Chương 75
chương 75: Thay đồi sắc mặt
Phương Xương Thịnh chỉ là người trát vữa công trường mà lại cùng với bạn bè uống loại rượu cao cấp
như vậy?
Còn người thanh niên đeo kính này lại trông không giống một công nhân nhỏ làm việc với gã ta, mà giống như một thư ký hoặc trợ lý nhiều hơn.
Hoắc Khải đã nghi ngờ về thân phận thực sự của Phương Xương Thịnh, nhưng vì Phương Xương Thịnh không tự mình nói ra nên anh cũng không thể hỏi.
Tò mò quá mức cần thiết không phải là điều tốt, chẳng những có thể gây hại cho người khác mà còn có thể tự làm hại chính mình.
“Bao nhiêu tiền, để tôi chuyển lại cho anh” Hoắc Khải nói.
Phương Xương Thịnh xua tay, hào phóng nói:
“Đem đi uống trước, bao nhiêu đó tính sau”.
“Không được, chuyện nào ra chuyện đó. Nếu như anh không nói cho tôi biết, tôi sẽ trực tiếp chuyển cho
anh qua Wechat với giá tương đương”, Hoắc Khải nói.
Thấy Hoắc Khải nhất định muốn làm như vậy,
Chương 75: Thay đổi sắc mặt
Phương Xương Thịnh cũng không nhiều lời nữa. Chút tiền này đối với gã ta mà nói, có cũng được mà không có thì cũng chẳng sao, vốn không cần phải đứng đây
giằng co làm gì.
Vì vẫn còn phải thu xếp công việc với mấy người bạn kia nên Phương Xương Thịnh đã rời đi trước. Thư ký Tiểu Tề định giúp Hoắc Khải bưng thùng rượu vào, nhưng Hoắc Khải đã lắc đầu, muốn tự mình mang
thùng rượu vào bên trong.
Anh không thích mắc nợ người khác, đặc biệt là những người không quá thân quen.
Bưng một thùng sáu chai rượu Phi Thiên Mao Đài, Hoắc Khải quay vào trong gian phòng mà mọi người
đang dùng bữa.
Nhìn thấy anh quay trở lại sớm như vậy, mọi người đều có chút ngạc nhiên. Nhất là khi thấy Hoắc Khải còn bưng vào trong cả thùng, bọn họ lại càng kinh
ngạc. “Làm sao mà mua được nhiều như vậy?” Hồ Kiến Tân hỏi. “Khi nãy cháu vừa đã khỏi cửa là đã đụng mặt người quen, nên được người ta tặng” Hoắc Khải đáp. Hồ Tử Hàng trực tiếp bật cười: “Anh còn có người
bạn lớn đến thế à? Lại có thể tặng cho anh rượu Mao
Chương 75: Thay đổi sắc mặt Đài, rốt cuộc là Mao Đài loại thường hay loại Vương Tử vậy?”
“Rượu Phi Thiên Mao Đài năm mươi ba độ” Hoắc Khải mở thùng lấy ra hai bình, sau đó quay sang nói với Ninh Quốc Năng: “Bố, còn bốn bình, hay là tặng
cho chú Hồ mang về?”
Mặc dù bản thân không thích khoe khoang, nhưng vì Hồ Tử Hàng đã muốn cạnh khóe, Hoắc Khải đương
nhiên cũng không thể không ra vẻ một chút.
Mọi người kinh ngạc nhìn bình rượu trên bàn, dù chưa từng được uống qua Phi Thiên Mao Đài nhưng bọn họ cũng đã từng nghe nói đến loại rượu này, một
bình ít nhất cũng có giá hơn hai ngàn.
Ban đầu bọn họ đều giống như Hồ Tử Hàng, nghĩ rằng Hoắc Khải đã mua rượu Mao Đài loại thường, tên cũng là rượu Mao Đài, nhưng giá chỉ khoảng vài trăm
tệ.
Ai mà biết được anh lại thật sự mang về cả một thùng rượu Phi Thiên Mao Đài, còn nói là do một người bạn tặng.
Ninh Quốc Năng trên mặt lộ ra vẻ rất hài lòng, rượu này rất đắt, mà Hoắc Khải lại còn nói câu để bốn bình cho chú Hồ mang về, chuyện này thật sự là đã
khiến cho ông nở mày nở mặt.
Chương 75: Thay đổi sắc mặt
Nhìn con rể tôi đi, thật hoành tráng làm sao!
Hồ Tử Hàng vừa kinh ngạc lại vừa xấu hổ, liền cong môi nói: “Không phải là rượu giả đó chứ, hiện tại có rất nhiều loại rượu làm giả thành Phi Thiên Mao Đài đặc biệt”.
“Không đâu, tôi đã nhìn qua, chúng đầu là hàng thật”, Hoắc Khải nói.
Mặc dù Phi Thiên Mao Đài là một thứ rượu xa xỉ trong mắt người khác, nhưng trong mắt của Hoắc
Khải nó chỉ là một loại rượu bình thường.
Những nhân vật cao cấp thật sự luôn tuân theo các tiêu chuẩn quốc tế nên chủ yếu sẽ thưởng thức rượu vang đỏ. Đối với những loại rượu vang đỏ quý, giá cả ít nhất cũng có thể lên tới hàng chục ngàn, loại đắt nhất còn có giá lên tới vài triệu.
Hồ Tử Hàng cười nói: “Không ngờ anh lại còn biết nhìn nhãn rượu thật giả cơ đấy. Sao nào, hay là do anh thường xuyên uống Phi Thiên Mao Đài? Chú Ninh, con rể của chú phát tài rồi sao? Điều kiện sống lại tốt như
vậy”.
Ninh Quốc Năng nghe được mấy lời châm chọc của cậu ta, tâm trạng tốt đẹp vừa rồi lập tức bị cậu ta
làm cho bay biến.
Hoắc Khải mở nắp chai, lấy bốn ly rượu rồi rót đầy
Chương 75: Thay đổi sắc mặt
từng ly một.
Anh phớt lờ lời nói của Hồ Tử Hàng, quay sang
nhìn Ninh Quốc Năng hỏi: “Bố, uống một ly chứ?”
Lần này, có lẽ vì cùng ghét cay ghét đắng đối phương, nên Ninh Quốc Năng cũng không từ chối anh
nữa, thong thả nhận lấy ly rượu.
Vì bị phớt lờ cho nên Hồ Tử Hàng cảm thấy rất khó chịu, vậy mà đối phương lại còn kẻ tung người hứng.
Nếu mà giỏi như vậy, còn tìm tôi đến đây làm gì!
Cậu ta thật ra cũng không cố ý cùng muốn cùng Hoắc Khải cạnh khóe lẫn nhau, chẳng qua là nội tâm quá khoa trương, không tự chủ mà muốn được nổi bật hơn người, đành phải chê bai người khác để tự nâng
cao bản thân mà thôi.
Trong lòng mất hứng, Hồ Tử Hàng liền cố ý nhìn sang Ninh Thần nói: “Chị Ninh Thần, nghe nói nhà chị bù tiền mua nhà mới nhưng vẫn còn thiếu, có muốn em cho mượn một ít không? Vừa vặn mấy tháng gần đây em cũng có được chừng mấy chục ngàn tiền hoa hồng, lại tiết kiệm được không ít, vốn là muốn mua cho bố mình một chiếc xe, nhưng nếu chị cần gấp thì
em cũng có thể cho chị mượn trước”. “Không cần, chúng tôi…”
Ninh Thần vừa nói được nửa chừng, Hoắc Khải đã
Chương 75: Thay đổi sắc mặt xen vào: “Chút tiền đó chúng tôi vẫn có thể lấy ra được, cám ơn cậu đã quan tâm. Nếu như cậu muốn kiếm nhiều tiền hơn một chút, cậu có thể đưa tiền cho tôi, tôi giúp cậu đầu tư”.
Khi nói đến chuyện này, Hoắc Khải lại tỏ ra rất dửng dưng. Anh càng làm như vậy, Hồ Tử Hàng lại
càng cảm thấy khó chịu.
Một tên đã sống vô dụng nhiều năm như vậy ở trên đời, hôm nay cũng dám ở trước mặt cậu ta giả lợi
hại, đây lại là chuyện quỷ quái gì đây!
Cậu ta không chút nể nang, cười lạnh nói: “Để cho anh hỗ trợ đầu tư quản lý tài sản? Chỉ sợ tài sản không tăng lên, còn tiền vốn cũng giống như bánh
bao thịt mang ném cho chó, một đi không trở lại”.
Lời nói khó nghe này như đã khiến cho gương mặt
của Ninh Quốc Năng tối sầm lại.
Hồ Kiến Tân cũng cảm thấy không đúng, còn tưởng rằng con trai mình so với con rể của nhà họ Ninh giỏi giang hơn gấp trăm lần, nhưng dù sao cũng là hàng xóm nhiều năm như vậy, sao có thể nói ra câu
đó thẳng mặt thế chứ.
“Tử Hàng. Lời này của con có chút quá đáng, dù sao cũng là ý tốt của người ta”, Hồ Kiến Tân khiển
trách.
Chương 75: Thay đổi sắc mặt
“Con không có nói anh ta có ác ý, chỉ là anh ta có ý tốt nhưng chắc chắn sẽ làm hỏng chuyện thôi. Nếu như anh ta thật sự có thể kiếm tiền giỏi đến như vậy, vừa hay ngoài khu chung cư đường Hồng Viên ra, công ty con vẫn còn có mấy căn nhà bên đường Hoa Viên chưa bán được, hay là bảo anh ta mua một căn rồi chia hoa hồng cho con? Không đắt đâu, một mét vuông hai mươi ngàn, căn nhà một trăm hai mươi mét vuông chỉ hơn hai triệu một chút”.
Nếu như nói ra lời này trước kia chỉ là một lời đùa giỡn, thì trong tình huống này, lời nói đó rõ ràng là
đang trực tiếp công kích Hoắc Khải. Chê cười anh thẳng mặt, để xem anh làm được gì.
Thấy Ninh Quốc Năng mặt mày khó coi, Hồ Kiến Tân liền lập tức đứng lên, tức giận nói: “Thằng nhóc này, ăn nói kiểu gì vậy?”
“Ăn nói kiểu gì là kiểu gì, không phải anh ta nói mình có thể kiếm tiền sao?”, Hồ Tử Hàng đối với bố của mình lại không sợ hãi chút nào, nói nhanh: “Mọi người cũng không còn lạ gì nhau nữa, biết thừa anh ta là người như nào rồi còn gì. Con đây không ưa nhất là loại người đã không có bản lĩnh còn thích giả vờ giả vịt. Người có tiền thật sự, con đã gặp qua không ít. Lái xe BMW, ở nhà biệt thự, như vậy mới là giỏi chứ. Chỉ
dựa vào miệng lưỡi thì có hay ho gì? Nếu không phải
Chương 75: Thay đổi sắc mặt còn chút nể mặt chú Ninh và chị Ninh Thần, thì bố
nghĩ con sẽ đến đây chắc?”
“Thằng mất dạy!” Hồ Kiến Tân đang run lên vì tức
giận, liền đập bàn mà mắng.
Vốn dĩ có thể cùng nhau ăn một bữa ăn ngon, lại bị cái tính khí ngạo mạn của Hồ Tử Hàng làm cho hỏng
hết.
Ninh Quốc Năng vốn còn muốn tìm người đến giúp đỡ con gái một tay, nhưng vào giờ phút này cũng không thể tiếp tục nếm mặt mũi xuống đất cho người ta chà đạp, liền trầm mặt nói: “Bỏ đi lão Hồ, ý tốt của anh tôi xin nhận. Tử Hàng nói cũng không sai, là nhà chúng tôi không đủ khả năng, không đủ bản lĩnh. Hôm nay cứ coi như là một bữa cơm thông thường, chuyện gì cũng không nói đến nữa. Nào, lại đây, chúng ta uống rượu”.
“Tử Hàng, con thật quá đáng, còn không mau xin lỗi chú Ninh!”, Lý Mỹ Lan cũng nói thêm vào.
“Con không làm gì sai, tại sao phải xin lỗi? Nói một hai câu đã cảm thấy không vui? Ngồi xuống đi, con đi là được rồi”, Hồ Tử Hàng vừa nói vừa đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Hồ Kiến Tân định đứng dậy kéo cậu ta lại, nhưng đã bị Ninh Quốc Năng ngăn lại: “Thôi bỏ đi bỏ đi, đều
Chương 75: Thay đổi sắc mặt là con cái trong nhà, chúng ta cứ uống rượu tiếp”.
“Thật là tức chết tôi, thằng nhóc thối tha này quá mất dạy, lão Ninh, anh đừng để trong lòng, nó gần đây kiếm được nhiều tiền nên liền kiêu căng”, Hồ Kiến Tân nói.
“Tôi không để tâm, đừng làm lớn chuyện”.
Mặc dù Ninh Quốc Năng nói như vậy, nhưng sắc mặt của ông cũng không khá hơn là bao.
Bị một đứa con nít châm chọc cả nửa ngày, với tính cách của ông làm sao có thể nhẫn nhịn được? Không hất tung bàn bỏ đi đã là nể nang lắm rồi.
Nhìn Hồ Tử Hàng mở cửa bước ra ngoài, Ninh Thần không thể không quay sang nhìn Hoắc Khải, sợ anh sẽ tức giận vì chuyện này.
Nhưng Hoắc Khải chỉ nở một nụ cười nhẹ và khẽ lắc đầu với cô. Ý của anh là anh không hề tức giận.
Ninh Thần khẽ thở dài, bố mẹ cô cũng là có ý tốt, nhưng mọi chuyện lại thành ra thế này.
Khi Hồ Tử Hàng mở cửa bước ra, liền đụng phải một người cũng đang đứng ở cửa.
Người kia cũng đang định gõ cửa, thì thấy Hồ Tử Hàng xông ra. Nhưng đối phương vẫn không nhúc nhích, chỉ có Hồ Tử Hàng lui về sau hết mấy bước.
Lấy hai tay che mũi, Hồ Tử Hàng mắng: “Mẹ kiếp,
Chương 75: Thay đổi sắc mặt
là ai vậy…”
Nói được nửa câu, vừa nhìn thấy rõ mặt mũi của đối phương, thì Hồ Tử Hàng một chữ cũng không nói ra được nữa.
Người đứng ở cửa, chính là Phương Xương Thịnh.
Phương Xương Thịnh cầm trong tay rượu ngon, nói lời xin lỗi: “Tôi thật sự xin lỗi, không bị thương đó chứ?”
Thấy gã ta đến, Hoắc Khải cũng đứng dậy bước tới chào hỏi.
Phương Xương Thịnh nhìn thấy anh, liền vui vẻ bước vào nói: “Cậu Lý, không làm phiền cậu chứ? Cậu xem tôi đã gây ra chuyện gì này, anh bạn này bị đụng không nhẹ đâu. Thế nào? Có cần tôi bảo người đưa cậu ta đến bệnh viện xem thử một chút không? Chỉ trách tôi không để ý, bằng không thì…”
“Không, không sao, tôi không sao…” Hồ Tử Hàng vội vàng xua tay.
Sự xuất hiện của Phương Xương Thịnh đã khiến
mọi người trong phòng đều trở nên choáng váng.