*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bằng không mà nói, ta nhất định sẽ bắt Long Môn, phải cho Kim Gia chúng ta một câu trả lời!”
Kim Tuấn Anh cũng là lạnh lùng nói: “Long Môn các ngươi cũng không phải cơ quan chấp pháp, quản được nhiều như vậy hay sao?”
“Trừ phi có người hướng các ngươi tố cáo, bằng không mà nói, tùy tiện nhúng tay vào việc nhà của thập đại gia tộc cao cấp, ta sợ ngươi, sẽ chịu không nổi!”
“Muốn ăn cơm, liền tìm một chỗ ngoan ngoãn ngồi xổm mà ăn, Kim Gia chúng ta còn xuất ra nổi, một phần thức ăn cho chó!”
“Không muốn ăn cơm, cũng nhanh một chút xéo đi!”
“Nơi này, không có ai hoan nghênh Bùi Nguyên Minh ngươi!”
“Chậc chậc.” Bùi Nguyên Minh cười một tiếng, “Chỗ dựa thật là khó lường, lại vô cùng mạnh miệng!”
“Ta chỉ hi vọng tiếp theo, miệng của ngươi sẽ cứng như bây giờ!”
Nói xong câu đó, Bùi Nguyên Minh hướng về phía Kim Tuấn Anh, ý tứ sâu xa cười một tiếng.
Sau một khắc, liền thấy được trong đám người, người của Tạ Môn Kim Lăng cùng ẩn thế sáu nhà, từng người một bước ra.
Nhìn thấy những người này đi ra, Kim Tuấn Anh sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Đỗ Thái tử là người đầu tiên đi ra, mang theo người của Đỗ gia, lớn tiếng nói: “Bùi Thiếu Chủ, ẩn thế Đỗ Gia cùng với thánh địa Võ Học Thiên Môn Trại chúng tôi, tố cáo Kim Tuấn Anh, ác ý mưu hại phụ thân Đỗ Lương của tôi, cũng mong Bùi Thiếu Chủ làm chủ cho chúng tôi!”
Hình Lam một bước đi ra, dịu dàng nói: “Bùi Thiếu Chủ, tôi tố cáo Kim Tuấn Anh, giật dây Abe Yamato, một người đảo quốc hạ dược đối với tôi, nếu không phải có Thiếu chủ ngài cứu giúp, tôi hiện tại, kết cục sẽ vô cùng thê lương!”
Hoắc Thiếu Khanh một bước đi ra, lớn tiếng nói: “Bùi Thiếu Chủ, tôi tố cáo Kim Tuấn Anh bên trong thông ngoại địch, cùng người đảo quốc cấu kết lẫn nhau, mưu toan để Mafia đảo quốc tiến vào Kim Lăng, mảnh đất giữa bầu trời của chúng tôi!”
La Thiên Hữu lạnh lùng nói: “Bùi Thiếu Chủ, ta cũng tố cáo Kim Tuấn Anh, cùng người nước Mỹ liên thủ, tìm cách phá hủy thị trường tài chính Kim Lăng của chúng ta, tâm của hắn đáng chết!”
“Ta Ẩn Thế Vương Gia, Ẩn Thế Chu Gia, cũng tố cáo Kim Tuấn Anh, sổ điển vong tông, bán nước cầu vinh!”
“Cũng xin Bùi Thiếu Chủ, vì bọn ta mà làm chủ!”
“Cũng xin Long Môn, vì công đạo của Đại Hạ mà làm chủ!”
Kim Chính Đức cùng Kim Tuấn Anh nghe thấy những lời này, sắc mặt đều là đột nhiên biến đổi.
Mặc dù ẩn thế sáu nhà, trước đó cũng chưa cùng Bùi Nguyên Minh sắp xếp tốt bố cục.
Nhưng tất cả mọi người, là người thông minh, tự nhiên minh bạch, lúc này hẳn là đứng ra cho Bùi Nguyên Minh chỗ dựa.
Dù sao, cơ hội ngàn năm một thuở như thế này, bỏ lỡ một lần, sau này liền sẽ không còn.
Nói không chừng, đợi đến sau buổi tiệc tối nhậm chức này, ẩn thế sáu nhà, liền sẽ bị quét ra khỏi Kim Lăng!
Cho nên, mọi người cũng không muốn bỏ qua.
Mà nghe được lời nói của những người này, Kim Tuấn Anh cùng Kim Chính Đức, sắc mặt đều là đồng thời biến đổi.
Những kẻ khốn kiếp này!
Thật biết chọn thời gian a!
Những người khác trong nhà họ Kim, cũng như khách Đại Hạ và khách nước ngoài, tất cả đều co giật mí mắt.
Người của ẩn thế sáu nhà, thế mà đồng thời nhảy ra ngoài.
Một màn này, rõ ràng chính là muốn không chết không thôi a!
Dù sao, ẩn thế sáu nhà, lúc này ra tới tố cáo Kim Tuấn Anh, không chỉ riêng là đứng về một phía đơn giản như vậy.
Kim Gia hôm nay, nếu như không thể trực tiếp nghiền ép những người này, chỉ sợ vị trí của Kim Gia ngày sau, cũng liền chưa vững chắc.