Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 2729: Chương 2730




Chương 2730:

“Cô sẽ nghĩ cách thuyết phục vị Thế Tử Minh này”

“Nếu như anh ta thực sự không hiểu được làm người phải biết khiêm tốn, vậy thì cô cũng không ngại việc giết anh ta”

Lời nói của Bùi Lệ Thu rất lạnh lùng, cũng đại diện cho quyết tâm nhất định phải nâng đỡ vị trí đứng đầu của Bùi Cửu Thiên”

Mặc dù trước đây, cô ta đã phải chịu tổn thất lớn trong tay Bùi Nguyên Minh, ước gì có thể chém anh ta trăm nghìn vết đạo, chết không toàn thây.

Nhưng nếu như Bùi Nguyên Minh tình nguyện nhượng bộ, Bùi Lệ Thu cũng không ngại việc giao Long Điện ở Cảng Thành và Las Vegas ra.

Khách sạn Tam Quý.

Trên bầu trời có cơn mưa phùn lất phất rơi xuống, làm cho toàn bộ khách sạn bị bao phủ trong màn mưa.

Mới đi xuống từ chiếc Toyota Prado chưa được bao lâu, Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị bước vào phòng lớn, anh chợt nghe thấy tiếng nổ ầm ầm cực lớn của động cơ ô tô bên cạnh mình.

Rất nhanh, một chiếc Ferrari 488 màu đỏ dừng lại bên cạnh Bùi Nguyên Minh.

Khi cửa kính xe hạ xuống, Bùi Nguyên Minh nhìn thấy một khuôn mặt tươi cười, mày đẹp như tranh vẽ, ôn hòa như ngọc, còn mặc một chiếc váy đen nhỏ của Chanel, đeo kính râm Gucci, trông vừa thời thượng mà lại rất xinh đẹp.

Nhìn người phụ nữ lẳng lơ trước mặt này, Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.

Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Lệ Thu.

Trước sự xuất hiện bất ngờ của người phụ nữ này, anh cũng không bất ngờ lắm.

Nếu Bùi Văn Kiên đã sắp xếp một vở kịch như thế, vậy thì chắc chắn sẽ báo cho Bùi Cửu Thiên biết chuyện Đường Lân Nhã định điều tra lại sự việc mười năm trước.

Như vậy thì việc người phụ nữ Bùi Lệ Thu xuất hiện trước mặt anh ở đây cũng rất bình thường.

Nhưng điều làm Bùi Nguyên Minh tò mò là người phụ nữ này lại không mang người vác dao vác súng đến mà lại một chiếc Ferrari đến tìm anh sao?. Bùi Nguyên Minh không khỏi nhìn về phía Tây, mặt trời không có mọc từ đằng đó mà!

Dường như cảm nhận được nghi ngờ của Bùi Nguyên Minh, Bùi Lệ Thu nắm tay lái, dựa vào cửa kính xe, nhìn Bùi Nguyên Minh nói:

“Bùi Nguyên Minh, lên xe nói chuyện vài câu không?”

“Cao tốc Hoàn Thành trong cơn mưa được xem là cảnh tượng đẹp nhất, chúng ta có thể cùng nhau ngắm cảnh không?”

Vẻ mặt ung dung bình tĩnh, giọng điệu thản nhiên, lạnh nhạt pha chút cám dỗ.

Làm cho người ta không kìm lòng được mà nghĩ rằng quan hệ giữa Bùi Lệ Thu và Bùi Nguyên Minh rất tốt.

Lúc này, Bùi Nguyên Minh chống hai tay vào cửa kính xe, hơi nghiêng đầu nói:

“Phu nhân Bùi, tôi nhớ không nhầm thì hình như hai chúng ta là kẻ thù đúng không?”

“Hơn nữa còn là loại căm thù nhau sâu sắc”

“Từ lúc nào mà quan hệ của chúng ta lại trở thành có thể cùng nhau ngắm mưa, ở cùng một xe?”

“Chuyện này không đúng lắm nhỉ!”

Dù sao thì Bùi Nguyên Minh cũng biết rất rõ rằng mình lấy được Long Điện tại Cảng Thành và Las Vegas từ tay người phụ nữ này.

Người phụ nữ này không giết chết anh đã là may mắn rồi, sao có thể cho mình sắc mặt trông có vẻ tốt như vậy chứ?

Nếu nói tới Hồng Môn Yến, vậy thì bữa tiệc này khó tránh làm người ta ngạc nhiên vô cùng.

“Thế nào? Đường đường là Thế Tử Minh, Bùi đường chủ mà lại sợ một người phụ nữ nhỏ bé như tôi sao?”

Vẻ mặt Bùi Lệ Thu rất lạnh nhạt, cộng với ba phần châm chọc, ba phần khiêu khích, ba phần quyến rũ và một phần kinh thường.

“Cậu không dám lên xe là vì sợ tôi ăn thịt cậu sao?”

Bùi Nguyên Minh cười cười nói:

“Cũng không hẳn là như vậy, tôi chỉ lo lắng là lát nữa mình lại lỡ tay làm phu nhân bị thương thì lại không hay.

“Bởi vì cho dù nói thế nào thì bà cũng là bề trên, là bà rồi”

Nghe thấy câu này, một đường màu đen bỗng xuất hiện trên vầng trán óng ánh của Bùi Lệ Thu. Một cô út như cô ta, kiêng kị nhất chính là bị người khác gọi là bà.

“Đừng nói nhảm nữa, cậu rốt cuộc có phải là đàn ông hay không?”

“Có dám lên xe hay không?”.

Sắc mặt của Bùi Lệ Thu rất khó coi, nhưng lại vô cùng thẳng thắn.

“Không dám lên xe thì tôi đi đây!”.

“Nhưng tôi hy vọng trăm nghìn lần cậu sẽ không hối hận!”

“Bởi vì đến lúc đó có hối hận cũng vô ích!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.