Chế Tạo Hào Môn - Hoắc Khải

Chương 644: Chap-644




Chương 644: Điều kiện

Thông qua tin tình báo của mình, Hoắc Khải biết rằng Hoắc Trạch Minh đã đoạn tuyệt quan hệ với thế lực ngầm.

Suy đi nghĩ lại, dường như chỉ còn có thế lực ngầm là có thể mời được năm cao thủ nước ngoài đến đây bắt cóc Đường Đường.

Cho dù là phân tích từ trạng thái thù địch của hai bên hay từ góc độ tương quan lực lượng, thì đều rất trùng khớp với thế lực ngầm.

Gần đây thế lực ngầm đã bị ảnh hưởng nặng nề. Mười công ty của bọn chúng đã bị Hi Vọng Mới mua lại bằng nhiều cách khác nhau.

Mặc dù mười công ty chỉ là một tỷ lệ nhỏ so với hai trăm công ty, nhưng theo thời gian, hết công ty này đến công ty khác cũng sẽ dần dần bị thâu tóm, và bọn chúng biết chắc chắn rằng đây chính là một cái chết đến từ từ.

Muốn tự cứu mình thì phải phá hỏng kế hoạch của đối phương.

Kế hoạch của Hoắc Khải rất hoàn hảo, Hi Vọng Mới đã làm việc chăm chỉ để xây dựng nên một hệ thống vững chắc chỉ trong vài năm, và cuối cùng cũng đã thành công.

Hệ thống được Hi Vọng Mới hình thành nên gần như là hoàn chỉnh, có khả năng bao vây và đàn áp bất kỳ công ty nào trong nước, thậm chí có thể nói rằng nó có thể đánh bại đối thủ mà không cần bất kỳ nỗ lực nào.

Ngay cả thế lực ngầm cũng không phải là ngoại lệ.

Tất cả các công ty của bọn chúng đều nằm trong khả năng bao vây và đàn áp của hệ thống Hi Vọng Mới, không hề có khả năng phản kích.

Vì vậy, bọn chúng chỉ có thể chấp nhận rủi ro đi bắt cóc Đường Đường, tạo nên một mối đe dọa đối với Hi Vọng Mới.

Bọn chúng rốt cuộc là muốn Hi Vọng Mới trực tiếp rút tay về hay muốn có được công nghệ bí mật nào đó thì vẫn chưa ai biết được. Nhưng điều chắc chắn là bọn chúng sẽ không bao giờ đưa ra một điều kiện tốt.

“Gọi cảnh sát đi!”, Ninh Thần đột nhiên đứng bật dậy nói.

"Không được", Hoắc Khải lắc đầu nói: "Bọn chúng dám bắt cóc người khác giữa thanh thiên bạch nhật, chắc chắc bọn chúng đã có chuẩn bị tinh thần. Ngay cả khi chúng ta gọi cảnh sát, cũng sẽ rất khó để tìm thấy Đường Đường. Hơn nữa nếu bọn chúng bị đánh động, rất có thể bọn chúng sẽ gây nguy hiểm cho Đường Đường".

"Vậy thì chúng ta cứ chờ đợi như thế này sao? Nếu bọn chúng thực sự làm gì đó với Đường Đường thì sao?", hai mắt Ninh Thần đỏ hoe, sắp khóc đến nơi.

Cô chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy, tuy rằng những người xung quanh thỉnh thoảng cũng sẽ gặp nguy hiểm, nhưng Hoắc Khải đều giải quyết tất cả, cô căn bản không cần quan tâm đến những chuyện đó.

Đứng trên một khía cạnh nào đó mà nói, thì Ninh Thần cũng giống như một bông hoa trong nhà kính, không biết bên ngoài nguy hiểm như thế nào.

Cũng giống như câu nói, thế giới này không thật sự yên bình, chỉ là có người khác đang giúp bạn gánh vác thế giới hỗn loạn ở trên vai mà thôi.

Thế giới của Ninh Thần luôn ổn định, nhưng vụ bắt cóc Đường Đường ngày hôm nay đã trở thành ngày đen tối nhất trong cuộc đời cô.

Hoắc Khải suy nghĩ một chút, gọi mấy cuộc điện thoại để thu xếp một số việc.

Ngay khi điện thoại vừa được cúp, thì một cuộc gọi khác lại đến.

“Sếp Lý, cậu vẫn khỏe chứ?”, có một giọng nam trầm thấp vang lên trong điện thoại, người bên kia có vẻ tâm trạng rất tốt, giọng điệu rất thoải mái.

Nhưng Hoắc Khải đang có tâm trạng rất tồi tệ, anh hừ mũi lạnh lùng nói: "Tôi không cần biết ông là ai, muốn gì thì mau nói mẹ nó ra đi".

"Sếp Lý, dù sao thì cậu cũng là ông chủ của Hi Vọng Mới, một doanh nhân nổi tiếng sao lại có thể ăn nói thô tục như vậy. Đúng rồi, tên cao thủ mà cậu đặt trong thế lực ngầm bây giờ còn sống không?", người bên kia hỏi.

Hoắc Khải từ lâu đã đoán được người bên kia chính là người bắt cóc Đường Đường, anh lạnh lùng nói: "Là ông đã bắt cóc con gái tôi? Con bé đâu rồi?"

"Nói gì vậy, tôi không có bắt cóc con gái của cậu, đừng có mà nghĩ oan cho người khác. Tuy nhiên, tôi đã nghe được một số tin tức về con gái của cậu, không biết sếp Lý có hứng thú lắng nghe không. Dĩ nhiên thời buổi bây giờ lúc nào cũng chú trọng đến việc trao đổi ngang giá, cho nên nếu cậu muốn nghe thì cũng phải trả một cái giá không nhỏ đâu", người kia nói.

“Nói thẳng ra đi, các người muốn thế nào?”, Hoắc Khải hỏi.

"Cũng không có gì nhiều. Thứ nhất, Hi Vọng Mới gần đây đã gây hấn, đàn áp nhiều công ty đến mức khiến mọi người đều cảm thấy không hài lòng. Vì vậy, tôi mong rằng sếp Lý đừng làm nên những điều quá khích nữa. Cậu đang nắm bọn họ trong tay thì cũng nên chia sẻ cho bọn họ một chút lợi ích, tại sao lại không làm điều đó chứ. Muốn Hi Vọng Mới trao đổi quyền chia sẻ thông tin với các công ty đó chắc cũng không khó đúng không?", người bên kia nói.

“Nói tiếp đi”, Hoắc Khải không có cho bọn chúng một câu trả lời rõ ràng.

Bên kia có vẻ như chưa sẵn sàng để đáp lời, hắn cười vài lần rồi mới nói tiếp: “Thứ hai, Hi Vọng Mới đã thâu tóm quá nhiều công ty, khiến ai cũng phải gặp rủi ro. Tôi thì nghĩ, tất cả đều chỉ là chuyện làm ăn thôi, sao lại làm khó nhau thế chứ. Chi bằng để chúng tôi bỏ ra mười tỷ mua lại một số công ty con của Hi Vọng Mới, coi như là trút giận cho các công ty cùng ngành của chúng tôi. Mà này, sếp Lý, cậu cũng đừng suy nghĩ nhiều, tôi không liên quan gì đến bọn bắt cóc con gái cậu, chỉ là tôi không đồng ý với cách làm việc của Hi Vọng Mới nên mới bắt đầu thương lượng chuyện làm ăn với cậu thôi. Nếu như sếp Lý muốn gọi cảnh sát thì tôi cũng không có gì để nói".

Đối phương đã nói rất rõ ràng, hắn không liên quan đến chuyện này, cho dù có gọi cảnh sát đến điều tra thì cũng không ích gì.

"Các người chỉ cần những thứ này thôi sao? Khẩu vị của các người kém thật, tôi còn nghĩ các người sẽ muốn có cổ phần của Hi Vọng Mới", Hoắc Khải nói.

"Chúng tôi đang nghĩ, nếu sếp Lý sẵn sàng bán đi cổ phần, tất nhiên chúng tôi sẵn sàng mua. Tất nhiên, giá cả phải hạ xuống, nếu không với giá cả thị trường hiện tại thì chúng tôi không thể mua được", bên kia trả lời.

"Tôi sẽ suy nghĩ về điều đó, nhưng ông phải cho tôi biết con gái tôi đang ở đâu và con bé có an toàn hay không. Tôi phải gặp con bé", Hoắc Khải nói.

"Chuyện này thì sếp Lý trước tiên cứ xem xét các điều kiện của chúng tôi, nếu cảm thấy khả thi thì mới có thể tiếp tục nói đến chuyện khác".

Vùa dứt lời, đối phương thẳng thừng cúp điện thoại.

Nhìn thấy Hoắc Khải để điện thoại di động xuống, Ninh Thần vội hỏi: "Làm sao vậy, hỏi được tin tức gì rồi sao anh?"

"Chưa", Hoắc Khải lắc đầu, bấm một dãy số khác, trầm giọng nói: "Kiểm tra thông tin của số điện thoại vừa gọi đến. Tôi muốn có được tất cả thông tin!"

Sau khi cúp điện thoại một lần nữa, Hoắc Khải mới giải thích một vài điều kiện mà đối phương vừa đưa ra.

Trái tim của Ninh Thần như run rẩy, mỗi một điều kiện đều như muốn lấy đi cả sinh mệnh của Hi Vọng Mới.

Điều gì là quan trọng nhất trong thời đại này?

Không phải là nhân tài!

Mà đó chính là một thành lũy kỹ thuật công nghệ có thể làm thay đổi cả lịch sử loài người!

Miễn là còn nắm trong tay loại công nghệ mà những người khác không thể nào vượt qua thì sẽ có thể dẫn đầu mãi mãi.

Bọn chúng nói về quyền chia sẻ thông tin, thực chất là muốn sử dụng mấy công nghệ vô giá trị của bọn chúng để đổi lấy công nghệ cốt lõi của Hi Vọng Mới. Ví dụ như công nghệ VR, công nghệ tái sinh,...

Lại còn muốn dùng 10 tỷ mua lại công ty con của Hi Vọng Mới, ngay cả chi nhánh Giáp Tử có nền tảng kinh doanh cơ bản nhất hiện nay cũng đã được định giá hơn 100 tỷ rồi.

Chỉ muốn chi ra 10 tỷ, các người muốn mua cái gì chứ?

Bình tâm mà nói, Ninh Thần chắc chắn không muốn đồng ý.

Nhưng con gái của cô đang ở trong tay người khác, con bé phải làm sao nếu như cô không đồng ý.

Bọn chúng dám giở trò bắt cóc, chắc chắn là có lá gan lớn, chuyện gì cũng có thể làm.

Trong trường hợp bọn chúng thực sự muốn gây bất lợi cho Đường Đường, thì việc bọn chúng chặt hai ngón tay của cô bé đưa qua đây cũng không có gì lạ.

Môi Ninh Thần run lên, cô muốn nói đồng ý với bọn chúng.

Nhưng cô không thể nói ra điều đó, bởi vì trong thâm tâm cô biết, dù có làm thế nào đi nữa thì công ty cũng là do chồng cô thành lập.

Nếu không có anh thì sẽ không có Hi Vọng Mới như bây giờ.

Do đó, quyền quyết định không nằm trong tay của cô.

Hoắc Khải nhìn cô, nhẹ nhàng nói: "Đừng lo lắng, anh sẽ cứu Đường Đường ra".

Dứt lời, Hoắc Khải nhìn về phía thành viên tiểu đội Tinh Anh đang ngồi dưới đất nói: "Bảo mọi người tập trung lại ngay, bất kể bây giờ họ đang làm gì, đều phải ngưng lại hết!"

“Được, tôi sẽ thông báo cho đội trưởng ngay lập tức!”, biết được vấn đề này quan trọng với Hoắc Khải như thế nào, thành viên của tiểu đội Tinh Anh ngay lập tức gật đầu đồng ý.

Tiểu đội Tinh Anh là đội ưu tú nhất dưới trướng của Hoắc Khải, chỉ cần tất cả các thành viên đều tập hợp lại thì không có việc gì là không làm được.

Câu hỏi bây giờ là liệu những kẻ thù đó có cho Hoắc Khải đủ thời gian để tập hợp đội hay không.

Nếu sự kiên nhẫn của bọn chúng có giới hạn, bọn chúng sẽ bắt Hoắc Khải đưa ra câu trả lời trong một thời hạn nhất định chăng?

Điều này cũng không phải là không thể xảy ra, bọn chúng đã lên kế hoạch từ rất lâu, và việc cân nhắc như vậy là điều bình thường. Nếu bọn chúng nghĩ rằng chỉ có một thành viên của tiểu đội Tinh Anh ở xung quanh Hoắc Khải, thì bọn chúng đúng là những kẻ ngu ngốc.

Nhưng kẻ ngốc sẽ không dám làm nên một việc như vậy.

Lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Mỗi khi chuông điện thoại vang lên, dây thần kinh trên đầu Ninh Thần lại đập dữ dội, nguyên nhân là do sự căng thẳng đến cùng cực.

Hoắc Khải bắt máy, bên trong truyền ra một giọng nói: "Đã xác minh được đó là số điện thoại của phó chủ tịch một công ty niêm yết trong nước, tên là Lý Thiên Thụy. Công ty của hắn chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực hóa chất, có tổng tài sản khoảng 70 tỷ. Không quá lớn trong ngành công nghiệp hóa chất. Mối quan hệ gia đình của hắn là..."

Nhiều thông tin đã được báo cáo về, mọi thứ đều rất rõ ràng.

Hoắc Khải lắng nghe một cách cẩn thận, sau đó nói: "Lần theo những manh mối này để tìm ra liên hệ gần nhất của hắn. Cho dù đó là điện thoại di động hay địa chỉ email, hay một bức thư bình thường cũng thế!"

- ---------------------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.