Chàng Rể Vô Song

Chương 1230




Chương 1230

Một là thành phố Phụng Thiên nằm ở giữa vùng Bắc Đông, mọi thứ đều tương đối thuận lợi.

Suy cho cùng công xưởng máy móc hạng nặng có quy mô lớn như vậy, bất luận là nguyên vật liệu hay máy móc sản xuất thì việc vận chuyển đều cần chi phí tương đối lớn. Vì vậy giao thông phát triển hay không cũng cực kỳ quan trọng.

Mà thành phố Phụng Thiên chính là đầu mối giao thông then chốt của khu vực vùng Bắc Đông, đặc biệt là tàu hỏa cực kỳ phát triển, điểm này hết sức có lợi cho công xưởng máy móc hạng nặng.

Thứ hai cũng là vì ở đây thuộc địa bàn của vùng Bắc Đông, có rất nhiều thế lực vùng Bắc Đông ở xung quanh các hướng, tương đối thuận tiện cho trông coi mấy công xưởng này.

Mặc dù từ sau khi thu mua thành công mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, nhà họ Lâm liền phái số cao thủ nhất định đến bảo vệ, gần như rất khó xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

Nhưng để phòng ngừa tuyệt đối, mọi phương diện vẫn phải cẩn thận mới tốt. Ngay cả khi nhà họ Lâm có lớn như nào thì mấy công xưởng máy móc hạng nặng này cũng cực kỳ quan trọng.

Lâm Hàn vừa mới đến liền nhìn thấy các nhà xưởng khổng lồ vừa bắt đầu xây dựng. Quy mô các nhà xưởng này cũng có chút khoa trương, giống như nhà xưởng ở trong Hoa Hạ, bình thường cao nhất cũng chỉ mười mấy mét, còn nhà xưởng mới xây này lại cao trên ba mươi mét, đã vượt qua độ cao tòa nhà mười tầng. Có thể nói khá khoa trương.

Xây được nhà xưởng cao như vậy, có thể tưởng tượng ra khối lượng máy móc thiết bị hạng nặng khổng lồ, dù sao nếu không có nhu cầu thì hoàn toàn không cần thiết phải xây nhà xưởng cao như vậy.

Sớm biết Lâm Hàn đến nên đã có người ở đây đợi.

Nhìn thấy anh đến, mấy người chào đón liền nghiêng người về trước.

“Chào mừng cậu Lâm đến tham quan”, mấy người cung kính nói.

Lâm Hàn nhìn thấy trong đó có một ông già mái tóc hoa râm, còn lại ba người cũng tuổi trung niên, tóc cũng không phủ hết, có hơi hói. Rõ ràng là họ đã làm công việc trí óc từ lâu, mấy người này chắc hẳn chính là chuyên gia nhà họ Lâm phái tới.

Lâm Hàn nhìn mấy người trước mặt, tuổi tác cũng lớn hơn mình, đặc biệt là ông già kia, tóc cũng đã hoa râm, nhưng lại cúi đầu cung kính với một người hơn hai mươi tuổi như mình, nhất thời anh cảm thấy có chút kì quái.

Nhưng Lâm Hàn cũng hiểu, nhà họ Lâm luôn luôn tôn trọng địa vị. Lâm Hàn thân là người thừa kế của nhà họ Lâm, sau đó không lâu là ông chủ nhà họ Lâm, anh nhận được tôn trọng như vậy cũng hoàn toàn đúng.

“Đứng lên đi, không cần khách sáo như vậy”, Lâm Hàn trực tiếp nói.

Mấy người nghe xong cũng thẳng lưng lên nhìn Lâm Hàn.

“Cậu Lâm, tôi tên Phương Hân Lâm, đây đều là học trò của tôi, chúng tôi là chuyên gia về máy móc hạng nặng, chuyên môn phụ trách giám sát sản xuất của mấy công xưởng máy móc hạng nặng ở đây. Đồng thường tiến hành nghiên cứu về mặt công nghệ tương ứng”, ông già trực tiếp nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, không khác so với dự tính của mình lắm.

“Ông Phương, về sau không cần khách khí với tôi như vậy đâu, đặc biệt là sau này có người ngoài ở đây. Còn về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này tôi không chuyên, không hiểu thế nào, việc cụ thế cứ theo chủ ý của ông, ông đến làm chủ đạo, có yêu cầu gì ông cứ việc nói cho tôi biết là được. Đúng rồi, công việc của ông phải tập trung vào nghiên cứu máy móc hạng nặng, đây mới là điều quan trọng nhất với nhà họ Lâm. Còn về vận hành sản xuất ông cứ giao cho học trò của ông là được”, Lâm Hàn trực tiếp nói.

“Được ạ cậu Lâm, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng nghiên cứu mấy loại công nghệ máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc.” Ông Phương trực tiếp đồng ý, không hề khách khí gì. Dù sao ông ta quả thật cũng là nhân tài chuyên về mặt này, hoàn toàn có tự tin.

“Mọi người bận gì thì cứ làm đi, tôi tự đi tham quan, không có chuyện gì khác nữa đâu”, Lâm Hàn lại nói.

Ông Phương nghe xong có do dự một chút, ông ta vẫn đồng ý, quả thật ông muốn cố gắng đi đến phòng nghiên cứu làm cho nhanh, cô gắng bắt đầu nghiên cứu.

“Tiểu Tống, cậu đưa cậu Lâm đi tham quan, giới thiệu cho cậu ấy, còn những người khác theo tôi tiếp tục việc ở phòng nghiên cứu”, ông Phương nói.

Rất nhanh nhóm người của ông Phương liền rời đi, họ lại bắt đầu bận rộn, chỉ còn lại một người đàn ông trung niên phụ trách dẫn Lâm Hàn tham quan và giới thiệu cho anh.

Đối với việc này Lâm Hàn cũng không từ chối, dù sao có người giới thiệu vẫn dễ tham quan hơn chút.

Mặc dù Lâm Hàn không cần tìm hiểu quá nhiều, các phương diện giao cho chuyên gia dưới quyền của nhà họ Lâm xử lý là được rồi. Nhưng Lâm Hàn cũng hiểu, thân là một ông chủ, mỗi một sản nghiệp của người dưới quyền cũng nhất định phải hiểu rõ, như vậy mới điều phối tốt tình hình chung. Bằng không nếu không tìm hiểu, rất có thể đưa ra mệnh lệnh sai lầm.

Huống hồ công xưởng máy móc hạng nặng đến từ La Quốc này còn quan trọng như vậy, đương nhiên Lâm Hàn càng không thể lười biếng, không nói tìm hiểu chi tiết, chí ít cũng phải hiểu biết nhất định về quy trình sản xuất sơ lược và thiết bị máy móc hạng nặng mới được.

Ngay lập tức, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Tống, Lâm Hàn đi về phía nhà xưởng khổng lồ trước mặt.

Còn chưa vào nhà xưởng, chỉ vừa đến gần, Lâm Hàn liền nhìn thấy một số lượng lớn công nhân đang rất bận rộn. Có người đang bận rộn xây nhà xưởng, có người đang xử lý sân bãi gần đấy. Mặc dù bận rộn nhưng không hề lộn xộn, cũng phân công rất rõ ràng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.