*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Nguyên Minh đã biết tính tình của Thanh Linh từ lâu, nhưng anh chưa từng nghĩ tới, Thanh Linh lại đầu người óc chó như vậy, lại bị một chút lợi nhỏ trước mặt làm cho mù mắt.
Trừ phi anh có thể đem Tái Hoa Đà tìm trở về làm nhân chứng, chẳng qua Tái Hoa Đà đã bị đá ra Kim Lăng, cũng không phải một lát có thể tìm hắn trở về.
Hơn nữa, xét về tính cách của Tái Hoa Đà, hắn chưa chắc sẽ làm chứng, khiến hắn tự đánh mặt mình.
Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh chỉ có thể khuyên Trịnh Tuyết Dương: “Tuyết Dương, em nhất định phải tìm cách thuyết phục ba mẹ.”
“Tốt nhất là đổi cách cục Phong Thủy trở lại.”
“Hoặc chỉ cần chuyển ra khỏi biệt thự này, và sống ở Hoa Long số 1.”
“Nếu không, mọi thứ đảo ngược tất phản, cách cục cực dương Phong Thủy, nhất định có biến hóa.”
“E rằng Trịnh gia, sẽ suy sụp trong chốc lát.”
“Em cũng sẽ gặp rắc rối.”
Trịnh Tuyết Dương lộ vẻ do dự, hiển nhiên, cô vẫn luôn tin tưởng Bùi Nguyên Minh.
Nghe vậy, nàng gật đầu nói: ” Như vậy đi, ngày mai em đi mời mấy phong thủy đại sư tới nhà, xem lại thật kỹ một chút…”
Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, anh biết, không thể nói nhiều hơn.
Phải để Trịnh Tuyết Dương, tự mình tìm một chút chứng cứ, thì Thanh Linh và Trịnh Thắng mới có thể tin tưởng.
Điều quan trọng nhất là, nếu Thanh Linh và Trịnh Thắng không phối hợp, không nói rõ chính xác đã thay đổi Phong Thủy gì, sẽ không dễ dàng để thầy Phong Thủy khác xuống tay..
Bởi vì loại cách cục cực dương này, mười phần phiền phức, sơ ý một chút, liền sẽ âm dương chuyển đổi, dẫn đến hậu quả nặng nề.
Mấy ngày kế tiếp, Bùi Nguyên Minh vội vàng chỉ điểm Trương Long Hổ, tiếp tục đổi Phong Thủy những nơi khác trở về như cũ.
May mắn là Tái Hoa Đà, không thay đổi cách cục ở nơi khác quá mức cực đoan, Trương Long Hổ lấy ra biển hiệu Vạn Thế Đường cùng Tập Phúc Đường, rất nhiều chủ Cty xí nghiệp cũng rất phối hợp, cho nên sự tình cũng vô cùng thuận lợi.
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ, hay để Trương Long Hổ đi Trịnh gia giải quyết sự việc.
“Reng reng ——”
Chiều ngày thứ ba, Bùi Nguyên Minh vừa định ra ngoài, đt trong tay chấn động, giọng nói lo lắng của Trịnh Tuyết Dương liền truyền đến.
“Bùi Nguyên Minh, mẹ xảy ra chuyện rồi!”
Bùi Nguyên Minh hơi sững người, nói: “Bà ấy có thể xảy ra chuyện gì?”
“Bà ấy không phải, chỉ là một bà nội trợ thôi sao?”