Chàng Vệ Sĩ Bá Đạo Của Nữ Hoàng Bạch Đạo

Chương 27




Tại phòng hợp, không khí lúc này vô cùng căn thẳng, người thì lo lắng, sợ hãi đang tìm lí do như thế nào để giải thích vấn đề của mình, có người vô cùng nghiêm túc chờ đợi,... và còn có người đang kìm chế cơn tức giận để tiếp tục công việc, còn có người vô tư không quan tâm người khác nghĩ gì, vô ưu vô lo cầm lấy tay cô mà thưởng thức- ngưới đó không ai khác chính là ông trùm hắc đạo của chúng ta Hắc Hàn Phong.

Kìm nén tức giận trong lòng cô ra lệnh cho mọi người bắt đầu cuộc hợp. Lúc này, giám đốc Triệu lên tiếng:

-” Thưa chủ tịch, dự án với Lâm thị đã thất bại, một số cổ phiếu của công ty chúng ta đã bị bán ra ngoài không rõ của ai, vì số lượng rất thấp”

-” Vậy trong các vị có ai biết được lí do?” Bạch Du Nhiên lạnh giọng hỏi

-” Theo tôi nghĩ công ti có nội gián người này đã tiết lộ dự án này của chúng ta” Quản lí Kim bên hành chính tiếp lời, Bạch Du Nhiên lặng lẽ gập đầu khá hài lòng vì ý kiến của người này

-” Nếu như vậy người đó sẽ là ai?” một người khác đặt câu hỏi

-” Một người trong số chúng ta. Vì dự án này, là một trong những dự án quan trọng, chỉ có những thanh viên trong hội đồng được biết. Theo những điều căn cứ kia, thì chỉ có 1 trong chúng ta mới là người tiết lộ” Anh tiếp tục trả lời

-” Vậy người đó là ai mới được chứ?” Cả phòng bỗng trở nên nhốn nháo

-” Im Lặng” Bỗng nhiên, tiếng nói lạnh nhạt của cô vang lên, làm cho căn phòng trở nên yên tĩnh lại

-” Sao hôm nay không thấy quản lí Hạ vậy?” Một người lên tiếng, làm mọi người chú ý đến tình huống bên này. Lúc này, BẠch Du Nhiên mới mở miệng

-” BÂy giờ mọi người có lẽ đã nhận thayy61 điều khác lạ rồi đúng chứ, Vậy Thiên Vũ nói cho họ biết chuyện gì đã xảy ra. Qua hôm nay, tôi mới biết cấp dưới của tôi điều là những người tài giỏi chỉ biết trốn tránh sự việc, đùng đẩy trách nhiệm cho nhau như vậy.” Giọng cô lãnh dạm không nghe được một tí tình cảm nào, bàn tay nắm chặt nếu không phải tên Hắc Hàn Phong kia cứ nắm lấy tay cô không buông thì có lẽ cô đã đập nó vào bàn rồi, lời nói của cô khiến cho những người đang có mặt tại đây rung sợ. Thiên Vũ khi được cô ra lệnh thì lập tức báo cáo

-” Hẳn các vị ở đây rất thất mắc vì sao quản lý Hạ không đến được. Đó là vì người bên cơ quan pháp lí đã đưa ông ta đi rôi.”

-” Nhưng tại sao chứ? Không lẽ....” Một người khác lên tiếng

-” Đúng vậy, ông ấy chính là người tiếc lô tin tức của kế hoạch lần này” Thiên Vũ đáp

-” Nếu ông ấy làm vậy thì ông ta có lợi ích gì? Ông không hài lòng gì về chức vụ của mình sau” Quản lí Kim đặt câu hỏi

-” Là vì tiền, ông ta đã thiếu một khỏng tiền rất lốn và việc này có thể bù đáp cho khoảng tiền ông thiếu, họ còn hứa cho ông một chứ vụ lớn trong công ty của họ” Anh tiếp tục trình bày

-” Thì ra là vậy. Thật không ngờ ông ta lại có thể làm thế...” Lập tức cả căn phòng nhốn nháo cả lên.

Lúc này, tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô lại lần nữa vang lên

-” Có lẽ tất cả mọi người cũng đã biết nguyên nhân rồi, vậy nên không nên lập lại bất cứ trường hợp nào như vậy nữa. Các người cũng nên hiểu rõ điều này, tuy tôi không ở công ty nhưng bất kì tình huống nào tôi cũng nắm bắt được, đừng hòng giở trò gì. Còn nếu các người chán chứ vụ này tôi có thể tìm người thay thế ngay lập tức.... Các vị đã rõ chưa....Nếu đã hiểu hết rồi thì cuộc hợp đừng lại tại đây” Nói xong cô đứng dậy bước ra khỏi phòng, không quan tâm những người kia có cảm giác như thế nào.

Sau khi, cô vừa bước ra Hắc Hàn Phong nhanh chống bước theo, lúc đi ra còn đưa đôi mắt lạnh lẽo của mình nhìn bọn người ở trong một cách đầy thâm ý, đủ khiến họ sợ đến rùng minh, bước đến bên cô cầm tay cô bước đi một cách vô cùng tự nhiên, không để cô phản kháng nắm chặt tay cùng bước ra ngoài


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.