Chỉ Cần Là Anh

Chương 31: Đường sống cuối cùng




Dường như mới vừa đến ngày tra tấn thứ mười bốn thôi nhưng mà ba người kia đã chịu không thấu loại cực hình này nữa!!

Tình nhân của bà ta là Hạ Xuyến bị đám đàn em đánh cho mất hết ý thức, chỗ nào trên người ông ta có miệng vết thương mở miệng, họ liền làm theo lệnh của ông chủ mà tưới chanh tươi lên đó, lắm lúc bọn họ còn kéo lưỡi người đàn ông này ra rạch lên đó vài nhát, vẫn là dùng chanh tươi súc miệng đi những vết máu trên lưỡi,nhìn tổng thể da thịt ông ta đã bị chất axit nhẹ bắt đầu ăn mòn

Cô gái tên Dạ Nguyệt cũng không kém gì cha mình, con người một khi đã chạm đến ma túy, nhưng nếu không có thuốc cung cấp thường xuyên sẽ bắt đầu lên cơn, Dạ Nguyệt còn thê thảm hơn những người đó nữa. Một viên ma túy nguyên chất đậm đặc khiến cô ta chìm đắm trong đê mê chốc lát, sau đó lại khiến cô ta đau khổ như rơi xuống từng tầng địa ngục không ngừng, những con chuột chết bị nhét vào mồm cô gái này cũng bị cô ta dùng răng cắn nát đầu chúng, vì sự hành hạ của cơn nghiện dâng trào, cô ta mặt kệ trong miệng mình vẫn còn máu thối từ xác động vật chết, kêu gào thảm thiết

- Thuốc!!!..Aaa cho tôi thêm thuốc đi.. Làm ơn

Ma túy vốn đã rất đắt rồi, huống hồ gì lần này lại là lại nguyên chất nữa khiến nó càng cao giá hơn, ông chủ đã dặn 26 ngày tra tấn chỉ được dùng 2 viên, bây giờ vẫn chưa phải là lúc cho cô ta uống thêm đâu, Chu Nghĩa phất tay ra lệnh cho cấp dưới

Một tên quản cô ta gật đầu, tiếp tục nhét thêm chuột chết vào miệng cô ta. Chưa đến 10 phút sau con chuột ấy lại bị cô ta cắn đến như là chả viên chiên ngoài chợ, xác chuột bị cắn nát rơi vãi quanh sàn, có nhiều miếng thịt còn bị ruồi bu bám, thịt xanh nỗi hẳn cả lên. Cứ như vậy, cô ta cắn nát con này thì lại đến con khác bị nhét vào miệng. Nhìn đến buồn nôn vô cùng!!

Nhưng mà người chịu nhiều đau đớn nhất vẫn không ai khác chính là Huyền Trân, hai mươi sáu vết rạch ở chân đã không được sát trùng cẩn thận, đằng này lại còn bị máu từ xác chết cùng dòi bọ ăn mòn đến tận xương tủy, khiến đôi chân của bả tà cũng lở loét mà hoại tử, cả xác thịt phần chân dưới bây giờ cũng không khác gì đám gà chết bị ngâm dưới chân này là mấy. Ở trên người còn có biết bao vết chích điện thâm đen cùng dã mãn, những con chuột chết cũng bị bà ta vì đau đớn mà cắn nát loài cả ngũ tạng nhớp nháy. Lắm lúc miệng không có thứ gì, bà ta liền thều thào

- Làm ơn!! Hãy buông tha cho chúng tôi đi mà

Tĩnh Ưng Mạnh quay lại cũng đã là ngày thứ mười tám của cuộc tra tấn kinh dị này, mang trên người bộ vest đen tuyền tỏa ra sát khí, khuôn miệng nở ra nụ cười nguy hiểm mà nói

- Tôi nghĩ cái mồm thối như bà không biết cầu xin ai chứ?? Sao!!thấy mùi vị của xác thối cùng miệng của bà cái nào hơn cái nào??

Dạ Nguyền vừa thấy anh đến liền khóc nức nở cầu xin

- Thuốc.. Tôi lại thèm thuốc rồi..cho tôi đi....Aaaaa

Ưng Mạnh của chúng ta lộ ra vẻ chán ghét đến vô cực, đôi mày nhăn lại vì độ hôi thối của căn phòng, nhưng anh vẫn giữ tốt thần thái mà nói

- Đại ca vừa gọi cho tôi, nói rằng niệm tình bà là người đã mang anh Dạ Anh đến với anh ấy, cho nên sẽ cho bà hai lựa chọn. Một là ba phát súng vào đầu ba người, xem như là tiễn các người ra đi thanh thản hơn. Cái thứ hai, nếu bà đồng ý biến mất trước mặt con trai của bà, dùng lời nói hối hận để cắt đứt quan hệ mẹ con với anh ấy, chúng tôi sẽ ân xá cho ba mạng chó của các người, đưa ba người sang mỹ tự sinh tự lập, xem như không liên quan gì đến Dương gia nữa, tôi nghĩ bà đủ thông minh để biết mình nên chọn cái nào nhỉ??

Huyền Trân nhìn đến người đàn ông bà ta yêu thương nhất cả người đang bê bết máu, lại nhìn sang đứa con gái mình cưng chiều bao lâu nãy đang bị hành hạ, nhắm mắt thốt ra một câu

- Tôi sẽ chọn cái thứ hai!!

-------------******---------

Dạ Anh đang ngồi trên giường bệnh, được Thừa Hạo cưng chiều mà chải cho cái đầu tóc rối bời của mình, lắm lúc cậu lại nghịch nghịch cắn lên yết hầu của anh cho thỏa thích

Thừa Hạo vỗ vỗ mông cậu nói

- Xem ra sau khi sinh xong em béo lên nha!! Thịt thật nhiều, mông bóp cũng đã tay lắm

Cậu nhéo tai anh nói

- Biến thái!!

Điện thoại reo lên, cậu nghiêng người qua thì thấy số của người mẹ mình bấy lâu nay chưa từng xuất hiện. Nhấc di động lên, lại nhìn qua anh. Khi thấy người kia ôm cậu vào lòng, Dạ Anh mới có can đảm nhấc máy

- Mẹ!!!

Đầu dây bên kia bà Trân nhìn lại con gái mình bị người ta kẹp cổ, một mũi tiêm thuốc piện đang nằm gần kề ngay cổ cô, rồi bên cạnh là Hạ Xuyến đang bị đám người này dùng kèm kéo lưỡi ra, tay kẻ kéo lưỡi hắn còn cầm theo con dao đặt gần kề giữa lưỡi, bà ta hít một hơi thật sâu nói

- Ta không có nhiều lời muốn nói với ngươi, chỉ mong ngươi nghe rõ những lời ta sắp nói đây

Dạ Anh siết chặt bàn tay đang nắm lấy tay Thừa Hạo nói

- Được.. Mẹ cứ nói đi

- Ta suy nghĩ cũng đã thật nhiều ngày rồi, dù sao Dương gia cũng đã chu cấp cho ta một cuộc đời tốt, bây giờ ta không muốn tranh quyền hay gì nữa. Sẽ quyết định cùng người ta yêu và em gái người đi nơi khác sống. Nhưng ta vẫn chưa hề bao giờ yêu thương ngươi, thậm chí là rất chán ghét cha con dị tật các người. Cho nên nguyện vọng của ta cũng chỉ muốn cắt đứt hết quan hệ với ngươi. Xem như không ai nợ ai,Dạ Anh ngươi hiểu ta nói gì chứ??

Từ miệng người mẹ mình nói ra lời này, cậu cảm thấy đau đớn lắm, nếu như không có anh thì thầm bên tai cậu lời nói

- Không sợ! Đừng đau, em còn anh và con, còn bạn bè nữa. Đừng vì một người không nghĩ cho em mà đau khổ

Thì cậu mới dần dần bình phục lại, dù gì gia sản của Dương gia cũng không rơi vào tay người khác, tâm huyết của cha cậu vẫn giữ được, mình cũng chưa nhận được tình yêu thương từ mẹ. Buông bỏ vẫn là cách tốt nhất,Dạ Anh đáp

- Được xem như từ nay tôi và bà không ai liên can gì tới nhau nữa

- Tốt!!!

Chỉ với một từ cuộc điện thoại cũng kết thúc, ba người được thả ra, nhưng không ai có thể nhúc nhích nổi, Tĩnh Ưng Mạnh cười lạnh ra lệnh đáp

- Đưa ba kẻ này đi vệ sinh sạch sẽ, sau đó bọn họ ném lên phi cơ đưa đến chỗ anh Hạo đã sắp xếp

Chu Nghĩa đáp

- Rõ rồi thưa ông chủ!!

Cứ như vậy, mọi chuyến cũng được Thừa Hại sắp xếp ổn thỏa

-----------*****-------

Chúng ta chap sau cùng đến với một nhà ba người nè. Nhanh thật mới đó mà truyện gần hoàn rồi, cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ tui nè

Ủa tui tra tấn tệ lắm sao mà không thấy ai bình luận gì vại:v

Ai đọc gần hết rồi mà chưa vote thì hãy tranh thủ vote đi chứ:v yêu mọi người lắm luôn nè

Hự!! Bây giờ lại lái sang viết tiếp chương tiếp theo của truyện bên kia


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.