BÀI HÁT THỨ MƯỜI CHÍN
Hướng Tình Tình suy nghĩ một chút liền không kìm lại được nói ra: "Đại thần, lúc nghĩ đến em nghe bài hát này..."
Vô thức, ngữ điệu tựa như đang lẩm bẩm. Giọng nói của Hướng Tình Tình nhẹ nhàng giòn giã, giống như móng vuốt của mèo con gãi gãi ngực của anh, gãi một chút lại dùng đầu nhỏ cọ cọ sau đó lại gãi, cứ cách quãng như vậy.
Cụp mắt phượng xuống, ngón tay thon dài của Từ Thanh Viễn vê cổ cáo, ngón trỏ khẽ hất ra, nới lỏng cổ áo một chút.
"Tình Tình." Cổ họng Từ Thanh Viễn nóng lên.
Hướng Tình Tình hận không thể tát cái miệng to của mình khiến cô nói bậy. Có quỷ mới biết tiếp theo Từ Thanh Viễn sẽ hạ xuống câu gì, tóm lại cũng là vì cô không chịu đựng được chuyện đó. Kinh nghiệm từ quá khứ nói cho cô biết, Từ Thanh Viễn hạ một câu sẽ là trăm phần trăm tàn khốc, dùng đại chiêu ngược máu cô.
Hướng Tình Tình chờ rất lâu, thời gian phảng phất như đọng lại cũng không thấy Từ Thanh Viễn trả lời. Hướng Tình Tình không được tự nhiên nói lại, "Ừ?"
Từ Thanh Viễn bật cười, "Không có gì, vừa đúng lúc anh cũng nhớ em."
Muốn hôn em, nghĩ muốn đem em vò vào trong ngực, muốn càng nhiều càng nhiều.
Hướng Tình Tình 囧......
Đoán sai rồi, vậy mà không phải là đại chiêu.
Mắt hạnh của Hướng Tình Tình khẽ híp, giống như một con mèo lười đang phơi nắng sau giờ ngọ. Đột nhiên đôi mắt đang híp lại trợn lên, giống như con mèo đang nổi giận, "Đại thần, đợi một lát nói chuyện tiếp nhé, em em phải đi nấu cơm đây!"
Muốn chết, anh cô sắp về rồi, cô nói phải bồi tội cho đã, kết quả cơm không nấu, đồ ăn cũng không...
Bị cúp điện thoại lần thứ hai, Từ mỗ lười biếng dựa hờ lưng vào tủ đựng hồ sơ ở bên cạnh, híp đôi mắt phượng nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ.
Vốn là màu cam nhàn nhàn, đỏ mờ mờ trong lúc vô tình đã bị màu đen thay thế, lộ ra sự thanh tịch khó nói nên lời.
Hướng Tình Tình cầm điện thoại di động, nhìn phía trên mặt bàn cẩm thạch là cảnh tượng đồ ăn đầy đủ mùi thơm nhân tiện chụp một tấm, sau đó vui vẻ đăng lên vòng bạn bè.
【 Hoa Hướng Dương: Cảm thấy chính mình rất lợi hại (*ˉ︶ˉ*)】
Hướng Gia Đệ trở về kết thúc một ngày huấn luyện, ngồi liệt ở trên giường kí túc xá.
Chuyện thứ nhất: Hướng Tình Tình người này chơi cậu, nấu ăn lại không mang theo mình! Còn là chị ruột à?
Sau lúc mắt Hướng Gia Đệ nhìn kỹ ảnh chụp phát hiện là phòng khách của nhà Hướng Thần Dật, lại không ngừng báo cáo (report) còn nhân tiện tag anh.
Chuyện thứ hai: Tình anh em nguội lạnh @Hướng Thần Dật
Hướng Thần Dật rất trực tiếp, cười lạnh trả lời hai chữ: Ha ha.
Hướng Tình Tình trả lời lại em trai nhà mình một hàng hhhhhhhh (có nghĩa là hahahahahahahaha), nhưng thật ra thì cô chột dạ.
Không đợi Hướng Tình Tình suy nghĩ xong làm sao để chọn lọc từ trả lời anh trai mình, âm thanh nhắc nhở có thông báo trên weibo vang lên không ngừng.
Đã có kinh nghiệm từ trước, Hướng Tình Tình tỏ vẻ hoàn toàn không sai nhưng tay mở weibo có chút run, bởi vì buổi chiều Từ Thanh Viễn lại không ra đại chiêu nào ngược máu cô qwq
Làm mới giao diện, cũng không xem những bình luận tag cô ùn ùn kéo đến kia, trực tiếp mở weibo đại thần nhà mình ra.
【QIN Duệ Thần _: Vừa lúc gặp được em @Mộ Ly Khanh【liên kết ca khúc】】
Luống cuống tay chân tìm được tai nghe, cắm vào rồi click đường link của bài hát. Chất giọng trong trẻo thường ngày của Từ Thanh Viễn ít đi vài phần, lại nhiều hơn bảy phần âm trầm khàn khàn, như đang ngậm kẹo, giọng nam trầm kết hợp với ánh trăng sâu lắng mùa hạ, có chút du dương không nói nên lời.
Bởi vì vừa lúc gặp được em
Mới lưu lại dấu chân xinh đẹp
Gió thổi hoa rơi nước mắt như mưa
Bởi vì không có suy nghĩ phải rời xa
Bởi vì vừa lúc gặp được em
Lưu lại mười năm mong đợi
Cuối cùng, ở cuối bài hát Từ Thanh Viễn nói: Tình Tình, vừa lúc gặp được em.
Một âm cuối câu người như thường lệ.