(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tại sao ngươi vẫn chưa chết !?”
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, Giang Nguyệt Minh vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng ngay sau đó, cô lại nghiến răng: ” Ngươi tính là cái đồ vật gì?”
“Đắc tội ngươi thì sao?”
Theo quan điểm của Giang Nguyệt Minh, tuy rằng sự xuất hiện của Bùi Nguyên Minh có chút bất ngờ, nhưng nàng không cho rằng Bùi Nguyên Minh có khả năng để cho Lâm Đại mở miệng phong sát nàng.
Bùi Nguyên Minh nói cho cùng, chính là một tên ở rể, một tên ăn bám.
Người như vậy, không đáng giá được nhắc tới.
Bởi vì đắc tội Thiên Diệp đại thiếu, cũng nhất định phải chết.
Một người như vậy, thế nào có khả năng, để người thay hắn ra mặt nghiền ép chính mình?
Chẳng lẽ, hắn trâu bò đến mức, liền cơm chùa của Lâm Đại, đều ăn vào rồi sao?
Mình đã gặp vương ăn cơm chùa hay sao?
“Ta xem, ngươi nhất định đã mặc chung quần với Lâm tổng, ngươi chết chắc. . .”
“Ngươi…”
Giang Nguyệt Minh một vẻ đã nhìn thấu sự thật, cô quyết định nói cho La Thiên Hữu biết chuyện này.
“Bốp!”
Đúng lúc này, Lâm Đại bước tới, một bàn tay phiến tại trên mặt Giang Nguyệt Minh, đánh cho nàng lảo đảo lui ra phía sau.
“Miệng ngươi là nhà vệ sinh công cộng à? sao thối như thế?”
” Nói chuyện khó nghe như vậy?”
Lâm Đại chán ghét lau ngón tay.
“Bùi Thiếu là đệ đệ của ta, cũng là chủ nhân của điện ảnh và truyền hình Kim Lăng!”
” Ngươi dám nói, cậu ấy tính là cái đồ vật gì sao?”
“Ngươi đắc tội cậu ấy, lại có thể có cái kết cục tốt gì?”
” Cái gì! ?”
“Bùi Nguyên Minh là chủ nhân của Điện ảnh truyền hình Kim Lăng sao?”
“sao có thể như thế được! ?”
Giang Nguyệt Minh hoàn toàn không tin.
Mặc dù điện ảnh và truyền hình của Kim Lăng không quá nổi tiếng ở Đại Hạ, nhưng trong giới giải trí Kim Lăng, tuyệt đối là một cấp bậc khổng lồ.
Chủ nhân của điện ảnh và truyền hình Kim Lăng, nhất định là đại nhân vật!
Một ông vua ăn cơm chùa như Bùi Nguyên Minh, một tên điểu ti, có tư cách gì mà so với một đại nhân vật như vậy?
Đây là đang nói đùa sao?
“Tin hay không tùy ngươi, đối với ta không có ý nghĩa gì.”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói.
” Thuận tiện nói cho ngươi biết, Khai Sơn Tập Đoàn cũng là của ta.”
” Muốn phong sát ngươi, ngươi liền chú định phải ra khỏi vòng tròn giải trí.”
“Nếu không phục, cắn ta sao?”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");