Chí Tôn Kiếm Tiên

Chương 2087: Tư mã ngọc kiếm




Nàng đơn giản cùng bình thường khác với nữ tử bìn thường, nàng đơn giản cho người ta cảm giác bất cứ món đồ vật nào cũng là dư thừa, giống như lợi khí giết người, không có bất kỳ bộ kiện dư thừa nào.

Nữ tử tóc dài qua vai, thần thái vô tình lạnh như băng, hai mắt rét lạnh, sâu trong hai con ngươi là sát ý bốc lên như hỏa diễm, bất luận kẻ nào nhìn vào mắt của nàng đều lạnh run lên.

Luận lạnh như băng, Lý Sương Nhan cũng lạnh như băng, Bạch Kiếm Chân cũng lạnh như băng, nhưng mà hai người bọn họ lạnh như băng hoàn toàn không giống với nữ tử trước mặt này.

Lý Sương Nhan lạnh như băng chính là hàn mai ngạo tuyết, Bạch Kiếm Chân lạnh như băng chính là thân hóa thiết kiếm, mà cô gái này lạnh như băng là sát phạt vô tình, có tuyệt tình chém giết tất cả mọi thứ. Nàng giống như mũi nhọn sắc bén, tùy thời sẽ đâm thủng tim đối phương.

Cô gái trước mặt này rất mỹ lệ, gương mặt mượt mà, vầng trán như ngọc, đôi mắt thông thấu như bảo thạch, bờ môi đỏ tươi, dung nhan của nàng làm cho người ta kinh diễm!

Hơn nữa cô gái này dáng người cũng thật tốt, đườngg cong lung lung không sót thứ gì, đặc biệt là tơ vàng quấn quanh hông nàng, càng làm đường cong của nàng mê người, bộ ngực đẫy đà, mông tròn vểnh lên, đều khiến người ta mê đắm.

Đáng tiếc, bất luận nàng đứng ở nơi nào. Đều khó làm người ta chú ý tới mỹ mạo của nàng, bởi vì toàn thân của nàng là sát khí lạnh giá, làm cho bất luận kẻ nào cũng phải lạnh lẽo chấn động. Cho dù nàng mỹ lệ, rất nhiều người sẽ nhượng bộ lui binh, tránh ra thật xa.

Toàn thân của nàng tỏa ra sát ý đã che lấp sự mỹ lệ của nàng.

Trên thực tế, thời điểm cô gái này đứng trên mặt biển, cường giả tu sĩ trên khu vực này đều đi đường vòng, hoặc là tránh ra xa xa trông thế nào, không dám đứng gần.

- Tư Mã Ngọc Kiếm!

Nhìn thấy vị nữ tử này, có tu sĩ tới từ chính Thâm Hác Hải biến sắc, thì thào nói.

- Sát thủ có danh khí nhất Thiên Linh Giới hiện tại, hơn nữa còn là sát thủ trẻ tuổi nhất.

Nghe qua tên của Tư Mã Ngọc Kiếm, người nào cũng biến sắc, thì thào nói ra.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đi tới, nhìn thấy cô gái này. Ánh mắt Liễu Như Yên hiện ra hào quang, nói:

- Tư Mã Ngọc Kiếm!

Trên thực tế rất nhiều tu sĩ đi ngang qua hải vực này đều nghe qua cái tên Tư Mã Ngọc Kiếm, thậm chí, rất nhiều người nghe cái tên này nội tâm phát lạnh.

- Đã từng là thiên tài có tiềm lực nhất nha, đáng tiếc, lại đi trên con đường khác, trở thành một sát thủ.

Có tu sĩ Mị Linh nói ra.

Tu sĩ tới từ chính Thâm Hác Hải cũng cảm thấy đáng tiếc, nói ra:

- Tốc Đạo thánh địa vốn nên có song tinh thiên tài, đáng tiếc nha.

Tư Mã Ngọc Kiếm, xuất thân từ đế thống tiên môn Tốc Đạo thánh địa, nàng thiên phú cực cao, sau khi nàng bái nhập vào Tốc Đạo thánh địa, đạo hạnh đột nhiên tăng mạnh, dùng đạo hạnh mà nói, khi dpds phóng nhãn cả thế hệ trẻ Thiên Linh Giới, đều ít có người sánh vai với nàng.

Nhưng mà đáng tiếc, về sau có người tốc độ tu luyện nhanh hơn nàng, chính là sư đệ của nàng, Tốc Đạo Thiên Thần.

Đồn đãi Tốc Đạo Thiên Thần đánh vỡ một ghi chép cực hạn, tốc độ tu luyện thậm chí càng vượt qua thủy tổ của bọn họ là Tốc Đạo Tiên Đế!

Vốn Tư Mã Ngọc Kiếm phong quang vô hạn lại gặp phải sư đệ Tốc Đạo Thiên Thần tu luyện nhanh hơn cả nàng, sau đó lúc tranh đoạt chức chưởng môn Tốc Đạo thánh địa, Tư Mã Ngọc Kiếm thua trong tay sư đệ Tốc Đạo Thiên Thần, làm cho nàng mất đi cơ hội trở thành chưởng môn.

Phải biết rằng, lúc ấy thời điểm tranh giành chức chưởng môn, Tư Mã Ngọc Kiếm đã bước vào Thương Thiên Đạo, hơn nữa đã đạt tới cấp độ Đạo Tôn.

Tư Mã Ngọc Kiếm bại trận, nàng nhanh chóng rời khỏi Tốc Đạo thánh địa, mặc dù nói, nàng cũng không có thoát ly Tốc Đạo thánh địa, nhưng về sau có người nói, sau khi nàng rời đi đã chưa từng quay về.

Thời điểm Tư Mã Ngọc Kiếm xuất hiện lần nữa, đã là một hình tượng khác trong mắt của người đời, nàng trở thành một sát thủ, một sát thủ đáng sợ, đã từng trong một đêm giết chết tám đại nhân vật uy danh hiển hách.

Đồn đãi nói, Tư Mã Ngọc Kiếm rời khỏi Tốc Đạo thánh địa, chính cô ta đã chế ra một vô thượng đại đạo, một đại đạo sát phạt vô tình, chính là vì như thế, làm cho nàng trở thành một gã sát thủ.

Trong giới tu sĩ, rất ít tu sĩ nguyện ý đi làm sát thủ, đặc biệt là người có thể trở thành Đại Hiền càng không muốn đi làm một gã sát thủ, bởi vì đạt tới cảnh giới như vậy, có thể nói là danh lợi song thu, căn bản là không thiếu danh lợi, đối với bọn họ mà nói, tại sao đi làm một sát thủ có thanh danh không tốt chứ?

Tư Mã Ngọc Kiếm lại trở thành sát thủ, hơn nữa mỗi một lần ám sát đều là thành công, trước đó nàng vốn có uy danh lan xa, hiện tại nhiều lần ám sát thành công, càng khiến thanh danh của nàng hiển hách.

- Tư Mã cô nương, tới đây có chuyện gì?

Nhìn thấy Tư Mã Ngọc Kiếm đã đến, Trác Kiếm Thi biết rõ không có chuyện tốt lành gì, chậm rãi nói ra.

- Ta muốn gặp Lý Thất Dạ!

Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh lùng nói, tiếng nói của nàng lạnh như băng, sát ý của nàng dung nhập vào nước biển, lạnh từ tận cốt tủy..

Ánh mắt Liễu Như Yên lóe lên, vẫn quyến rũ động lòng người, phong tình chọc người, cười khẽ nói:

- Không biết ngươi muốn gặp Lý công tử có chuyện gì?

Cứ việc nói Liễu Như Yên tư thái vũ mị, cũng không thèm để ý bộ dáng, trên thực tế cử chỉ của nàng hết sức cẩn thận, không có chút chủ quan.

Không chỉ Liễu Như Yên là như thế, chính là Trác Kiếm Thi cũng cẩn thận.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi không có sợ Tư Mã Ngọc Kiếm, dù sao minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, Tư Mã Ngọc Kiếm thật sự là sát thủ đáng sợ, các nàng cũng đề phòng ba phần.

- Muốn giết hắn!

Tư Mã Ngọc Kiếm thập phần trực tiếp, sát ý lên cao.

Tư Mã Ngọc Kiếm trả lời trực tiếp như thế, làm cho Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên nhìn nhau, những người đang dừng lại ở xa xa cũng rùng mình, toàn thân lạnh giá.

- Dám khiêu chiến hung nhân như Lý Thất Dạ, thật là ngoan độc.

Có người thấy Tư Mã Ngọc Kiếm quang minh chính đại tuyên bố muốn giết Lý Thất Dạ, lập tức giật mình nói ra.

Lý Thất Dạ bây giờ là hung danh lan xa, trẻ tuổi không có mấy người dám mở lời khiêu chiến hắn, chớ nói chi là muốn giết hắn.

- Luận đạo hạnh, Tư Mã Ngọc Kiếm mặc dù không bằng Tốc Đạo Thiên Thần, nhưng mà nếu nàng muốn ám sát một người, vậy không giống, hai năm trước Bích Dương Hải Hải Tảo Thần Vương lúc đó chẳng phải bị nàng ám sát sao?

Có một chưởng môn Bích Dương Hải nói ra:

- Hải tảo Thần Vương chính là Chân Thần Vương, hắn vấn đề phòng Tư Mã Ngọc Kiếm, nhưng mà vẫn bị ám sát.

- Không chỉ có Hải Tảo Thần Vương.

Một tu sĩ buôn bán tin tức nói ra:

- Cho dù là Bạch Kình Thần Hoàng cũng chết thảm, đều có quan hệ tới nàng.

- Bạch Kình Thần Hoàng, nghe nói hắn là Đại Thần Hoàng, Tư Mã Ngọc Kiếm có thể giết hắn sao?

Không ít người nghe được nói như vậy, không phải thập phần tin tưởng.

- Nếu như xung đột chính diện, Tư Mã Ngọc Kiếm không phải đối thủ của Bạch Kình Thần Hoàng, nhưng nếu ám sát thì khó nói.

Vị tu sĩ buôn bán tin tức trầm ngâm nói ra.

Thần Hoàng cũng có phân chia cao thấp, từ thấp đến cao, theo thứ tự có sáu tầng thứ: Đại Thần Hoàng, Thiên Thần Hoàng, Chí Tôn Thần Hoàng, Cực Đạo Thần Hoàng, Hoành Thế Thần Hoàng, Cửu Giới Thần Hoàng.

Ở bên này, nghe được Tư Mã Ngọc Kiếm trả lời trực tiếp như thế, Liễu Như Yên cười khẽ một tiếng, nói ra:

- Lý công tử chính là khách quý của ta, nếu như ngươi muốn động thủ, như vậy định trước phải qua cửa ải của chúng ta.

Tư Mã Ngọc Kiếm chỉ lạnh lùng nhìn qua các nàng, lạnh băng vô tình nói một câu:

- Nếu có người trả tiền, ta cũng sẽ giết ngươi.

- Nói như vậy, là có người trả tiền cho ngươi tới giết ta.

Tư Mã Ngọc Kiếm vừa nói xong, một tiếng nói nhàn nhã vang lên, Lý Thất Dạ từ bên trong đi tới.

- Hung nhân đến.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ, không ít người kinh hô một tiếng. Lý Thất Dạ hung danh cũng không thua gì Tư Mã Ngọc Kiếm.

sau khi Lý Thất Dạ đi ra, ánh mắt Tư Mã Ngọc Kiếm lập tức tập trung Lý Thất Dạ, hai mắt của nàng bộc phát hào quang đáng sợ, giống như ánh mắt của nàng có thể đâm thủng thân thể của Lý Thất Dạ.

Bị ánh mắt Tư Mã Ngọc Kiếm quét qua, rất nhiều người có cảm giác xương cốt của mình như bị đao kiếm xuyên thủng, nhưng mà Lý Thất Dạ bị ánh mắt Tư Mã Ngọc Kiếm khóa lại, Lý Thất Dạ không quan tâm tới.

Lý Thất Dạ dò xét Tư Mã Ngọc Kiếm một phen, lộ ra nụ cười, nói ra:

- Ta ngược lại hiếu kỳ, là ai xuất tiền mua mạng của ta đấy?

Lý Thất Dạ bộ dáng phong khinh vân đạm, hình như đang đàm luận chuyện thời tiết hôm nay, một chút cũng không có cảm thấy Tư Mã Ngọc Kiếm đang tới lấy mạng của hắn.

Đổi lại là người khác, nghe được Tư Mã Ngọc Kiếm muốn tới lấy mạng của mình, cho dù không bị dọa hai chân mềm nhũn ra, cũng sẽ cẩn thận.

- Không thể trả lời.

Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh lùng nói:

- Ba ngày sau đó, ta sẽ tới lấy mạng của ngươi.

Tư Mã Ngọc Kiếm vừa nói như vậy, rất nhiều người đều nhìn nhau, Tư Mã Ngọc Kiếm làm như vậy, thật sự là quá tự tin. Trên thực tế nàng thường thường giết người đều nhắc nhở đối phương trước, sau đó mới đi ám sát..

- Đây là mười phần tự tin nha.

Thấy thần thái Tư Mã Ngọc Kiếm như thế, có người cảm khái nói ra một câu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.