Tử Điệp nghe đại sư giảng việc hai thế giới trong đầu ầm ầm nổ tung, bởi vì Tử Điệp nghĩ đến việc khi nàng còn ở hiện đại mỗi buổi tối đều nằm thấy giấc mộng kỳ quái kia, khi đó Tử Điệp mỗi ngày đều làm bạn cùng giấc mộng hơn nữa sau khi tỉnh lại đều ức chế không được bi thương, giống như một chuyện rất quan trọng tựa sinh mệnh mà mình đã quên đi, nghĩ vậy Tử Điệp có chút tin tưởng lời đại sư.
Đại sư nhìn biểu tình Tử Điệp đã biết Tử Điệp bắt đầu có chút tin tưởng lời hắn nói , vì thế còn nói thêm:
“Nói đến cũng kỳ quái, thế thứ hai , tên của ngươi cũng như hiện tại chỉ là âm đồng tự bất đồng, ngươi gọi làm Niệm Điệp” .
“Cho dù người nói việc này là thật sự, ý tứ của người là nói thế này là thế cuối cùng của chúng ta, chúng ta cuối cùng sẽ cùng một chỗ” Tử Điệp lo lắng hỏi.
“Vốn hẳn là như vậy, nhưng mà trung gian lại có sai lầm, ngay từ đầu là muốn Lạc Hàn làm đế vương nhưng không nghĩ tới lần này hắn lại buông tha cho vị trí này, như vậy Phong Lạc Hiên liền sảm tiến vào một cước, hắn ngưỡng mộ ngươi hơn nữa rất muốn có được ngươi, ta nghĩ điểm này ngươi hẳn đã sớm nhìn ra, cho nên chướng ngại lớn nhất trong thế này của các ngươi chính là Phong Lạc Hiên, không có sự trở ngại của hắn các ngươi cuối cùng sẽ cùng một chỗ, về phần kết quả cuối cùng như thế nào, lão nạp không thể nói , ta cũng đã nói cho ngươi quá nhiều ” đại sư bình thản nói.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao ngươi biết nhiều chuyện của chúng ta như vậy” Tử Điệp oai đầu nhìn đại sư hỏi.
“Ha ha, lão nạp cũng đã vừa nói, lão là cao tăng mà thôi, không còn gì khác” đại sư cười tủm tỉm nói.
“Thiết, hiện tại ngươi nói mình là thần tiên ta cũng tin” Tử Điệp nghiêng đầu tiếp tục nói.
“Ha ha, nói bừa” đại sư vuốt râu cười nói.
“Một thế này các ngươi gặp nhau không dễ dàng, cố gắng nắm chắc cơ hội lần này, không cần lại bỏ qua đối phương, bỏ qua một thế này các ngươi sẽ không có khả năng gặp lại, phía trước còn rất nhiều khó khăn chờ hai người các ngươi, gặp khó khăn quan trọng đến sinh mạng thì có thể tới tìm ta, chỉ có một lần cơ hội cho nên không được dễ dàng tới tìm ta, Lam tiểu thư mời trở về đi, chung quy sẽ có một ngày ngươi sẽ quay trở về nơi thực sự của ngươi” đại sư vừa nói xong liền biến mất ở trong biển người.
Tử Điệp lăng lăng đứng ở đàng kia nghĩ đến mỗi một câu nói của đại sư, cho tới bây giờ Tử Điệp đều cảm thấy mình như đang nằm mơ, chung quy có một ngày mình sẽ quay trở về nơi thực sự của mình, đại sư ý tứ là nói mình sẽ trở về hiện đại hay là hoa viên của Vương Mẫu nương nương trong thần thoaijm ? Tử Điệp lầm bầm lầu bầu nói, quên đi, không nghĩ , đều đã đến nơi này, mọi việc đến đâu hay đến đó đi.
Tử Điệp chậm rãi từ trên núi về nhà, đi đến trước cửa nhà Tử Điệp đột nhiên nhớ ra vừa rồi đã quên hỏi, hồn phách mình chiếm thân thể Lam Tử Điệp, như vậy hồn phách của nàng lại đi đâu, sẽ không phải đi vào thân xác kia của mình đi, xong rồi xong rồi, nàng là một thiên kim tiểu thư làm sao có thể sống ở thời hiện đại đó, khẳng định sẽ bị lão ba lão mẹ phát hiện , như vậy chẳng phải bọn họ sẽ thương tâm chết sao a, Tử Điệp nhìn chằm chằm cánh cửa, tâm tư bay xa suy diễn, vẻ mặt kia ở trong mắt người khác xem cứ như bị trúng tà.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, quản gia Lam phủ mở cửa liền nhìn thấy Tử Điệp lăng lăng đứng ở đàng kia không nhúc nhích, quản gia sợ hãi nhanh chân hướng bên trong chạy vào, vừa chạy vừa kêu không tốt , tiểu thư trúng tà .
Lam mẫu vội vã hướng ngoài cửa đi đến, đầu tiên liền nhìn thấy Tử Điệp lăng lăng đứng ở đàng kia như bức tượng không nhúc nhích, Lam mẫu chưa đi đến bên người Tử Điệp cũng đã dấu tay áo khóc.
Tử Điệp bị tiếng khóc giật mình tỉnh lại liền nhìn thấy Lam mẫu đang khóc thút thít, Tử Điệp bước nhanh tiến lên hỏi đã xảy ra chuyện gì, Lam mẫu vừa thấy Tử Điệp trở lại bình thường nhất thời cũng không biết nên giải thích thế nào, che che dấu dấu nói nhìn ngươi trở về kích động liền khóc, Tử Điệp không hiểu nhìn về phía những người khác, những người khác xoay đầu cố ý làm bộ như không phát hiện tiểu thư nhà bọn họ rất thâm tình thắc mắc hỏi.