Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn - Chương 103: Pháp khí




Tần Vô Song cười gằn mắng to: "Trình Thương Sinh, mày không cần mơ mộng nữa, cho dù chết, tao cũng sẽ không khuất phục!"

Trình Kiêu mặt không biểu tình: "Vậy cậu liền đi chết đi!"

Nói xong, Trình Kiêu trực tiếp đi đến bên người Tần Vô Song, một cước giẫm vào lồng ngực Tần Vô Song, toàn bộ ngực Tần Vô Song đều lõm xuống, bị mất mạng tại chỗ!

A!

Việc này...... ngôn tình hài

Một đám người Tần gia bị hù tới mức sắc mặt tái nhợt, ngay cả mấy người Tạ Thiên Hoa cũng nuốt nước miếng, thủ đoạn Trình Kiêu đã dùng, quá mức tàn nhẫn.

Trình Kiêu mặt không biểu tình, phảng phất như giẫm chết một con kiến, nhàn nhạt lặp lại lời nói vừa rồi: "Thần phục, hoặc là, chết!"

Trình Kiêu từng bước một đi tới phía trước, đám người Tần gia cảm thấy cổ họng như bị bóp chặt, như là Tử thần đang từng bước một tiếp cận bọn họ.

Có ít người Tần gia bắt đầu lui lại, nhưng những dòng chính Tần gia, lại không có ý định khuất phục.

"Liều mạng với hắn!"

Trong đó một tên dòng chính Tần gia hét lớn một tiếng, lập tức, bảy tám tên dòng chính Tần gia nhảy ra ngoài, đột nhiên ra tay tấn công Trình Kiêu.

Trình Kiêu một quyền một tên, bước chân cũng không ngừng một giây, tất cả người dám ra tay toàn bộ mất mạng.

Lần này, dòng chính Tần gia cơ bản đã bị giết sạch.

Nhìn một đống thi thể trên mặt đấy này, can đảm của những người Tần gia còn lại nứt vỡ, hắn chính là một sát thần cơ mà!

Nếu như không thần phục, anh ta có thể giết sạch hết tất cả mọi người!

"Trình đại sư, tôi thần phục!" Một chàng trai trẻ tuổi của Tần gia quỳ gối trước mặt Trình Kiêu.

Có người dẫn đầu, lập tức có tên thứ hai, thứ ba...... Không đến một phút, tất cả người Tần gia đều quỳ xuống trước mặt Trình Kiêu, tuyên bố thần phục.

Mấy vị đại lão Tạ Thiên Hoa ở một bên nhìn trợn mắt hốc mồm, bây giờ là xã hội pháp trị mà, gay cả bọn họ cũng không dám tuỳ tiện giết người, nhiều lắm là giết người sau lưng.

Thế nhưng mà, Trình Kiêu thế mà cứ trắng trợn như vậy, giết đến cả Tần gia đều tuyên thệ thần phục!

Đây cũng quá kích thích!

Sau khi người Tần gia tuyên bố thần phục, Trình Kiêu bỗng nhiên quay người, nhìn về bọn người Tạ Thiên Hoa.

"Các ông thì sao?" Trình Kiêu nhàn nhạt hỏi.

Mấy vị đại lão Tạ Thiên Hoa chấn động trong lòng, nhìn gương mặt Trình Kiêu không mang theo chút tình cảm gì, trong lòng bắt đầu nhanh chóng tính toán.

Mặc dù Trình Kiêu rất mạnh mẽ, nhưng bây giờ dù sao cũng là xã hội khoa học kỹ thuật, chỉ dựa vào vũ lực không được đâu.

Mà bọn người Tạ Thiên Hoa một khi thần phục, vậy sau này chính là đàn em của Trình Kiêu. Làm đàn em người khác, so với mình làm đại ca, chỉ cần không ngốc, chắc chắn lựa chọn cái sau.

"Thần phục, hoặc là, chết!" Giọng nói Trình Kiêu nhàn nhạt vang lên lần nữa.

Bọn người Tạ Thiên Hoa khẽ run rẩy, bọn họ không chút nghi ngờ, nếu như cự tuyệt thần phục, Trình Kiêu sẽ trực tiếp giết bọn họ luôn.

"Tôi nguyện ý thần phục, sau này một lòng đi theo Anh Trình, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!" Tạ Thiên Hoa tỏ thái độ đầu tiên, dứt bỏ những nhân tố khác không nói, có thể tìm tới một vị cao thủ như Trình Kiêu làm chỗ dựa, thực ra vẫn là không tệ.

Nhìn thấy Tạ Thiên Hoa cũng thần phục, Phương Việt cùng Tề Dân Vọng cũng không phải đồ đần, lập tức mở miệng nói: "Thanh Dương Phương Việt, nguyện ý thần phục Anh Trình, sau này một lòng đi theo Anh Trình, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!"

"La Sơn Tề Dân Vọng cũng nguyện ý thần phục Anh Trình, sau này đi theo Anh Trình, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!"

Những người còn lại, phần lớn đều là thuộc hạ của ba ông trùm này, ông chủ đều đã thần phục, bọn họ đương nhiên sẽ không dám phản đối.

Mà, thực lực Trình Kiêu vừa rồi rõ như ban ngày, nghịch thiên cỡ nào, thần phục một cường giả thế này, không mất mặt.

Trình Kiêu gật gật đầu, mặc dù anh chướng mắt những thế lực phàm tục này, nhưng, anh dù sao còn phải sinh hoạt ở Địa Cầu một quãng thời gian, có rất nhiều việc đều cần dùng đến những thế lực này.

Nhất là khi thực lực của anh, còn chưa đủ đối kháng máy bay, vũ khí hạt nhân gì đó trên thế giới này, những thế lực này liền có thể phát huy được tác dụng.

Trình Kiêu nhìn ba người Tạ Thiên Hoa, nói: "Các ông chọn hai tên biết quản lý công việc, lại chọn hai tên biết quản sổ sách, cùng ta đến Tần gia."

"Vâng!" Bọn người Tạ Thiên Hoa lập tức cho Trình Kiêu tìm được nhân tài như vậy, bọn họ không cần hỏi cũng biết Trình Kiêu muốn làm gì.

Dòng chính Tần gia cơ hồ chết sạch hết trong trận chiến này, gia nghiệp Tần gia lớn như vậy, không thể lãng phí mà!

Trình Kiêu đây là đi tiếp quản Tần gia!

"Đi thôi, đi đến nhà chủ Tần gia." Trình Kiêu nói với những người Tần gia.

Một đám người Tần gia hai mặt nhìn nhau, có điều bọn hắn nếu đã thần phục Trình Kiêu, tự nhiên không dám chống lại mệnh lệnh của Trình Kiêu.

Trình Kiêu mang theo bốn người nhân tài do bọn người Tạ Thiên Hoa chọn ra, cùng đi đến nhà chủ Tần gia Tần Châu.

Sau khi giết mấy tên dòng chính Tần gia, tất cả mọi người Tần gia tuyên bố thần phục, Trình Kiêu tìm một khôi lỗi Tần gia làm gia chủ. Để bốn người anh mang tới kia hỗ trợ quản lý, thanh toán tài sản Tần gia, sau đó rời đi.

Hai ngày sau, Trình Kiêu trở lại cư xá Nắng Vàng.

Tô Lương Tử vẫn luôn không rời đi, mà được Tôn Đại Hải coi là khách quý. Bọn họ xem Tô Lương Tử là sư phụ của Trình Kiêu, mà bộ dáng Tô Lương Tử cũng rất phù hợp hình tượng cao nhân ẩn thế trong lòng cả nhà Tôn Đại Hải.

Lúc Trình Kiêu trở lại Nhà họ Tôn, Tô Lương Tử đang ngồi nói chuyện phiếm cùng Tôn Đại Hải ở trên ghế sa lon, nhìn dáng vẻ nói chuyện còn rất high.

Có điều Trình Kiêu rất yên tâm đối với Tô Lương Tử, lấy kinh nghiệm Tô Lương Tử, lừa dối mấy người Tôn Đại Hải như chơi đó, dễ như trở bàn tay, tuyệt sẽ không để lộ cái gì.

"Kiêu về rồi à!" Ninh Lan đang bưng trà tới cho hai người, nhìn thấy Trình Kiêu, lập tức vui vẻ ra mặt.

"Trở về rồi à." Tôn Đại Hải không mặn không nhạt nói câu.

Hiển nhiên ông ta đối với chuyện Tần gia bắt cóc bọn họ, còn canh cánh trong lòng, cho rằng bởi vì Trình Kiêu họ sẽ gặp phải chuyện đó.

Tô Lương Tử vừa mới chuẩn bị đứng lên hành lễ với Trình Kiêu, Trình Kiêu bỗng nhiên nhìn ông ta một cái, Tô Lương Tử là ai? Lão già lừa đảo hành tẩu giang hồ mấy chục năm, nhìn mặt mà bắt hình dong là đứng đầu, lập tức hiểu rõ ý tứ Trình Kiêu.

Thế là, Tô Lương Tử lập tức ngồi vững, coi như không thấy Trình Kiêu.

Có điều, lão già lừa đảo lại vô cùng tò mò đối với kết quả trận chiến của Trình Kiêu, nhưng lúc này thực sự không có cách nào mở miệng hỏi.

Trình Kiêu nhàn nhạt ừ, xem như đáp lại Tôn Đại Hải.

Sau đó mỉm cười nhìn về phía Ninh Lan nói: "Dì Lan, bây giờ dì không sao chứ?"

"Đã sớm không sao, con thì sao? Những người kia không có làm khó con chứ hả?" Ninh Lan lo lắng, mặc dù không biết vì sao lại đột nhiên bị bắt cóc, nhưng mơ hồ hiểu rõ những người kia tựa hồ là vì Trình Kiêu mà tới.

"Con không sao, dì Lan yên tâm." Trình Kiêu cười trả lời.

Tôn Mạc không có ở nhà, Trình Kiêu cũng thấy yên tĩnh, đã nhìn thấy Ninh Lan không sao, Trình Kiêu cũng yên lòng.

"Dạo này còn có chút việc, tạm thời không trở về nhà ở, dì Lan, con đi trước." Trình Kiêu nói xong, nhìn Tô Lương Tử một chút.

Ninh Lan nhíu mày, cảm thấy Trình Kiêu nhất định là có chuyện gì dấu diếm, có điều Trình Kiêu đã không muốn nói, bà ta cũng không ép buộc anh.

"Vậy được rồi, có điều một mình con ở bên ngoài, nhất định phải chú ý an toàn!"

"Vâng, con hiểu rồi." Trình Kiêu nói xong, quay người rời đi.

Tô Lương Tử đứng dậy nói: "Tôi đi tiễn Kiêu."

Tôn Đại Hải sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu, xem ra sư đồ hai người có lời muốn nói.

Tô Lương Tử đi theo Trình Kiêu đi ra ngoài, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ.

"Đệ tử bái kiến sư phụ!" Tô Lương Tử hành lễ.

Trình Kiêu thản nhiên nói: "Sau này lúc có người ngoài, ông liền xưng hô tôi là Anh Trình thôi!"

"Vâng!" Tô Lương Tử khom người đáp.

Trình Kiêu lại nói: "Sau này lúc tôi không có ở đây, ông giúp tôi chăm nom người nhà."

"Vâng!"

"Được rồi, không có chuyện gì khác, ông tự tiện đi!" Trình Kiêu nói.

"Vậy sư phụ đi thong thả." Tô Lương Tử khom người nói.

Trình Kiêu rất thẳng thắn rời đi, trở về biệt thự Vọng Nguyệt lâu.

Có điều, thời điểm đi trên đường, Vân Nguyệt gọi điện thoại tới.

"Anh Trình, ngày mai ở khách sạn Vạn Bảo có một buổi đấu giá từ thiện, ngài muốn tới tham gia không?"

Trình Kiêu cảm thấy Vân Nguyệt hẳn là sẽ không bởi vì một buổi đấu giá phổ thông mà gọi điện thoại tới mời anh, dù sao anh từng lộ qua thân thủ tại chỗ Lôi Nữ Vương.

Cho nên Trình Kiêu không nói gì, chờ Vân Nguyệt nói tiếp.

"Hội đấu giá lần này, có một chiếc pháp khí, tôi cảm thấy Anh Trình có lẽ sẽ có hứng thú."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.