Chế Độ Cưng Chiều

Chương 1: 1: Trêu Chọc




"Thư Thư, không phải ngày mai cậu còn phải lên lớp sao?"

Du Uyên đứng chống tay trên chiếc xe đua màu đỏ nói.

Cô cũng phục người bạn này của mình rồi.

Rõ ràng công việc bận rộn như vậy nhưng vẫn nhất quyết đi đến buổi đua xe hôm nay.

Tăng Thư ngồi trong xe ung dung đặt tay trên vô lăng.

Cô cẩn thận sờ chiếc xe đua này của mình.

Thi thoảng những người trên khán đài sẽ huýt sáo thu hút sự chú ý của cô.

Tăng Thư nhìn thấy còn 5 phút đếm ngược thì cô lấy ra điện thoại trong túi quăng cho Du Uyên.

"Phải, là 8 giờ"

Du Uyên chụp lấy rồi thở dài.

Tuỳ hứng như vậy cũng chỉ có Tăng Thư.

"Vậy cậu cẩn thận một chút"

Tăng Thư miệng cười xinh đẹp, dưới ánh đèn tối cô càng trở nên quyến rũ hơn.

Thời gian còn 5 giây đếm ngược, hai đối thủ bên cạnh sốt ruột nổ ga, tiếng động lớn cùng với sự hò reo trên khán đài khiến không khí trở nên phấn khích hơn bao giờ.

Tăng Thư vẫn thản nhiên nhìn trời mây, cô vô tình chạm trúng ánh mắt của chàng trai kế bên.

Anh ta khuôn mặt đào hoa, ánh mắt trong như hồ nhìn cô.

Tăng Thư nhếch môi cười rồi nháy mắt với anh.

Anh chàng đơ người ra mấy giây, khi nhận ra thì trọng tài đã bắn phát súng ra hiệu bắt đầu trận đua.

Tăng Thư cũng đã chạy vượt lên phía trước.

Chiếc xe màu đỏ rực sáng chói giữa làn đua mạnh mẽ dẫn đầu.

Anh chàng cảm thấy bị mất mặt, cũng cảm thấy cô nàng rất thú vị.

Anh ta đạp mạnh chân ga, khí thế hừng hực bám sát phía sau.

Chiếc xe màu đen vừa chen làn vừa lấn át các đối thủ làm mọi người cũng cảm thấy e dè không dám chạy gần.

Đua xe cũng không liều mạng như vậy! Vì vậy trong mấy giây ngắn ngủi anh ta đã đuổi kịp phía sau Tăng Thư.

Cô cười nhẹ, đã lâu không có ai "chiến" như vậy.

Cô cũng không để thua kém.

Chỉ còn một đường thẳng đến vạch đích, Tăng Thư ôm cua gắt gao rồi bất ngờ xoay nhanh vô lăng.

Chiếc xe đỏ ngang ngược chuyển mình nằm ngang chỉ chừa lại một khoảng nhỏ trên làn đua mà chắc chắn xe đen phía sau không đủ chỗ mà vượt qua.

Trên khán đài mọi người phấn khích la hét inh ỏi.

Anh chàng phía sau bỗng phanh gấp, bốn bánh xe tạo ra một tiếng "kít" chói tai.

Anh ta một tay cầm vô lăng, một tay chuyển cần gạt, động tác nhanh đến hoa mắt.

Chân ga bất ngờ đạp mạnh tăng tốc, chiếc xe trong chớp mắt đã nghiêng hoàn toàn về bên phải.

Hai bánh bên trái bị hướng lên không trung, chiếc xe vì vậy đã vừa vặn len qua chỗ chật hẹp mà vượt qua Tăng Thư.

Người xem đã không còn giữ được bình tĩnh nữa, không khí kích động đến cực điểm.

Trận đua cũng quá k1ch thích rồi.

Tăng Thư ngồi trong xe cũng bị kích động theo, hộp số trên xe đã gần chạm đến vạch cuối, tiếng động cơ gầm lớn đáng sợ.

Anh chàng phía trước như muốn chọc tức cô, chiếc xe chạy chầm chầm đợi khi Tăng Thư đuổi gần kịp liền tăng tốc.

Cô cắn chặt môi dưới, hôm nay cô không thẳng nổi trận này rồi.

Nhưng cũng không thể ôm cục tức này về nhà đêm nay.

Nếu anh ta muốn thắng đến vậy thì để cô giúp một tay.

Tăng Thư nhắm thẳng đuôi xe của anh mà hút mạnh.

Cô sau đó nhanh chóng tăng nhanh tốc độ đẩy mạnh chiếc xe đen về phía trước.

Anh chàng ngồi trong xe cũng bị dọa đến bàng hoàng.

Anh ta bây giờ không cần đạp ga thì chiếc xe cũng bị đẩy về phía trước với tốc độ cao.

Đoạn đường về đích dần bị rút ngắn, khán đài như muốn nổ tung.

Mọi người đều không hiểu tại sao Tăng Thư lại làm vậy nhưng cảm giác k1ch thích kì lạ.

Hai chiếc xe một trước một sau tiến về vạch đích.

Tăng Thư còn không khách sáo lùi xe một chút rồi một lần nữa hút mạnh vào xe đằng trước.

Một phát đẩy chiếc xe của anh chàng đó vượt qua vạch.

Anh ta cũng may thắng lại kịp.

Tăng Thư cũng vừa vặn ở vạch, cô hít thở sâu thoải mái rồi ra khỏi xe.

Cô bước ra khỏi xe, phía dưới mặc một chiếc quần dài ống rộng thoải mái, phía trên chỉ là một chiếc áo dây mỏng màu đen bằng ren.

Mái tóc đen dài cùng với biểu cảm cuốn hút khiến cô chiếm trọn hào quang của kẻ chiến thắng là Huyền Thiên Phong.

Anh bước xuống xe nhìn đuôi xe bị đâ m đến nát đi mấy phần.

Huyền Thiên Phong nhếch môi cười.

Anh ta từ từ đi đến chỗ Tăng Thư.

Anh cao 1m87, khi đứng gần cô gái cao 1m67 vẫn có cảm giác khác biệt.

Anh trên người mặc chiếc quần jeans đen bị rách đi mấy chỗ cùng với chiếc áo thun trắng.

Bên ngoài khoác thêm một áo da đen.

Mái tóc vuốt ngược để lộ đôi chân mày phượng.

Anh cười nhẹ chào hỏi cô:

"Xin chào, tôi tên Huyền Thiên Phong.

Trước đây chưa từng gặp cô lần nào, cô là người mới sao?"

Tăng Thư không ngại quen bạn mới, vả lại với gương mặt xinh đẹp này thì cô cũng nên nể mặt anh.

"Tôi tên Tăng Thư, tôi chỉ đến đây vài lần"

Tăng Thư trước giờ đua xe moto thì nhiều đếm không xuể.

Nhưng mấy năm gần đây mới chuyển sang đua xe bốn bánh nên mới đến chỗ đua xe này được vài lần.

Cô cảm thấy chỗ này cũng rất tốt, không gian rộng rãi, không khí được tạo ra cũng vui vẻ hơn những nơi khác.

Hơn nữa lại gần quán bar Tempted nổi tiếng nhất nhì thành phố, thuận tiện đi sang uống vài ly cũng rất được a.

"Cô cũng rất hào phóng.

Cảm ơn cô giúp tôi một tay về đích"

Anh vừa dứt lời thì Tăng Thư nhìn đến đuôi xe của Huyền Thiên Phong, nát đến đau lòng mà.

Cô cười gượng, cảm thấy bản thân vừa nãy có chút bốc đồng.

Nhưng cũng không thể xin lỗi được.

"Không cần khách sáo" Tăng Thư thản nhiên nói.

Lần đầu tiên Huyền Thiên Phong nhìn thấy một cô gái uy vũ như vậy.

Anh có chút muốn hiểu thêm về cô gái này.

Huyền Thiên Phong vừa muốn ngỏ lời muốn mời cô đi uống vài ly thì từ xa vọng lại tiếng nói của Du Uyên:

"Anh Phong?"

Huyền Thiên Phong quay đầu thấy Du Uyên thì vẫy tay chào nhẹ.

Cô chậm rãi bước đến khoác tay Tăng Thư.

"Thì ra là anh.

Em cứ tưởng mình nhìn nhầm" Du Uyên trông có vẻ thân thiết với Huyền Thiên Phong.

"Em sao lại ở đây?"

"Em đến cùng bạn"

Du Uyên quay sang giới thiệu cả hai người với nhau:

"Thư Thư, đây là anh Phong, bạn thân của anh hai.

Còn đây là Thư Thư, bạn thân từ nhỏ của em"

Tăng Thư bây giờ thật muốn tìm một chỗ chui xuống.

Không ngờ lại là người quen, cô vậy mà đã gây thù rồi.

Lúc nãy còn nhướng mày trêu ghẹo anh.

Nhưng sao cũng được, gặp một lần không có nghĩ sẽ gặp lại lần thứ hai.

Huyền Thiên Phong nhìn thấy biểu cảm dưng dửng của Tăng Thư thì anh phì cười.

"Hai em có thời gian không? Chúng ta cùng uống vài ly"

Du Uyên kéo nhẹ tay Tăng Thư nhắc nhở trời đã khuya rồi.

Tăng Thư ngược lại cảm thấy có người mời uống thì không lý nào lại bỏ qua.

Tranh luận một lúc cả ba liền lái sang Tempted cách đó không xa.

Trước khi vào ngoại trừ Huyền Thiên Phong thì hai cô gái đều bị kiểm tra chứng minh thư để chắc chắn rằng đã đủ tuổi vào bar.

Huyền Thiên Phong có vẻ rất rành về chỗ này, hơn nữa anh ta nhanh chóng tìm một chỗ ngồi ở quầy pha chế.

Anh ta ngồi xuống cạnh Tăng Thư, thuần thục gọi một ly Manhattan.

Loại thức uống mạnh như này Tăng Thư không theo nổi, cô cười nhẹ với người pha chế rồi gọi một ly vang đỏ.

Du Uyên ngồi cạnh cũng gọi một ly highball.

Trong lúc đợi đồ uống thì Du Uyên quay sang trừng mắt với Huyền Thiên Phong:

"Anh đừng có ý đồ gì đó với Thư Thư, cậu ấy là con gái nhà lành!"

"Em đừng nói như anh là người xấu vậy"

"Anh Phong không biết tháng này đã đổi bao nhiêu cô bạn gái vậy?"

Tăng Thư ngồi ở giữa nhưng lại giống người vô hình.

Cô bất ngờ lên tiếng:

"Uyên Uyên đừng lo, tôi không có hứng thú với người như anh trai đây"

Huyền Thiên Phong quay sang chống cằm nhìn cô, đôi mắt thể hiện ý tứ rõ ràng hỏi Tăng Thư:

"Anh có chỗ nào không tốt sao?"

"Không phải anh hơi lớn tuổi rồi sao?"

Du Uyên và cả anh bạn pha chế cười đến không thấy được gì nữa.

Huyền Thiên Phong hai mắt chớp nhẹ, già sao? Anh lần đầu tiên bị phụ nữ chê già.

Hơn nữa anh cũng chỉ mới 29 tuổi, là tuổi phong độ của đàn ông đó có biết không?

"Em bao nhiêu tuổi?"

"24" Tăng Thư cầm lấy ly rượu đỏ trên tay, xoay xoay nhẹ rồi uống một ngụm.

"Anh chỉ hơn em 5 tuổi, sao lại gọi là già?"

Tăng Thư lại uống một ngụm.

Vết rượu đỏ lưu lại trên môi cùng với ánh đèn sáng mập mờ trong bar khiến cô quyến rũ hơn.

"Vậy anh nói xem em chỉ mới 24 tuổi, không phải nên tìm những người trẻ tuổi sao?"

"Không phải già dặn sẽ nhiều kinh nghiệm hơn sao?" Huyền Thiên Phong vẫn không chịu thua nói.

Tăng Thư lắc nhẹ đầu, cô lại nâng ly uống rượu:

"Già rồi làm chuyện gì cũng không ổn"

Huyền Thiên Phong bị sặc đến khó chịu.

Cô chê anh già đã đành còn chê anh vô dụng sao? Cô gái này quả thật khó nắm bắt.

Anh cười nhẹ rồi nhìn sang cô, biểu cảm lạnh lùng này xem ra là nói thật.

Có rất nhiều cô gái xung quanh anh thích chơi trò lạt mềm buộc chặt để thu hút anh nhưng tất cả đều vô dụng.

Tăng Thư lại hoàn toàn khác, vừa ngang ngạnh lại bướng bỉnh.

Anh cảm thấy ở cô có gì đó đặc biệt hơn rất nhiều.

Tăng Thư nhìn sang Du Uyên đã tìm được cậu trai nào đó nói chuyện thì cũng không tiện làm phiền.

Lúc này trong bụng cảm thấy một cỗ đau đớn kéo đến, Tăng Thư đứng lên đi vào nhà vệ sinh.

Huyền Thiên Phong thấy cô một mình bỏ đi thì lo lắng muốn đứng lên đi theo.

Tăng Thư nhìn thấy liền nói đùa một câu:

"Anh không định giúp em đi vệ sinh chứ?"

Anh bạn pha chế vô tình nghe được thì ho khan một tiếng.

Huyền Thiên Phong bóp nhẹ mi tâm.

Cô gái này nói chuyện không cần phải thẳng thắn như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.