*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu hắn, thật sự cấu kết với Trường Sinh Điện và người đảo quốc, như vậy, tôi cũng sẽ không bỏ qua hắn.”
Tạ Mộng Dao hít sâu một hơi, khẽ gật đầu, sau đó lại nói: “Nghe nói Trịnh Tuyết Dương, chuẩn bị rời Kim Lăng, đi Yến Kinh, đúng không?”
Bùi Nguyên Minh bật cười: ” Tin tức nàng muốn rời khỏi, là để qc sao? Tại sao mọi người đều biết như vậy chứ?”
” Đừng lo lắng, mặc dù cô ấy sẽ rời đi trong vài ngày tới, nhưng tôi, sẽ không nhất thiết phải đi.”
“Mà lại, coi như tôi đi, cô cho rằng, mấy ngày nữa tôi không giải quyết được chuyện của Kim Lăng hay sao?”
Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh lấyt ra điện thoại di động, gửi cho Hạ Vân vài tin nhắn.
Mấy ngày nữa, anh có đi Yến Kinh hay không, thì sau này, nhất định cũng sẽ đi.
Có một số việc, phải có người đi trước bố cục.
Ít nhất, phải cam đoan Trịnh Tuyết Dương được an toàn.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh nhẹ như mây gió, Tạ Mộng Dao thở ra một hơi, sau đó lại nhớ tới chuyện khác liền nói, nói: “Đúng, thế tử ngũ đại chi mạch Tạ Môn Kim Lăng chúng ta, buổi tối hôm nay, bắt đầu sẽ đến Kim Lăng!”
” Lão gia tử của tôi nói, mời anh đêm nay, cùng đi tham gia gia yến Tạ Môn. . .”
Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, nói: “Tôi đi tham gia gia yến Tạ Môn Kim Lăng sao? Không thích hợp a?”
“Mà lại tôi, lấy cái thân phận gì, đi tham gia gia yến như vậy?”
“Bằng hữu của cô sao?”
Tạ Mộng Dao gương mặt xinh đẹp hơi đỏ lên, sau đó thấp giọng nói: “Đương nhiên là lấy phận nam nhân của tôi, đi tham gia gia yến Tạ Môn.” Gia Yến (yến tiệc gia tộc)
“Anh có chỗ không biết, dựa theo phép tắc Tạ Môn Kim Lăng chúng tôi, nếu như tôi, có thể tìm một người ở rể, ngày sau, liền có thể chấp chưởng Tạ Môn Kim Lăng, như vậy, thế tử ngũ đại chi mạch, liền không có cơ hội.”
“Cho nên, hôm nay chuyện này, anh không giúp cũng phải giúp!”
“Bằng không mà nói, tại thời khắc mấu chốt này, một khi Tạ Môn Kim Lăng của chúng ta nội chiến, hậu quả khó sẽ khó lường. . .”
Bùi Nguyên Minh vẻ mặt không nói nên lời: “Không phải là cô không biết chuyện của tôi, nói ra, cũng phải có người tin a!”
Tạ Mộng Dao khẽ cắn hàm răng, nói: “Anh bây giờ là độc thân, là trạng thái ly hôn!”
“Nói ra, đương nhiên là có người tin tưởng!”
“Nếu vì để tăng độ tin cậy, anh hoàn toàn có thể cùng tôi đăng ký kết hôn!”
” Nhiều nhất, sau khi chuyện này xong xuôi, chúng ta đi lấy giấy ly hôn khác là được!”
“Dù sao, mặc kệ chính anh có nguyện ý hay không, đêm nay vụ ở rể này, anh phải làm!”
Nhìn thấy thái độ của Tạ Mộng Dao, cho rằng ngươi có chết cũng phải như vậy, Bùi Nguyên Minh im lặng nửa ngày, mới thở dài một hơi, nói: “Tốt, tôi đi!”
“Nhưng giấy đăng ký kết hôn thì miễn!”
“Tôi sợ bị người, một bàn tay tát chết a!”
“cắt!”
Tạ Mộng Dao chu cái miệng nhỏ nhắn quyến rũ.
“Thê tử quản thật là nghiêm a!”
Chỉ bất quá trong đáy mắt cô, lại hiện lên một tia ảm đạm.
Năm giờ chiều, Tạ Mộng Dao tự mình lái xe tới đón Bùi Nguyên Minh.
Tạ Môn Kim Lăng, mặc dù là một trong ngũ đại môn phiệt, danh xưng cũng là Tạ Môn Kim Lăng, nhưng để người nghĩ không ra chính là, căn cứ Tạ Môn Kim Lăng, không nằm trong thành Kim Lăng, mà cách thành Kim Lăng có chừng trăm dặm, một trấn nhỏ bên trong dựa vào núi, bên ngoài ở cạnh sông.