Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 570: Chương 571




“Mọi người đừng nói chuyện này nữa.” Lê Ngữ Đồng bắt buộc bỏ qua đề tài này, không cho mọi người tiếp tục trêu chọc Bùi Nguyên Minh nữa.

Nhưng cô cũng có suy tính của riêng mình, không hề muốn phơi bày sự thật Bùi Nguyên Minh là một kẻ có tiền.

Nghe được lời nói của Lê Ngữ Đồng, không ít bạn học đều xấu hổ cười cười, dù sao có thân phận và địa vị của Lê Ngữ Đồng ở đây, mọi người không dám làm anh mất mặt.

Rất nhanh, các bạn học đều ngồi xuống, chỗ Bùi Nguyên Minh ngôi không ai muốn qua ngôi.

Rất nhanh, Lê Ngữ Đồng chủ động đi đến ngồi sang bên trái anh, theo sau cũng có một ít bạn học nữ có quan hệ tốt với Lê Ngữ Đồng đi qua ngôi.

Cứ như vậy, Bùi Nguyên Minh trái lại ngôi giữa dàn người đẹp, có thể nói rất có diễm phúc.

Cách đó không xa, có mấy bạn học nam đến bên cạnh Cao Tấn, nói: “Anh Cao Tấn, xem ra hoa hậu giảng đường Lê Ngữ Đồng của chúng ta thật sự rất sỉ tình đấy! Bùi Nguyên Minh đã biến thành một trò hê, vậy mà cô ấy còn đối xử tốt với cậu ta như vậy, xem ra đêm nay anh muốn ôm người đẹp vê cũng không dễ dàng như vậy đâu!”

Cao Tấn lạnh lùng nói: “Yên tâm đi, tôi mà lại thất bại dưới tay một tên đi ở rể hay sao?”

Lúc này, bên cạnh Bùi Nguyên Minh toàn là người đẹp, ngoại trừ Lê Ngữ Đồng, ngồi bên trái anh là một cô gái vô cùng xinh đẹp, Lưu Song Nhi.

Lưu Song Nhi là con nhà giàu thứ thiệt, gia tộc cô là gia tộc hạng hai ở thành phố Dương Thành, nhưng cô không có mấy tính xấu của con nhà giàu, tình tính vô cùng tốt.

Lúc học đại học cô luôn có thiện cảm với Bùi Nguyên Minh, bây giờ cũng không hề xem thường Bủi Nguyên Minh.

“Bùi Nguyên Minh, hay là như thế này đi, gần đây gia tộc chúng tôi đang tuyển người, tôi có thể sắp xếp giúp cậu thành phó giám đốc bộ phận thử xem, lương cơ bản có thể hơn ba mươi lăm triệu, cơ hội phát triển trong tương lai cũng rất tốt”

“Nếu như cậu có hứng thú, có thể liên hệ với tôi”

Lưu Song Nhi mỉm cười mở miệng, đông thời đưa danh thiếp cho Bùi Nguyên Minh.

“Cám ơn cậu.” Đương nhiên Bùi Nguyên Minh nhìn ra được, Lưu Song Nhi thật sự muốn giúp anh, không có ác ý gì.

Lúc này anh nhận lấy danh thiếp, cũng không nói thêm gì nữa.

Mặt khác Lê Ngữ Đông ở một bên cười thâm.

Tuy rằng Lưu Song Nhi là người của gia tộc hạng hai, nhưng vấn đề là, tình hình tài chính của Bùi Nguyên Minh bây giờ, chỉ sợ không hề kém hơn các gia tộc hạng hai bình thường đâu?

Hơn nữa anh nói bản thân là người trong thế giới ngầm, địa vị hẳn là rất cao.

Nhưng Lê Ngữ Đồng cũng không nói thẳng ra, mà âm thầm xem Lưu Song Nhi trở thành đối thủ cạnh tranh của mình.

Mà tuy rằng thái độ của hai người Lê Ngữ Đồng và Lưu Song Nhi với Bùi Nguyên Minh rất tốt, nhưng những bạn học nữ khác lại không có thái độ như vậy.

“Bùi Nguyên Minh, năm đó tôi nhớ tình hình của cậu rất tốt mà! Làm sao bây giờ lại thành cái dạng này rồi, còn phải để Song Nhi đến giúp cậu?”

“Nếu bị vợ của cậu biết, có phải cô ấy sẽ bắt cậu quỳ sầu riêng không?”

“Sầu riêng quý như vậy, nhà bọn họ chỉ sợ không mua nổi đâu, ha ha ha”

“Bùi Nguyên Minh, cậu ở bên ngoài nhất định đừng nói cậu là bạn học của tôi, tôi sợ mất mặt lắm!”

Lúc này, Bùi Nguyên Minh trở thành tấm gương xấu, những cô gái này đều bắt đầu ngầm hiểu, gả cho ai cũng không thể gả cho người như Bùi Nguyên Minh, đúng là đồ bỏ đi.

“Đúng rồi, hôm nay không phải là họp lớp sao? Sao vẫn còn chưa bắt đầu, còn ai đến nữa sao?” Lưu Song Nhi có ý tốt chuyển đề tài khác.

Lê Ngữ Đồng nói: “Tôi nghe nói nhân vật chính ngày hôm nay hẳn là Tần Quý Anh!”

“Cái gì, Tân Quý Anh cũng sẽ đến sao?”

“Trời ạ! Bây giờ cậu ấy là nam thần của tôi đấy!”

Phía sau, những bạn học nữ có mặt đều hô to gọi nhỏ.

Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút, đại khái nhớ lại đó là ai.

Cậu ta hẳn là con nhà giàu đúng chuẩn, bố hẳn là người có quyền gì đó, nghe nói lúc ấy hiệu trưởng đại học cũng phải nể mặt cậu ta.

Bây giờ sau khi cậu ta tốt nghiệp, có vẻ như đang đi làm ở cơ quan nhà nước, trong số các bạn cùng lớp, là người rất thành công.

Quan trọng nhất chính là, nghe nói bây giờ cậu ta còn độc thân!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.