Chàng Rể Vô Song

Chương 1084




Chương 1084

Lâm Hàn không để ông ta rời đi. Tuy bây giờ Lâm Hàn không làm gì ông ta, nhưng đợi sau này Lâm Hàn biết được phía Trương Thiên Sơn đã xảy ra chuyện, vậy chẳng phải ông ta sẽ chết chắc hay sao?

Nên biết rằng, ngày hôm qua ở Bắc Đông, kế hoạch của Tạ Kiến Bình đã bắt đầu, Lâm Hàn chắc chắn không thể liên lạc được với Trương Thiên Sơn.

Nói cách khác, mấy ngày tới Tạ Kiến Bình không thể rời khỏi đây, mà đợi đến khi Lâm Hàn biết tin, ông ta sẽ chết chắc.

Tạ Kiến Bình biết mối quan hệ giữa Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn. Mặc dù bọn họ mới vừa quen biết mấy ngày, nhưng quan hệ giữa họ lại tốt như vậy. Lần trước Trương Thiên Sơn còn phái nhiều cao thủ đi giúp Lâm Hàn vô điều kiện, đến lúc đó Lâm Hàn chắc chắn sẽ nghĩ cách trả thù cho Trương Thiên Sơn.

Nghĩ đến đây, Tạ Kiến Bình càng cảm thấy không thể để như thế được, vội vàng nói: “Cậu chủ Lâm, cậu thấy thế này có được không? Những đàn em của tôi không thấy tôi về sẽ rất sốt ruột, cậu cứ thả tôi về trước, sau đó liên lạc với đại bàng núi rồi hãy xử lý tôi. Tôi cũng không trốn được, có đúng không?”

Lâm Hàn nghe thế lập tức hơi nghi ngờ nhìn Tạ Kiến Bình, luôn cảm thấy Tạ Kiến Bình có gì đó không đúng.

Nhưng Lâm Hàn không rõ là chỗ nào không đúng, đương nhiên anh cũng không định làm theo lời Tạ Kiến Bình.

“Không được, ông cứ ở yên đây cho tôi. Trước khi tôi bàn bạc với Trương Thiên Sơn xong, ông đừng mong rời khỏi đây!”, nói xong, Lâm Hàn bèn nhìn sang Ngô Xuyên ở bên cạnh.

Ngô Xuyên thấy vậy vội vàng đi tới.

“Canh chừng ông ta thật kỹ cho tôi, không cho ông ta liên lạc với bên ngoài, nghe rõ chưa?”, Lâm Hàn lạnh lùng nói.

“Yên tâm đi, anh Hàn”, Ngô Xuyên gật đầu đáp.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, cũng không nói gì thêm, anh vẫn rất tin tưởng năng lực làm việc của Ngô Xuyên.

Ngay sau đó, Tạ Kiến Bình rời khỏi nơi này trong sự áp giải của đàn em Ngô Xuyên.

Đương nhiên trước khi rời đi, ông ta đã bị lục soát khắp người, tất cả mọi thứ trên người đều bị tịch thu.

Những tên đàn em của Tạ Kiến Bình bị bắt đến đây cũng bị đối xử tương tự, tất cả đều được áp giải đi, giam giữ ở chỗ của Ngô Xuyên.

Xử lý xong mọi chuyện, Lâm Hàn lập tức đi tìm Dương Lệ, cùng nhau ra ngoài đi dạo.

Nhưng lần này Lâm Hàn có chút không yên tâm, sai Tiểu Tây sắp xếp người của Tôn Hàn Các theo sát Dương Lệ, bảo vệ Dương Lệ không được gián đoạn.

Cũng không cần nhiều người, mỗi lần hai người là đủ, dù sao những người ở Tôn Hàn Các đều có bản lĩnh không tệ.

Trải qua chuyện lần này, Lâm Hàn cũng ý thức được, khi thế lực của mình dần dần mở rộng cũng sẽ mang đến nguy hiểm cho người bên cạnh.

Lâm Hàn thì không sợ gì, dù sao bản thân anh cũng có bản lĩnh không tồi, nhưng người bên cạnh Lâm Hàn thì không. Nhất là Dương Lệ, người mà anh vô cùng quan tâm.

Chẳng qua Lâm Hàn biết Dương Lệ không thích bị người ta đi theo mình mãi, nhưng bây giờ vì sự an toàn của cô cũng chỉ có thể làm vậy mà thôi.

Đợi qua thời gian này, mọi chuyện yên ổn lại một chút, lúc đó mới dừng việc bảo vệ Dương Lệ.

Tiếp theo, Lâm Hàn và Dương Lệ rời khỏi nơi đây, trở lại quảng trường Trung Giao. Trước tiên, anh bảo nhân viên chuyển hết số quần áo mua cho Dương Lệ vào xe, sau đó hai người tiếp tục đi ăn uống, dạo phố.

Tại thành phố Đông Hải.

Sau khi Lâm Hàn và Dương Lệ từ chỗ của Ngô Xuyên về thì đến quảng trường Trung Giao.

Vấn đề này đã xử lý xong bước đầu.

Thực ra, ngoài việc xử lý Phùng Thạch và Triệu Tứ Hải vừa rồi, Lâm Hàn còn bảo bên phía Ngô Xuyên cử hai người tới theo dõi Triệu Tứ Hải trong thời gian này.

Ngăn không cho Triệu Tứ Hải lại làm chuyện gì quá đáng, gây rắc rối cho Lâm Hàn.

Lâm Hàn không sợ, nhưng không có nghĩa là những người xung quanh anh không sợ.

Mà lúc này, trong lòng Dương Lệ có chút phức tạp.

Dương Lệ không ngờ quỹ đầu tư Nhân Phàm lại thuộc về Lâm Hàn, cũng có nghĩa là từ khi cô vào đó làm thì trên thực tế đã được anh âm thầm quan tâm lo liệu.

Lúc này, cuối cùng Dương Lệ cũng hiểu vì sao từ khi vào quỹ đầu tư Nhân Phàm đến nay lại có thể suôn sẻ, không gặp bất cứ rắc rối lớn nào hay bị ai gây khó dễ.

Trước đây Dương Lệ cho rằng sự thăng tiến của mình và đặc thù của công ty quỹ đầu tư Nhân Phàm không có những liên quan đó, nhưng bây giờ xem ra quan hệ của Lâm Hàn rất rộng.

Dù sao không nói đến việc khác, chỉ riêng việc Tôn Minh tin tưởng Dương Lệ như vậy thôi đã có nguyên nhân rất lớn liên quan đến Lâm Hàn, những người khác cho dù có năng lực tốt hơn nữa, muốn được Tôn Minh tin tưởng và trong thời gian ngắn lên địa vị cao, được tiến vào ban quản lý thực sự của quỹ đầu tư Nhân Phàm là điều không thể.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.