Chết Tâm

Chương 22




"..."

"..."

"..."

Kiều Tuyết Mạn và Hứa Khinh Tư cùng Kiều Thi Hàm 3 mặt nhìn nhau ngồi ở đại sảnh Kiều gia. Rồi cả 3 đưa mắt nhìn ông kiều.

"Khụ..khụ.." ông ho nhẹ làm dịu bầu không khí.

"Sao vậy mấy đứa?"

"Đi tiệc là sao ba?" cô lạnh nhạt hỏi vỗ nhẹ tấm thiệp trang trọng màu vàng trong tay.

Tại sao có tiệc à? Vì sáng nay ông Kiều kêu cả 3 người cùnh dậy rồi đưa ra mấy thiệp mời đi tiệc mừng thọ của Lục lão gia, gia gia của nam chủ Lục Thiên Trạch. Mà tại sao 3 người ư? Vì con nhỏ Hứa Khinh Tư đòi ngủ lại nhà cô còn ngủ cùng cô nữa chứ nên đành ra có cả 3 tấm thiệp luôn.

Quay lại vấn đề chính. Cô vắt chéo chân tư thế đại lão nheo mắt nhìn ông bố mình:

"Tại sao con phải đi" Nữ chủ bên kia kìa. Cô ta đi 1 mình được rồi. Cô đi làm gì?

"Con là con gái lớn của ta tất nhiên phải đi rồi" ông làm như tự hào nói.

Kiều Tuyết mạn lẳng lặng nhìn ông. Nghĩ cô không biết ý đồ của lão hồ ly ông à. Tính tác hợp cô với thằng cha nam chủ à? Mơ đi. Muốn thì kêu nữ chủ của hắn đi

Ba•lão hồ ly•Kiều:"..."tại sao con gái ông nhìn ông với ánh mắt đó.

Kiều Thi Hàm nhìn cô và ông đấu mắt với nhau quay qua nhìn Hứa Khinh Tư hai người thở dài.

Kiều Thi Hàm kiêm nữ chủ: "à! Chị đi đi mà" có chút e ngại nhìn cô. Đôi mắt chiếu hình bóng mình cô

"..." cô sắp có bóng ma tâm lý với nữ chủ rồi. Hay thật!

"Đúng đó, Mạn đi đi tôi cũng muốn xem xem có gì hay ho không" hứa khinh Tư vuốt vuốt tóc hếch cằm nói.

"..."💢 cô muốn đạp thẳng vào bản mặt vô lại kia.

Không chỉ vậy ông bố của cô cũng chưng ra đôi mắt rưng rưng nhìn cô như chú cún

"..."💢 ói chết cô rồi!

Mẹ nó! Cô đây không đi!! Có chết cũng không đi!!!💢💢💢

        >>>Đến tối<<<

Cô sai rồi! Lời lúc sáng cô xin rút lại.

" Mạn cô xong chưa?" Hứa khinh Tư đứng ngoài cửa chờ cô kế bên là kiều Thi Hàm

"Rồi" cô từ trong bước ra.

Mà cô vừa ra cả hai người kia ngơ ngẩn không hẹn nuốt nước bọt. Sau đó, Hứa Khinh Tư giơ ngón cái lên:

"Mẹ ơi!! Mạn cô đẹp quá!"

"Đúng vậy" phía sau Kiều Thi Hàm phụ hoạ gật đầu.

Cô chỉ gật đầu nhìn họ rồi rời đi.

>>>>>>>>>>

Tai đại sảnh tiệc mừng thọ của Lục gia. Khách khứa đông đúc, đa số là những kẻ máu mặt trên thương trường khó gặp còn có mấy vị minh tinh ảnh hậu cũng xuất hiện. Dù sao Lục gia mà ai có thể dính lên thì 1 bước lên trời.

Lúc này, xe của Kiều gia dừng lại. Mọi người quay đầu ra nhìn. Dù sao Kiều gia là con rồng xanh trên thương trường. Ông Kiều - Kiều Hải Đông sau khi vợ mất độc thân nhiều năm không lấy ai khiến người người nuối tiếc còn có vài người muốn từ chim sẻ lên phượng hoàng thì không ngại luôn cố tìm quấn lấy. Dù sao ngoài 40 rồi nhưng ông Kiều vẫn trẻ như ngoài 30 mà.

Lúc này, trên xe còn bước xuống thêm 2 cô gái xinh đẹp mỗi người 1 vẻ nữa.

Đầu tiên là Hứa Khinh Tư, cô ta mặc 1 chiếc váy màu đỏ cúp ngực nổi bật. Mái tóc được cô ta cột lên cao. Đôi mắt vẻ đậm tăng thêm vẻ kiêu ngạo, Gương mặt mang vẻ đẹp quyến rũ kiều diễm cộng thêm khí chất mạnh mẽ, lưu manh của cô ta thì rất hợp cho những tên đàn ông tìm mới mẻ và kích thích.

Còn Kiều Thi Hàm thì mặc chiếc váy màu vàng nhạt qua đầu gối, mái tóc nâu dài được xoả tự nhiên sau lưng,đôi mắt long lanh dịu dàng, tôn lên sự ôn nhu mềm mại nhưng không yếu đuối của Kiều Thi Hàm,tuy không quá xinh đẹp nhưng tất thanh tú cộng thêm khí chất của mình kiểu như cô ta khiến đàn ông có ham muốn che chở và bảo vệ. kiểu mối tình đầu quốc dân của bạn đấy.

Lúc này, mọi người bị choáng ngợp thì xe mở ra lần nữa. Lần này bị kinh diễm triệt để

Kiều Tuyết Mạn mặc chiếc váy đen dài đôi cá xẻ đùi mỗi chuyển động lộ ra chân dài trắng nõn. Mái tóc xám được búi cao lên để vài sợi quăn nhẹ hai bên mặt trong quyến rũ mê người. Đôi mắt hổ phách lạnh lẽo phủ băng kia chỉ cần liếc 1 cái khiến bạn muốn đóng băng cộng thêm khí chất cao ngạo, ưu nhã tự phụ của 1 vị vương giả muốn lại gần nhưng sợ hãi. Như đoá hoa hồng đỏ mê người mộc trong đầm lầy đầy gai nhọn vậy chỉ có thể ngắm không thể tiến.

Cả ba người ba khí chất như ba thái cực vậy cứ ngỡ không thể gần nhau nhưng hoà hợp đến kì lạ.  

Mặc kệ, ánh mắt kinh diễm tìm tòi hay ghen ghét của người xung quanh cô và họ vẫn ưu nhã bước vào.

Đối với cô, ghen ghét không tồn tại vì nó dẫn bạn đến vực sâu không đáy. Nên ai muốn ghen ghét cô cứ tự nhiên dù sao thì tự mình hại mình thôi.

END.

Nhớ bình chọn và bình luận ý kiến của m.n cho mình nha để mình có động lực ra chương mới cho m.n.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.