Chàng Rể Vô Song

Chương 1053




Chương 1053

“Tạ Kiến An, bọn mày là lũ súc vật, Đại bàng núi đối đãi với bọn mày tốt như vậy mà bọn mày lại mang suy nghĩ phản bội ông ấy sao!”, La Văn không kiềm được mắng to.

Tạ Kiến An nghe thế thì đi đến bên cạnh La Văn, cười lạnh nói: “Cá lớn nuốt cá bé, thắng làm vua thua làm giặc, ai bảo Trương Thiên Sơn không biết tự mình đề phòng chứ?”

Nói xong ông ta quay về phía đám thuộc hạ ra lệnh: “Bắt đầu hành động đi, tối nay nhất định phải bắt được Trương Thiên Sơn!”

Dưới hầm bí mật trong trang viên của Trương Thiên Sơn tại thành phố Phụng Thiên, vùng Bắc Đông.

Nghe Tạ Kiến An ra lệnh, đám thuộc hạ đồng loạt hô: “Vâng!”

Dưới sự hướng dẫn của đích thân Tạ Kiến An, đám người đó lập tức chuẩn bị lên đường.

Bỗng nhiên, có một người trong số bọn họ lại cố ý đi chậm lại sau cùng, người nọ luôn giấu mặt trong bóng tối, trước khi rời đi còn liếc nhìn La Văn.

Một người khác cạnh đó đang định bịt miệng La Văn lại, mặc dù nơi đây là tầng hầm đặc chế, La Văn có gào hét khàn giọng cũng sẽ không lọt chút tiếng động nào ra ngoài, nhưng để chắc ăn nên vẫn phải bịt miệng La Văn lại. Dù sao thì lần hành động này của bọn họ không được xảy ra bất kỳ sơ suất nào, nếu thất bại thì cả đám liền xong đời.

Không có bất kỳ người nào trong đám họ muốn nhận lãnh sự trả thù của Trương Thiên Sơn, mà có khi chưa đến tay ông ta, chỉ cần đám thuộc hạ trung thành dưới trướng của Trương Thiên Sơn thôi cũng đủ khiến bọn họ lạnh cả sống lưng rồi.

“Để tôi làm cho”, người cao thủ cố ý đi sau cùng kia nhàn nhạt nói.

“Được, nhét cho chặt chút”, tên cao thủ đang làm cũng không nghĩ nhiều liền đi thẳng ra ngoài.

Người cao thủ kia đứng lại tại chỗ, lén ngó nhìn rồi lặng lẽ nhét một con dao nhỏ vào tay đang bị trói của La Văn, sau đó mới nhanh chóng nhét đồ bịt chặt miệng anh ta lại rồi lập tức rời đi như chưa có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục hành động.

Nét mặt La Văn không thay đổi nhưng trong lòng thì âm thầm kinh ngạc.

La Văn định cố nhìn cho kỹ khuôn mặt của người cao thủ vừa rồi nhưng vì ánh sáng từ nến quá mờ, không thể nào nhìn rõ được. Cùng lúc đó, trong lòng La Văn cũng thầm sửng sốt, không ngờ trong đám thân tín của Tạ Kiến An vẫn còn có người đứng về phe của Trương Thiên Sơn, có thể thấy được cách sống của Trương Thiên Sơn làm người khác nể phục thế nào.

Nên biết rằng, những người có thể đi vào trong hầm bí mật này được đều là thuộc hạ mà Tạ Kiến An cực kỳ tín nhiệm, không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Tạ Kiến An sẽ không tài nào ngờ được, trong đám thân tín ông ta luôn cực kỳ tin tưởng vẫn còn có người đứng về phía Trương Thiên Sơn.

La Văn cười thầm trong lòng, có một biến số lớn thế này thì đúng là không gì có thế nói trước được.

Vốn dĩ tỷ lệ thành công của Tạ Kiến An là tuyệt đối, ông ta dựa vào chính thế lực của mình và lợi dụng sự tín nhiệm của Trương Thiên Sơn với ông ta.

Mà bây giờ cũng chính bởi vì nhân cách của Trương Thiên Sơn lại làm một người thuộc hạ dưới trướng mà Tạ Kiến An cực kỳ tin tưởng trở mặt, âm thầm giúp Trương Thiên Sơn, nhờ đó mà có những biến số khác xảy ra.

Trong hầm bí mật mờ tối, sau khi La Văn xác nhận đám người Tạ Kiến An đã đi xa, không còn bất kỳ tiếng động nào nữa thì mới vội vã dùng con dao vừa được nhét vào tay cắt sợi dây thừng thô ráp trói đang chặt cả người mình.

Sự thật thì La Văn luôn là người cẩn thận, bình thường luôn giấu một vài vũ khí loại nhỏ trong người, thậm chí ngay trong kẽ răng cũng có nhét mảnh dao lam nhỏ.

Nhưng đám người Tạ Kiến An quá mức đề phòng, kinh nghiệm cũng già dặn, bọn họ lục soát rất kỹ càng, nên đã phát hiện và lấy đi tất cả những thứ nhỏ nhặt mà La Văn giấu trong người.

Nếu như không có người cao thủ thân tín bên Tạ Kiến An trở mặt, La Văn thật sự không biết mình phải làm sao để thoát ra được.

Thoát không được thì chết đã đành, La Văn cũng thấy chẳng sao. Nhưng mà không thể giúp gì được cho Trương Thiên Sơn, anh ta sẽ rất áy náy, dù sao thì cái mạng của anh ta cũng do Trương Thiên Sơn ban cho, anh ta nợ Trương Thiên Sơn một mạng này.

May thay, tình hình hiện tại đã có biến số, có thể thay đổi cục diện.

La Văn cắt một hồi lâu mới có thể cởi bỏ được dây thừng trên người mình, anh ta nhặt một con dao găm trong hầm tối lên rồi cẩn thận mò mẫm đi ra ngoài.

La Văn cũng không biết Tạ Kiến An có để lại thuộc hạ canh chừng không, mà bản thân anh ta cũng không có võ nghệ gì, cho nên càng phải hết sức cẩn thận, nếu không đừng nói đến rời khỏi được hầm bí mật này hay không mà ngay cả bản thân cũng khó bảo toàn, chứ còn nói gì tới chuyện chạy đi giúp Trương Thiên Sơn được chứ?

La Văn đã nắm được sơ lược quá trình tiến hành kế hoạch của Tạ Kiến An, nhưng cụ thể thế nào thì anh ta vẫn chưa rõ.

Mà kế hoạch tối nay của Tạ Kiến An hiển nhiên là bắt được Trương Thiên Sơn.

Mặc dù Trương Thiên Sơn không có đề phòng gì Tạ Kiến An, nhưng bên cạnh lúc nào cũng có những vệ sĩ tinh anh. Suy cho cùng ông ta cũng là Đại bàng núi của vùng Bắc Đông, cần phải phòng hờ để đảm bảo an toàn bản thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.