(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Liền nhìn thấy đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của Giang Nguyệt Minh chắp sau lưng, sau đó, cô ấy lặng lẽ xuất hiện cùng một nhóm nam nữ mặc đồ tung cẩu …
Bùi Nguyên Minh có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn Giang Nguyệt Minh có chút thích thú.
Vị đại minh tinh mà Trịnh Khánh Vân nhận biết này, đối với Kim Lăng nơi này, vô cùng ghét bỏ, thế mà lại cùng Kim thị Bách Bảo Lâu có liên quan sao?
Một vị đại minh tinh, thế mà chạy đến nơi đây đứng đài cho Kim Gia sao? Còn một vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến sao?
Thật thú vị!
Hoắc Thiếu Khanh cũng lộ ra vẻ tò mò, hắn cư nhiên nhận biết, một đại minh tinh như Giang Nguyệt Minh.
Nhưng không có cách nào, có thể kết nối cô ta với Bách Bảo Lâu.
Tuy nhiên, hắn rất rõ ràng rằng, người bên kia, chắc chắn không chỉ đơn giản là một diễn viên trong làng giải trí.
Trong khi Bùi Nguyên Minh thấy hứng thú, ánh mắt Hoắc Thiếu Khanh kinh ngạc, lại nhìn thấy đám người Kim Mạn Ngọc tất cung tất kính tránh sang một bên, đồng thời trên mặt còn mang theo vài phần cung kính, nói: “Giang tiểu thư.”
Giang Nguyệt Minh không để ý đến các nàng, mà trực tiếp đi tới trước mặt Hoắc Thiếu Khanh, vẻ mặt lãnh đạm lạnh lùng.
Hoắc Thiếu Khanh trên dưới dò xét nàng vài lầ, sau đó cười nói: ” Đại minh tinh Giang, ngươi là muốn cho Kim Mạn Ngọc chỗ dựa sao?”
” Hơn nữa, còn ở ngay trước mặt ta làm chỗ dựa sao?”
” Không sai.”
Giang Nguyệt Minh sạch sẽ lưu loát mở miệng.
” Ta chính là muốn cho nàng chỗ dựa.”
“Quá dữ, không thể nghĩ ra, ngươi lại trâu bò như thế!”
Hoắc Thiếu Khanh vỗ vỗ tay, lãnh đạm cười.
” Ngươi cho Kim Mạn Ngọc chỗ dựa, đánh vào mặt ta, đã tính đến hậu quả chưa?”
“Ngươi có biết, mình đang phải đối mặt với điều gì không?”
Giang Nguyệt Minh môi mỏng cong lên, lộ ra vẻ khinh thường: “Ngươi Hoắc Đại Thiếu nói thẳng như vậy, ta sẽ không giấu diếm.”
“Sáu gia tộc ẩn thế của ngươi rất ngưu bức, nhưng là không nên quên, gia tộc ẩn thế, mãi mãi cũng là gia tộc ẩn thế!”
“Chỉ cần ngoan ngoãn, trốn trong bóng tối của lịch sử là được, không nên nhảy ra giương nanh múa vuốt!”
“Nhảy ra ngoài, thì phải nghĩ đến hậu quả!”
“Còn ta, không nói đến lai lịch, hiện tại, ta là người của vị đứng sau Kim Lăng. Có thể có chút khó khăn khi chống lại sáu gia tộc ẩn thế của ngươi, nhưng muốn bóp ch3t Hoắc gia ngươi, thì tuyệt đối không thành vấn đề!”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");