(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
” Mà bây giờ, lão gia tử nắm giữ tâm pháp Thiên Môn Quyền, có hi vọng sẽ là một đời chiến thần, bọn hắn sẽ chỉ càng thêm kiêng kị!”
” Mặc kệ lão gia tử, có giao ra tâm pháp hay không, bọn hắn cuối cùng, đều sẽ hại chết lão gia tử!”
“Bởi vì ngoài tâm pháp, thứ bọn hắn muốn, chính là vị trí môn chủ…”
“Cũng may, lệnh bài môn chủ, lại ở trên người Bùi Thiếu anh.”
“Lục Gia và Hùng Gia bộc lộ dã tâm, nhưng đều cam chịu trắng tay…”
Đỗ Cách Cách chậm rãi mở miệng, nhưng thanh âm, lại mang theo vài phần thê lương.
Đường đường một đời kiêu hùng Đỗ Lương, lại rơi vào kết cục như vậy, thực sự là làm người cảm thấy, thượng thiên không có mắt.
“Tôi hiểu rồi.”
Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ vỗ đầu Đỗ Cách Cách.
“Chuyện này, để tôi xử lý.”
“Những người này, đã làm gì Đỗ Lão, tôi sẽ bắt bọn hắn trả lại y như vậy…”
“Tôi nhất định sẽ trả lại công bằng cho Đỗ gia, công bằng cho Đỗ Đại Ca …”
“Thiên Môn Trại không có thượng thiên, thì tôi, Bùi Nguyên Minh, đến làm thượng thiên của Thánh Địa Võ Học!”
Hôm sau.
Trải qua suốt đêm cứu chữa, Đỗ Quang Khải cùng đỗ Thái tử hai người, cuối cùng đã được cứu thoát, nhưng họ vẫn cần tiếp tục hồi phục trong bệnh viện một thời gian.
Bùi Nguyên Minh trực tiếp đập thêm mấy triệu, đặt một căn phòng VIP lớn nhất trong viện, lại thu xếp mấy tử đệ Long Môn, phụ trách bảo vệ hai cha con bọn họ chu toàn.
Đợi đến khi giải quyết xong mọi chuyện, đã hơn mười giờ sáng.
Bùi Nguyên Minh cả đêm không ngủ, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.
Lập tức, một đoàn người thay đổi phương hướng, trở lại tổ trạch Đỗ Gia.
Về phía Đỗ Gia, công việc chuẩn bị cho tang lễ của Đỗ Lương đã bắt đầu, không ai có thể ngờ rằng, người phụ trách chuẩn bị, lại thực sự là quản gia Yamamoto.
Nhìn thấy hắn một vẻ chồn chúc tết gà, nụ cười cứng nhắc, Bùi Nguyên Minh cũng không nhiều lời cái gì, mà là để Lý sài lang đi hỗ trợ.
Đương nhiên, cái gọi là hỗ trợ, một mặt là đề phòng Yamamoto làm loạn, một mặt khác thì là Bùi Nguyên Minh, đối với Lý sài lang cũng không có quá nhiều tín nhiệm.
Nếu như có thể để bọn hắn chó cắn chó, thì đó chính là không còn gì tốt hơn.
Khương Ninh Tử trên đường đi. đã nhìn thấy Bùi Nguyên Minh hành động, lông mày nhíu lại càng sâu, tựa hồ sợ Bùi Nguyên Minh, cuối cùng thu được cái đại tiện nghi gì.
Nàng đi đến một góc tường, gửi ra một tin nhắn đã chỉnh sửa, đột nhiên nói: “Bùi Thiếu, tôi muốn tự mình, vì Đỗ Lão đặt mua một khu đất Phong Thủy bảo địa.”
“Không biết anh có muốn cùng đi nhìn xem hay không?”
Bùi Nguyên Minh tự tiếu phi tiếu nói: “Ta không đi, đây là lòng hiếu thảo của cô, ta vẫn là đi nghỉ trước đã.”
Khương Ninh Tử một mặt tận lực xoắn xuýt, sau đó chần chờ nói: “Bằng không như vậy đi, tôi sẽ lưu lại hỗ trợ, để Yamamoto thay tôi đi một chuyến.”
“Tùy cô.”
Bùi Nguyên Minh mặc dù không biết, nữ nhân đảo quốc này đến cùng chuẩn bị làm cái gì, bất quá, anh cũng không quan trọng.
Nữ nhân Đảo quốc này, nếu quả thật có ba phần hiếu tâm, như vậy, lúc trước nàng có chút ít tiểu động tác, Bùi Nguyên Minh xem ở mặt mũi Đỗ Lương, cũng có thể ngoảnh mặt làm ngơ.
Nhưng nếu nữ nhân này, quá mức tùy ý làm bậy, Bùi Nguyên Minh cũng không ngại, một bàn tay đem nàng đập bay.
Chẳng bao lâu, dưới sự sắp xếp của Khương Ninh Tử, Yamamoto mang theo một đám vệ sĩ đảo quốc, ra ngoài tìm cái gọi là Phong Thủy bảo địa.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");