Chỉ Là Em Yêu Đơn Phương!

Chương 38




( Hi! Lời đầu tiên của mùa xuân mới Tân Sửu, em xin kính chúc các độc giả sang năm mới mạnh khỏe, hạnh phúc, bình an, vạn sự như ý. Em cũng rất xin lỗi vì một số lý do đột xuất mà không thể ra chap mới sớm được. Rất mong mọi người thông cảm cho em và tiếp tục ủng hộ bộ truyện này ạ. Thank mọi người rất nhiều ❤)

...****************...

( Tóm tắt chap trước: Sau khi Thiên Nguyệt thật sự hạ quyết tâm từ bỏ thì cô cùng Thanh Hạ sang Pháp, cô cũng gặt hái được một số thành công ban đầu khi theo đuổi ngành thiết kế. Ở Pháp cô được Daneil làm mối và có quen biết với một chàng trai tên Minh Khánh. Minh Khánh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên và anh ngỏ ý muốn ăn tối cùng cô, mong rằng có thể cùng cô tiến lên một mối quan hệ cao hơn nữa........ Và sau bao lần do dự thì Thiên Nguyệt cũng đồng ý.....)

...****************...

Đúng 7h tối, Thiên Nguyệt đã chuẩn bị xong xuôi. Cô trang điểm nhẹ nhàng, nhưng khuôn mặt này vẫn rất kiều diễm, xinh đẹp động lòng người. Giờ cô cười nhẹ một cái thôi là bao trái tim chàng trai đập loạn dịp cho mà xem. Cô vẫn trung thành với phong cách trẻ trung, năng động: chiếc áo len màu nâu sữa kết hợp với chiếc chân váy màu trắng, chân đi đôi boost màu nâu, trên đầu đội thêm chiếc mũ beret trắng nhẹ nhàng, bên ngoài khoác một chiếc áo kaki nâu thân dài. Tổng thể trông Thiên Nguyệt rất ra dáng một quý cô thanh lịch, sang chảnh mà không kém phần dịu dàng, ngọt ngào.

Thanh Hạ cùng Thiên Nguyệt đợi dưới nhà, chưa được hai phút thì Minh Khánh đã lái xe đến. Anh nhẹ nhàng đến chào hỏi, sau đó lịch thiệp mở cửa xe cho Thiên Nguyệt.

- Anh Minh Khánh, hai người đi chơi vui vẻ nhé, nhớ chăm sóc Tiểu Nguyệt của em cho tốt đó.

- Thanh Hạ, em yên tâm.... Anh hứa sẽ bảo vệ bạn em tốt nhất có thể.....

Vừa nói anh vừa đưa ánh mắt trìu mến nhìn cô gái đang ngồi trong xe, rồi cười chào Thanh Hạ và bước vào trong. Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời khỏi đó.

- Tiểu Nguyệt, mong rằng đây sẽ là chân ái của cậu....

Thanh Hạ nhìn theo hình bóng của chiếc xe đang xa dần, mỉm cười thỏa mãn rồi quay người trở về chung cư.......

- Tiểu Hạ, tôi có chuyện muốn nói....

...----------------...

Chiếc xe lăn bánh được gần hai mươi phút thì cũng đến nhà hàng. Hai người thanh niên một trai một gái chầm chậm bước vào. Đây là một nhà hàng mang phong cách cổ điển, theo hướng truyền thống Pháp, cách trang trí, bày biện tạo cảm giác thư thái, ấm cúng vô cùng.

- Tiểu Nguyệt, em muốn ăn gì cứ gọi nhé...

Thiên Nguyệt có chút ái ngại vì bỗng dưng Minh Khánh lại gọi mình một cách thân mật như thế. Cô có phần lúng túng, không quen.

- À....., ừm.... Em nghĩ là.... Mà thôi anh cứ tùy chọn em cũng không kén ăn cho lắm.

- Vậy để anh chọn, em không ăn được gì thì cứ bảo anh nhé.....

Minh Khánh gọi phục vụ tới rồi gọi món, đều là những món nổi tiếng của nhà hàng, trong đó nổi bật nhất là món ốc sên nướng ( escargot) cùng một chai rượu vang Chateau brane Cantenac.

Đợi một lúc, thức ăn đồ uống cũng đã được bày biện đầy đủ lên bàn, sau khi nâng ly thì cả hai đều tập trung vào ăn. Không phải vì đói mà ai cũng ngại, chẳng biết mở lời như thế nào.

- Tiểu Nguyệt......

Tiếng gọi nhẹ nhàng của Minh Khánh khiến Thiên Nguyệt một cái. Nó đồng thời phá tan bầu không khí ngượng ngùng, khó xử này.

- Anh nghe cậu Daniel nói trước khi đến Pháp, em học về bên quản lý tài chính, sao từ đầu em không theo đuổi thiết kế luôn vậy.....?????

Nghe hết câu hỏi của Minh Khánh, mọi dây thần kinh cơ thể Thiên Nguyệt dường như tê liệt hết lại. Nét mặt Thiên Nguyệt lúc này trở nên nặng nề hơn như gánh vác một nỗi sầu nào đó.

Vì sao ư....? Câu trả lời cho câu hỏi này chỉ duy nhất cô biết rõ nhất, chính xác nhất, kể bạn thân lâu năm của cô - Thanh Hạ cũng không ngoại lệ.

........

Khi chuẩn bị hết cấp 3, chuẩn bị bước vào kỳ thi tốt nghiệp và đại học, mỗi học sinh đều có riêng cho mình một nguyện vọng. Trong lớp ai cũng biết Thanh Hạ và Thiên Nguyệt đề có năng khiếu về hội họa thiết kế. Và rồi ai cũng bất ngờ vì ThiênNguyệt lại đăng ký khoa quản lý tài chính của một trường đại học xa nhà, Thanh Hạ cũng vậy. Để giải đáp thắc mắc của bạn học và gia đình, cô đã nói rằng, ước mơ của bản thân là mở một công ty thời trang phát triển giống mẹ nên mới quyết định như vậy.......

Nhưng liệu rằng có ai biết, giấc mơ to lớn nhất của Thiên Nguyệt từ thuở bé chính là trở thành nhà thiết kế thời trang nổi thế giới?

Liệu ai có biết, một thiếu nữ mới lớn đã từng mơ rằng ngày cô cùng người con trai mình thích tay trong tay đi dạo trong sân trường đại học, cùng ngồi ăn trong căntin mơ đến cảnh hai người ngồi cạnh nhau cùng bàn luận về chủ đề nào đó một cách vui vẻ, hạnh phúc.?

Liệu ai có biết có một cô gái muốn được ở gần người con trai trong lòng của mình một cách mù quáng, sẵn sàng từ bỏ ước mơ, lựa chọn con đường vốn dĩ không phải của mình...... Liệu đây có phải vì tình yêu mà trở nên dại khờ, thiếu lý trí????

Còn rất nhiều lý do, nhiều tâm tư thầm kín sâu trong con người của cô gái ấy mà chỉ bản thân họ mới rõ. Thiên Nguyệt đã mơ mộng rất nhiều thứ, rất đẹp, rất lãng mạn khi cuộc sống của mình có Hoàng Triết bên cạnh. Nhưng dường thực tế đã dội cho Thiên Nguyệt một gáo nước lạnh để giúp cô thức tỉnh khỏi giấc mộng xa vời này.

Hiện tại, cô đã thoát mộng rồi, đã đi đúng con đường vốn dĩ đã chọn từ ban đầu. Cho dù trước đó lệch nhịp nhưng Thiên Nguyệt may mắn vẫn có thể quay đầu, không vì tình yêu mà đánh mất bản thân mình. Hiện tại cô đã thực sự trưởng thành, là cô gái 23 tuổi có suy nghĩ chín chắn, có mục tiêu, hoài bão không còn ngây thơ đơn thuần như thiếu nữ mới lớn 17 tuổi năm ấy.

Minh Khánh thấy Thiên Nguyệt cứ ngồi đẫn đờ ra đấy thì vô cùng khó xử, có phải anh đã hỏi đúng điều cấm kỵ của cô hay không?

- Nếu như không tiện thì..... em cũng không nhất thiết phải trả lời......

Tiếng nói của Minh Khánh vang lên khiến Thiên Nguyệt tỉnh táo trở lại. Khuôn mặt cô đỏ ửng cả lên vì lúng túng....

- À... Em.... ừm...... là do em muốn mở công ty thời trang như mẹ em nên cần phải có kiến thức về tài chính, quản lý...... nên là... em đã chọn nó trước....

Vẻ lúng túng, vội vàng giải thích, sự ngại ngùng, khuôn mặt đỏ ửng của cô gái trước mặt khiến con tim Minh Khánh một lần nữa đập loạn nhịp tâm trí bị thu hút đến ngây dại....ra. Anh dường như ngày càng thích Thiên Nguyệt hơn, thực sự đã yêu cô mất rồi........

Ai nhìn vào ánh mắt trìu mến, chan chứa tình cảm của Minh Khánh nhìn cô đều có thể dễ dàng nhận ra. Ánh mắt này thật quen thuộc làm sao! Nó giống hệt như cách Thiên Nguyệt nhìn Hoàng Triết trước đây.

...----------------...

Buổi sáng tại tập đoàn Lâm thị, Hoàng Triết đã ngồi ngay ngắn bên bàn làm việc để giải quyết một số hợp đồng làm ăn quan trọng của công ty.

Anh đã dời biệt thự từ sớm, đêm qua con trai anh và Lý Tuệ Như bị sốt, phải chăm sóc suốt cả đêm. Đến khi anh dời đi thì thằng bé cũng hạ sốt và ngủ ngon trong nôi.

Đang mệt mỏi thì từ bên ngoài, một giọng nói quen thuộc vang lên.

- Triết, Lâm Hoàng Triết...... mình có tin tức buổi sáng siêu hot cho cậu đây.

Hoàng Triết ngước đôi mắt phiền não pha lẫn tức giận

- Mới sáng sớm mà cậu lớn tiếng cái gì thế, bộ bên công ty cậu không có việc làm sao, không phải việc quan trọng thì phắn đi cho khuất mắt......

- Gì mà ngày mới căng vậy, tối qua không đủ giấc à......????

Khang Việt ung dung ngồi xuống ghế sofa, thư thái ngồi thưởng thức ly cà phê nóng mà thư ký mới mang vào.

Hoàng Triết mệt mỏi bước từ từ đến bên ghế sofa, anh vừa ngồi xuống vừa lấy hai tay xoa nhẹ hai bên thái dương, miệng lẩm bẩm

- Có chuyện gì mau nói đi......

- À....ừm....thì vừa nãy mình gặp Tiểu Á, cô ấy vừa mang cho mình hộp bánh bích quy vừa mang cho mình một tin tức cực kỳ nóng......!!!! Hahaha.....

- Nói đi, đừng nhiều lời....

Không để thằng bạn thân của mình đợi lâu, Khang Việt ngồi nghiêm túc lại, dõng dạc nói

- Tiểu Nguyệt có bạn trai rồi đó nha..... Sao? Thấy tin tức có nóng hổi không!

...****************...

Chap mới nhất sẽ được cập nhật vào tối nay, mời các quý độc giả tiếp tục ủng hộ em với ạ

❤❤❤❤❤


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.