(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy ngày kế tiếp, Tập Phúc Đường cũng coi là trôi qua nhẹ như mây gió, điểm khác biệt duy nhất so với lúc trước, là có thêm rất nhiều khách nhân kéo đến.
Nhiều khách, thậm chí đã xem tin tức trên mạng và đến Kim Lăng để xem tướng.
Đối với những người chân tâm thật ý đến xem tướng này, Bùi nguyên Minh không có giấu diếm, mà là thiết thiết thực thực giúp bọn hắn giải quyết vấn đề.
Thật trúng tà, sẽ có biện pháp giải quyết.
Tự mình nghi thần nghi quỷ có tâm bệnh, tự nhiên cũng có biện pháp giải quyết.
Hơn nữa, Bùi nguyên Minh mỗi lần xem thu không nhiều tiền, chỉ nhận một phong bao lì xì, mệnh giá bên trong vẫn là tùy tâm, điều này cũng có thể khiến người thuộc tầng lớp thượng lưu, hoặc thị tỉnh tiểu dân, đều có thể tới đây xem tướng.
Chẳng mấy chốc, tên của Tập Phúc Đường Bùi đại sư đã trải rộng khắp Kim Lăng, thậm chí còn có dấu hiệu vượt ra khỏi Kim Lăng.
Buổi trưa ngày hôm đó, ngay lúc Bùi nguyên Minh đang tạm thời chuẩn bị bế quan nghỉ ngơi, thì xuất hiện một lão giả gầy gò, hắn mặt mũi tràn đầy đều là hắc khí, lúc này bước nhanh đến chỗ Bùi nguyên Minh, ngồi xuống trước mặt anh, nói nhỏ: “Bùi đại sư, xin cứu mạng! ”
” Ta mấy ngày nay nghe theo ngài phân phó, không hề bước ra khỏi cửa. Ngày nào ta cũng ngồi ở nhà, vậy mà vẫn vô dụng!”
“Ta thực sự sắp chết rồi sao !?”
Bùi nguyên Minh sửng sốt trong chốc lát, liền phát hiện đây chính là người vướng tử khí hai lần trước, tên là Lý Kiến Quân.
Để giải quyết triệt để vấn đề của ông ta, Bùi nguyên Minh còn yêu cầu Trương Long Hổ đặc biệt đến nhà ông ấy một chuyến, xem có thứ gì bẩn thỉu hay không.
Kết quả là không có gì, rất sạch sẽ.
Nhưng không ngờ, hôm nay lão giả Lý Kiến Quân này lại đến, mà lại là lần thứ ba.
Bùi nguyên Minh nhíu mày một cái, ra hiệu cho Lý Kiến Quân ngồi xuống, sau đó vươn tay đặt trên mạch môn của ông ta, lại lấy ra la bàn nhìn, chỉ chốc lát về sau, mới cười cười nói: “Lý lão gia, đừng giật mình hoảng hốt, ông hẳn là thụ phong hàn, cho nên có chút cảm lạnh mà thôi”.
“Nó không phải là một chuyện lớn.”
“Ông đến bệnh viện kê đơn thuốc Đông y, cứ việc uống một chút là được.”
“Bùi đại sư, ta không phải là không tin tưởng những Trung y kia!”
“Nhưng ta nghĩ, đây không phải là một căn bệnh!”
Lý Kiến Quân vẻ mặt đau khổ.
“Bằng không, vẫn là ngài giúp ta hóa giải một chút đi?”
“Tất cả mọi người đều nói, ngài Phong Thủy tướng thuật thông thần, chút chuyện nhỏ này, hẳn là không khó lắm, đúng không?”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");