Chế Độ Cưng Chiều

Chương 4: 4: Chuyện Gia Đình 3




Tăng Thư đánh lái mấy vòng quanh thành phố cuối cùng lại đến Tempted.

Cô vẫn là ngồi ở chỗ người pha chế, không biết gọi gì cả nên cô tuỳ tiện để anh bạn pha chế quyết định.

Tuy cô vẫn còn mặc đồ đi làm nhưng với dáng vẻ kiều diễm đó thu hút không ít nam nhân dòm ngó.

Thêm nữa mọi người đi vào bar chỉ sợ lộ không đủ nhưng cô ăn mặc lịch sự như vậy cũng rất nổi bật giữa đám đông.

Chỉ trong một lát thì có đám người đến bắt chuyện với Tăng Thư.

Có một người đàn ông trông có vẻ rất để ý Tăng Thư, nhưng cậu ta không tính là già dặn, gương mặt vẫn còn rất trẻ.

Anh ta thuần thục mời cô uống rượu cùng nhưng Tăng Thư nhanh chóng từ chối.

"Vì sao vậy? Không phải đến đây ở uống rượu sao?"

"Đúng là uống rượu, nhưng không muốn uống cùng cậu, nhóc ạ!"

Tăng Thư vừa nhìn qua đã thấy được nét mặt cùng với khí thể tỏa ra vẫn còn non nớt của cậu.

Cô cười thầm, người trẻ tuổi không nên dây vào.

Hơn nữa cô tâm trạng hôm nay cũng không vui, Tăng Thư hoàn toàn không có tâm tình cùng cậu dây dưa.

"Nhóc sao? Nhìn em cũng không lớn tuổi, gọi một tiếng anh dễ nghe hơn"

Tăng Thư hơi bị bất ngờ, thanh niên bây giờ ăn nói đều như vậy sao?

"Vậy anh trai ngồi đây uống một mình đi.

Em gái đây mệt rồi!"

Nói rồi cô ngang nhiên đứng lên bỏ đi, cô thà ra ngoài tiệm tiện lợi mua bia về nhà uống còn hơn ngồi đây nghe cậu ta nói nhảm.

Tăng Thư đi được một quãng thì ghé vào nhà vệ sinh.

Đời người có những chuyện không thể kìm chế được!

Khi cô trở ra thì bỗng bị một lực mạnh đẩy vào tường.

Thân hình to lớn của người đối diện che mất ánh sáng trước mặt.

Tăng Thư nhận ra đó là chàng trai lúc nãy, cô nhếch mép cười:

"Gì đây? Muốn cưỡng ép sao?"

Dạ Hữu Nam nhìn cô gái bị ép vào góc tường như vậy vẫn không một chút sợ hãi thì có chút mất mặt.

Cậu giở giọng lưu manh nói:

"Tôi thích em thế này.

Lát sau xem em còn mạnh miệng được nữa không?"

Tăng Thư nhìn vẻ nghiêm túc của cậu ta thì có chút lo lắng.

Hai tay cô bị anh trói chặt bằng bàn tay lớn của mình.

Sức mạnh giữa phụ nữ và đàn ông nói sao cũng có khác biệt, hơn nữa men rượu đã thấm vào người, mỗi động tác của cô đều trở nên mềm yếu trước mắt nam nhân.

Dạ Hữu Nam đáng lẽ chỉ muốn trêu chọc cô gái này một chút nhưng bộ dạng hiện giờ của cô đúng là khiêu khích người khác.

Yết hầu của cậu lăn lộn lên xuống, hơi thở cũng trở nên phập phồng kì lạ.

Tăng Thư thấy không ổn lắm, nếu cô không làm gì chắc chắn sẽ bị thiệt thòi mất.

Tăng Thư dứt khoát giơ chân đá và chỗ "nguy hiểm" đó của cậu.

Dạ Hữu Nam tinh thần liền bừng tỉnh, cơn đau quằn quại khiến cậu khuỵu người xuống.

"Lần sau đừng tuỳ tiện chạm vào phụ nữ" Tăng Thư mang ý tốt nhắc nhở

Dạ Hữu Nam nhăn mặt nhìn cô.

Cô còn gọi là phụ nữ sao?

Tăng Thư nhìn cậu môi nhếch lên cười khiêu khích.

Xem cậu còn mạnh miệng không?

Lúc này vài người bạn của Dạ Hữu Nam thấy anh đi đã lâu không thấy quay về nên đi tìm cậu.

Vừa đến hành lang nhà vệ sinh thì thấy cậu đang ôm người ngã dưới đất.

Tăng Thư vẫn chưa kịp rời khỏi, cô lên tiếng:

"Đừng lo lắng, cậu ta say rồi đi không vững"

Cô thấy mình đã quá tay nên giúp cậu giữ chút mặt mũi, xem như xin lỗi vậy.

Tăng Thư quay lưng đi, đầu cô bỗng trở nên quay cuồng, bước đi không còn vững.

Cả người cô không còn sức nữa.

Tăng Thư muốn tìm điện thoại gọi Du Uyên nhưng nhớ ra đã bỏ điện thoại trong xe mất rồi, cô bực bội chửi tục một tiếng.

Bỗng một lực tay vòng qua eo cô, thuần thục ôm cô vào người.

Tăng Thư không còn sức chống trả, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông kế bên.

Anh ta ngũ quan ưa nhìn, đôi mắt hổ phách vừa lạnh lùng vừa tĩnh lặng như hồ nước.

Mũi anh ta cao đến nỗi khiến cô ganh tỵ, hai bên xương hàm rõ rệt.

Bàn tay anh ta vừa to vừa thon, khi đụng chạm vào người cô, mặc dù cách một lớp áo nhưng cô cũng cảm nhận hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến.

Hơn nữa anh ta dáng người cao lớn, cô bị kéo vào lòng anh, chiều cao chỉ vừa vặn đến vai.

Khí chất anh ta tỏa ra vừa bá đạo vừa mạnh mẽ, tưởng chừng như chỉ cần mạnh tay một chút liền có thể làm cô bị thương.

"Tôi đưa em về" Giọng nói trầm nhẹ nhàng bên tai Tăng Thư.

"Cảm ơn anh nhưng không cần đâu.

Tôi..."

"Tôi nói một tiếng cho em biết, không phải hỏi ý kiến của em"

Tăng Thư bị cắt lời liền nhìn sang anh.

Anh ta vẫn là ánh mắt vừa sắc sảo vừa có chút dịu dàng nhìn cô.

Tăng Thư muốn đẩy anh ta ra nhưng cô chỉ giống như mèo nhỏ tuỳ ý sờ s0ạng người anh.

"Tôi là đàn ông nên phản ứng rất mạnh với động tác bây giờ của em"

Tăng Thư nghe vậy không dám làm gì nữa.

Nhưng bây giờ đầu cô rất đau lại còn ê ẩm, đôi mắt dần trở nên mơ màng.

Người đàn ông kia thấy vậy liền một tay nhấc bổng bế cô lên, một mạch mang cô ra xe.

Tăng Thư hai mắt dần nhắm lại.

Cô không trụ được nữa, bây giờ rất muốn ngủ lại không muốn cùng người đàn ông xa lạ rời đi.

Cô dò tìm chỗ cài dây an toàn rồi mở ra, người đàn ông ngồi ở ghế lái kế bên thấy vậy liền tặc lưỡi một tiếng.

Anh ta hơi rướn người sang phía Tăng Thư, hai tay ôm lấy hai bên mặt cô ép cô nhìn sang phía anh.

Người đàn ông thô bạo hôn lấy môi cô.

Tăng Thư bất ngờ dùng tay đám vào ngực anh nhưng căn bản không có lực.

Đầu lưỡi anh bắt đầu tiến vào khoang miệng của cô, tuỳ tiện luận động lấy hết hô hấp của cô.

Khi thấy cô hoàn toàn mất hết dưỡng khí không còn sức lực thì anh mới buông tha.

Lúc rời khỏi môi cô còn kéo theo sợi chỉ bạc mỏng.

"Bảo bối, miệng em thật ngọt"

Tăng Thư không còn tâm trí nghe anh ta nói gì nữa.

Cô hít thở gấp gáp điều chỉnh hô hấp một chút rồi thiếp đi.

Người đàn ông lái xe đến một ngôi nhà lớn ở ngoại ô.

Anh ta ôm Tăng Thư vào nhà rồi mang cô lên phòng ngủ ở tầng hai.

Nhìn cô nằm bất lực trên giường, chiếc áo sơ mi bị lệch sang một bên, làm lộ một mảng da thịt trắng nõn ở cổ.

Yết hầu anh ta lăn lộn lên xuống điên cuồng.

Anh ta đi đến leo lên giường đè cô dưới thân mình.

Động tác nhanh chóng cúi đầu hôn vào cổ cô, thi thoảng sẽ cắn một chút tạo nên dấu hôn đỏ khắp nơi trên cổ cô.

Một lúc sau anh ta bình tĩnh lại khẽ li3m môi.

Người đàn ông ôm cô vào phòng tắm, động tác cẩn thận chà rửa lớp da mềm mịn của cô.

Anh ta trong lúc đó hơi thở nóng lên, tâm trí cố gắng giữ vững kiềm nén đi d*c vọng của bản thân.

Không thể để cô xem anh là cầm thú được!

Anh khó khắn lắm mới có thể vượt qua những suy nghĩ đen tối trong đầu mà giúp cô mặc vào chiếc áo ngủ tay dài, cẩn thận đắp chăn cho cô.

Người đàn ông sau đó trở vào phòng tắm, xả nước lạnh lên người để làm dịu đi hơi nóng của cơ thể.

10 phút sau anh tắm xong thì mặc vào chiếc quần ngủ dài, theo như màu sắc thì đoán được đó là cùng một bộ với chiếc áo anh mặc cho Tăng Thư.

Người đàn ông cứ như vậy c ởi trần leo lên giường ôm Tăng Thư vào lòng mà chìm vào giấc ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.