quản lí không gian thôi,em không có thực thể người không cần tìm nha.Nếu ngài cần em cũng có thể thực thể ảo ra,bất quá hiện tại thì chưa được."

"Hệ thống?Giống hệ thống thông minh có trí tuệ riêng sao?" Hà Lam Nguyệt vừa nói vừa nhìn xung quanh căn phòng đầy hứng thú.

"Đúng vậy,khi chủ nhân được không gian nhận chủ thì em cũng đã nhận người làm chủ nha,ngoài ra còn có khí linh đang ngủ say nữa.Chủ nhân hiện tại có gì cứ hỏi,em sẽ trả lời thắc mắc của người về không gian."Linh Linh đáp.

Nghe vậy, Hà Lam Nguyệt liền thở phào nhẹ nhõm,cô dù gì cũng là người mới,có hệ thống đáp thắc mắc cũng rất tốt nha,đỡ tốn công lại tìm mò phí sức,cô rất lười.

"Khoan đã,khí linh là sao?"Hà Lam Nguyệt bắt được trọng tâm,hỏi.

"Chủ nhân,khí linh là linh hồn của không gian này,vì một số việc nên đã ngủ say,chờ chủ nhân tăng thực lực thì nó sẽ tỉnh lại."Linh Linh giải thích.

"A,ra là vậy.Linh Linh,phòng này có gì vậy?"Hà Lam Nguyệt sờ cằm rồi đảo mắt quan sát cả căn phòng chừng vài mét vuông.

"Chủ nhân,căn phòng này là phòng chứa công pháp tu luyện,vài món pháp khí và vài thứ linh tinh như linh thạch hỗ trợ tu luyện,đan dược cấp thấp.Người có thể dùng thoải mái."

"A,vậy có cái nào thích hợp cho ta tu luyện không?Em giới thiệu chút đi!"

"Chủ nhân,người tiến lên phía trước có cái ngọc giản,người tập trung tinh thần nhìn là được."Linh Linh lập tức đề nghị.

Hà Lam Nguyệt nghe lời liền đi lên nhìn thấy có cái ngọc giản trên bàn liền cầm lên nhìn,vừa tập trung nhìn thì một loạt thông tin trong ngọc giản ùa ra chui vào trong đầu cô,sắc mặt của Hà Lam Nguyệt ngày càng đen.Mợ nó,cần trúc cơ mới có thể tu luyện,đùa bà à?!

"Linh Linh,ta hiện tại chỉ là người phàm thì làm sao mà tu luyện được,không có cái công pháp thấp hơn hả?"Hà Lam Nguyệt giật giật khoé miệng bỏ ngọc giản xuống rồi hỏi.

Hà Lam Nguyệt rơi lệ đầy mặt,công pháp gì toàn trúc cơ mới tu luyện được,bây giờ cô ngay cả luyện khí tầng một còn không có đâu nha!

Nếu dựa theo công pháp thì cô cũng đoán được trúc cơ mới là ngưỡng cửa bước vào tu chân chính thức,xem ra đây là thời tu chân thịnh thế nên rất dễ trúc cơ.Hiện tại thì linh khí mỏng đến đáng thương,muốn trúc cơ e là mơ cả đời luôn quá!!!

"Chủ nhân,công pháp đó là cực kì thích hợp với người rồi,trong tu chân thịnh thế thì trúc cơ là cực kì đơn giản.Em đề nghị chủ nhân đi võ nhập đạo đi,bên tay trái người có cái ngọc giản võ tu và một cái luyện thể thích hợp cho người tu luyện nha!Người chỉ cần ngồi xuống rồi nhắm mắt lại,em sẽ truyền toàn bộ thông tin hai cái ngọc giản đó vào trong đầu chủ nhân"Linh Linh lập tức đề nghị.

Hà Lam Nguyệt nghe vậy liền cầm hai cái ngọc giản ngồi xuống tại chỗ nhắm mắt lại,lập tức có hai luồng thông tin bắn vào trong đầu cô.Sau hai giờ tiếp thu thông tin tu luyện thì Hà Lam Nguyệt liền biết cô phải đột phá tôn giả mới bắt đầu tiến vào luyện khí kì.

Võ giả có các cấp từ cấp 1 tới 10,sau đó là thống lĩnh,quân chủ,cuối cùng là tôn giả.Khi đạt tôn giả đỉnh thì đột phá sẽ là luyện khí tầng một.

"Chủ nhân,người trước khi tu luyện hãy ăn một viên tẩy tuỷ đan ở cái giá bên trái đi,thứ đó giúp người đẩy hết tạp chất trong cơ thể,khơi thông kinh mạch giúp tu luyện nhanh hơn.Sẽ hơi đau,người cố chịu một chút là được"Linh Linh lúc này liền lên tiếng.

Hà Lam Nguyệt cũng không nói gì,lập tức đứng lên đi lấy đan dược rồi nuốt vào.Còn chưa kịp nghĩ gì liền một cơn đau xé ruột gan ập tới khiến cho cô không kịp phản ứng mà ngã lăn ra đất co rút cả người lại,tế bào toàn thân như nổ tung,đau đến cô không thể nào thở nổi.

Trong lòng cô thầm mắng,con bà nó,cái này mà gọi là hơi đau sao?Đây mà là hơi đau hả?Đã đau muốn chết luôn rồi a.

Hà Lam Nguyệt đau đến ngất đi nhưng lại bị cơn đau làm cho tỉnh lại,cô chỉ có thể cắn răng chịu đựng cơn đau.Quá trình tẩy tuỷ cứ thế kéo dài tới 12 giờ sau mới kết thúc,phải nói là trong quá trình này Hà Lam Nguyệt cảm thấy một phút như một năm,đau đến chết đi sống lại.

Khi cô tỉnh lại thì đã thấy mình đang ngâm mình trong hồ nước linh tuyền liền biết Linh Linh đã di chuyển cô ra đây để tẩy sạch chất bẩn hôi đen trên người đi.Hà Lam Nguyệt cảm thấy cả cơ thể ngâm trong nước linh tuyền cực kì thoải mái,cô nhanh chóng tẩy sạch chất bẩn trên người rồi chạy ra không gian lấy quần áo mặc vào,cái bộ đồ lúc đầu cô mặc bây giờ trực tiếp đốt luôn chứ chả dám giặt nữa.

Hà Lam Nguyệt khi soi gương lập tức giật mình khi nhìn thấy lần da trắng hồng mịn màng như trứng gà,mái tóc đen dài suông như suối không có lấy một cọng chẻ ngọn,đôi mắt vốn dĩ hơi cận nhẹ đã hoàn toàn nhìn rõ mà còn là rõ hơn bình thường gấp 10 lần,lông mi cũng đen và dày hơn,đôi môi trở nên đỏ hồng căn mọng không cần đến son môi,trên người không nhìn tới một miếng mỡ thừa nào nữa.Càng đáng chú ý là,chiều cao của cô hình như là vừa tăng lên vài cm thì phải,cái gương vốn dĩ treo hơi cao một chút lúc này cô đứng lại ngang bằng cái gương mất rồi.

Xem ra tác dụng của tẩy tuỷ đan cực kì hiệu quả,cải thiện rất nhiều về vóc dáng đến làn da,mái tóc,ngoài ra cô còn cảm thấy cả cơ thể như nhẹ hẳn đi.Hơn hết là,vẻ ngoài của thân thể này càng ngày càng giống với cô kiếp trước a và có xu hướng hoàn mỹ hơn nữa.

Hà Lam Nguyệt nhìn đồng hồ liền nhanh tối nên đi nấu chút đồ ăn,sau khi ăn xong lập tức trở về không gian bắt đầu công tác tu luyện của mình.

Thời gian trong không gian và ở ngoài chênh lệch khá lớn,bên ngoài một ngày bên trong không gian là hai năm,chính xác là 12 giờ bằng 1 năm không gian.

Cô trước khi xuyên qua đã học qua karate, judo, quyền anh nên việc học võ với cô rất quen thuộc.Hiện tai dùng võ nhập đạo cũng là một lợi thế sau này nên Hà Lam Nguyệt lập tức cắm đầu vào tu luyện,cô còn không có quên cái tên nam chủ ngựa đực và dàn hậu cung tuỳ thời nhắm vào mình đâu.

...

Ở một góc nào đó trong vũ trụ.

"Lão già,ông đúng là không sợ chết nha!"Một giọng bé gái ngọt ngào vang lên đầy chế nhạo.

"Chậc chậc,trò chơi đã bắt đầu rồi!"Lại một giọng nam trầm thấp nói đầy cảm thán.

"Lão già,tôi thấy ông nên chuẩn bị kiếm chỗ nào đó mà đi tị nạn là vừa rồi,hoặc tốt nhất tìm chỗ an giấc ngàn thu trước đi.Chờ mấy tổ tông kia trở về,bọn họ không lột vài tầng da của ông,tôi sẽ gác kiếm tu trong vòng vài vạn năm ngay lập tức."Một giọng nam đầy trào phúng nói.

"Ai nha,má ơi.Tên cuồng chiến như ngươi mà gác kiếm tu,cược hơi bị lớn à nha~."Giọng bé gái vang lên tràn đầy sự kinh ngạc.

"Hừ,gì mà chỉ vài tầng da chứ.Ta thấy bọn họ có mà đập nát vài cái tinh vực luôn chứ ở đó mà vài tầng da của lão ấy!"Một giọng nam đầy yêu mị vang lên kèm theo tiếng gấp quạt.

"Hắc,vài tinh vực là còn nhẹ đó.Ta thấy với tính cách của đám cuồng bạo lực kia thì đập thủng luôn một góc vũ trụ thì chính xác hơn!Lúc đó là cho lão dọn dẹp một mình."Một giọng nữ cười đầy quyến rũ,nói.

"Ta nói,mấy tên các ngươi làm như mình vô tội quá nhỉ.Những tên kia thế nào rồi?"Giọng nam trung niên lại vang lên.

"Chuyện đó bọn tôi lo xong rồi,bây giờ chỉ cần ngồi chờ xem trò hay mà thôi!Thật là chờ mong đâu."Giọng nam đầy lạnh lùng vang lên xen kẽ với một chút thích thú hiếm có.

"Mà ông không thấy làm vậy hơi quá đáng sao,dù gì thì đó cũng là bảo bối cưng của ông đó?"Nam nhân với giọng nói yêu nghiệt vang lên,xen chút trách cứ.

"Ta chỉ là muốn cho bọn nó có thêm chút trải nghiệm mới thôi mà,không cần lo."

"Ông xác định là trải nghiệm mới hay là chuẩn bị trải nghiệm cảm giác tập thể đi sửa chữa lại toàn bộ các vị diện bị phá hỏng?"Giọng trẻ con đầy khinh bỉ vang lên.

"Khụ khụ,ta vẫn là đi tìm chỗ lánh nạn trước vậy!"Nói xong nhanh chóng lặn mất.

Một đám người còn lại nhìn nhau cười đầy ý vị,xem ra bọn hắn cũng phải tìm chỗ kín đáo tị nạn mới được.Nếu bị cái bọn phúc hắc kia trở về bắt được,xác định thảm định rồi.

"Cái đậu phộng,các ngươi gây hoạ thì trốn vậy còn ông thì sao hả?!!!"Nam yêu nghiệt nổi giận,nhảy dựng lên.

"Ừ,thì coi như ngươi bị đem ra khai đao đầu tiên thôi mà,ha hả!Ây da,đi tìm các mỹ nhân đáng yêu của ta đây!"Nữ gợi cảm tràn đầy trêu chọc,cười vui sướng khi người gặp hoạ.

"Đậu moá,rõ ràng ông chỉ có thể ở một chỗ,không có khả năng đi lánh nạn a!!!"Nam yêu nghiệt trực tiếp bốc hoả nhìn một đám đồng bọn đã chạy mất từ lúc nào.

"Bình tĩnh,nếu không em có thể ngầm giúp đỡ bọn họ một chút.Có lẽ khi trở về,mấy tên đó cũng xem trên sự giúp đỡ kia mà không động thủ quá nặng đi!"Nam lạnh lùng ở bên cạnh khẽ thở dài,xoa xoa cái đầu ai đó.Nếu mà mấy tên kia vẫn không tha,hắn xem vẫn là tự hắn tới lãnh hình phạt thay đi.

Cùng lắm thì đem cái lũ mất nết kia bán đứng là được,dù sao chỉ cần cả hai người bọn hắn an toàn là tốt rồi,còn bọn kia chết hay sống ta mặc kệ.

"Ân,đúng nhỉ.Vậy chúng ta đi thôi,Dật!"Cả hai bóng người còn lại cũng nhanh chóng biến mất.

Không gian lại chìm vào yên tĩnh nhưng không ai dám chắc sau này vũ trụ sẽ yên bình như lúc này khi có một đám cuồng bạo lực sắp trở về chứ?!

....

Ngày hôm sau,Hà Lam Nguyệt ra không gian,ăn sáng rồi sửa soạn một chút liền đón xe buýt tới trường.

Đời trước cô là quản lý ưu tú của một công ty nước ngoài ở trong nước,mà nguyên chủ cũng chọn cùng ngành mà cô học đời trước,giờ cô lại chống cằm nhàm chán nghe mấy vị giảng viên giảng mấy bài giảng khô khốc đến chán chết mà thở dài.

Chống cằm vừa nghe vừa thả hồn bay xa,Hà Lam Nguyệt cảm thán cho chính mình,đời trước cô là cô nhi mà đời này cũng thế,dù là may mắn còn chút tài sản cha mẹ để lại.Đời trước thì cắm đầu vừa học vừa làm,đến thời gian nghỉ ngơi cũng không có.Giờ thì vui rồi,mới đọc xong cuốn truyện rồi tắt đèn ngủ một cái trực tiếp xuyên không luôn.

Mà xuyên không lần này,còn có truyền thừa tu chân,tâm lý đã tiến một bước lớn.Coi như đời này phải tìm chỗ để du lịch khắp nơi mới được,cũng không thể lãng phí thời gian như đời trước,dù tu chân giả cũng chả quan tâm gì tới thời gian.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.