Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 2508: Chương 2509




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Rầm!”

Furuta Ryuichi quỳ trên mặt đất, động tác cả người cứng ngắc, sức sống trong cơ thể không ngừng đập tắt.

| Cho như thế nào ông ta cũng nghĩ mãi mà không rõ, mình đường đường là trưởng lão ngoại môn của Đảo Quốc Âm Lệ, đại cao thủ cấp bậc binh vương, làm sao lại bị một người trẻ tuổi Đại Hạ tiêu diệt chỉ trong vòng hai ba chiều được.

Trong lòng của ông ta tràn ngập sự không cam lòng và khó có thể tin, thế nhưng cho dù không cam lòng như thế nào, khó có thể tin như thế nào, vẫn không thể thay đổi được sự thật vào lúc này.

Xung quanh yên tĩnh giống như chết, có thể nghe được cả tiếng kim rơi, nhìn Thôi Văn Triết vẻ mặt lạnh nhạt rút đao ra, tất cả mọi người cực kỳ chấn động.

Mấy người Đảo Quốc cũng cho mình hai cái bạt tai theo bản năng, sau đó mới tin chắc rằng mình không phải đang nằm mơ.

Furuta Ryuichi mạnh mẽ, thế mà thật sự bị một người trẻ tuổi Đại Hạ tiêu diệt.

Bùi Cửu Thiên hơi nháy mí mắt một cái, bản thân anh ta là cao thủ cấp bậc chiến thần, cho nên liếc mắt một cái đã nhìn ra, bản lĩnh của Thôi Văn Triết tuyệt đối là gần đây mới được cao nhận hướng dẫn, nếu không đâu có khả năng tiến bộ đến mức này. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Ánh mắt của anh ta rơi xuống trên người Bùi Nguyên Minh, chẳng lẽ là tên này dạy dỗ Thôi Văn Triết. Cho nên người nhà họ Thôi, mới cam tâm tình nguyện làm chó săn cho anh? Vừa nghĩ đến đây, sát tâm của Bùi Cửu Thiên đối với Bùi Nguyên Minh càng nặng hơn mấy phần.

Vị trí môn chủ Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, là át chủ bài lớn nhất của Bùi Cửu Thiên, anh ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất kì kẻ nào có khả năng uy hiếp đến vị trí của mình.

Cho dù Bùi Nguyên Minh không chết, nếu anh ta muốn giành được vị trí, anh ta cũng sẽ tiêu diệt Bùi Nguyễn Minh hoàn toàn.

“Hay cho một tên Thôi Văn Triết, hay cho một tên Bùi Nguyên Minh!” Lúc này, Trần Hồng Điệp mới tỉnh táo lại từ trong lúc khiếp sợ, cô ta nghiến răng nghiến lợi, gương mặt xinh đẹp phát lạnh, giận quá hóa cười.

“Xem ra, mấy người cứ nhất định phải đối đầu với Hồng Hưng chúng tôi, nhất định phải gây khó dễ cho | Đảo Quốc Âm Lệ!”

“Nếu đã như vậy, tôi sẽ đưa mấy người lên đường!” Sắc mặt Trần Hồng Điệp vô cùng khó coi. Furuta Ryuichi chết rồi, Takei Naoto chưa biết sống chết, dữ nhiều lành ít. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Chuyện này, nếu như cô ta không có cách nào cho Đảo Quốc Âm Lệ một câu trả lời thỏa đáng, món nợ sẽ chỉ bị tính lên trên đầu cô ta.

| Cho nên, cho dù là vì tiền đồ của mình, hay là vì mặt mũi của Hồng Hưng, vì để cho Đảo Quốc Âm Lệ một câu trả lời, lúc này cô ta phải diệt Bùi Nguyên Minh.

Theo một tiếng ra lệnh của Trần Hồng Điệp, lại có mười tinh nhuệ của Hồng Hưng đánh tới, mỗi một người đều đằng đằng sát khí.

“Dùng vũ khí!” Trần Hồng Điệp cắn răng nghiến lợi mở miệng.

Trong nháy mắt sau đó, những tinh nhuệ Hồng Hưng này không do dự nữa, cả đám đều rút súng chuỗi ngắn bên hông ra, trực tiếp mở khóa an toàn, họng súng chỉ hướng Bùi Nguyên Minh và Thôi Văn Triết.

Mùi thuốc súng lan tràn ra vào lúc này, giống như chỉ cần có kíp nổ, trong sân sẽ bắn nhau loạn xạ. | Bùi Nguyên Minh nhìn cảnh tượng này, sắc mặt lạnh nhạt: “Trần Hồng Điệp, Hồng Hưng mấy người chỉ có ngần ấy bản lĩnh thôi à?”.

“Dựa vào súng đạn để tăng thêm lòng dũng cảm? Mấy năm nay mấy người đều chui vào trong bụng chó rồi à?”.

Trần Hồng Điệp cười lạnh một tiếng, lạnh giọng nói: “Tên kia, anh không có tư cách nói những điều này với tôi, cũng không có tư cách ra vẻ với tôi”

“Anh cho rằng có Thôi Văn Triết che chở anh, là anh sẽ có thể xông pha ở Cảng Thành và Las Vegas sao?”

“Tôi cho anh biết, Cảng Thành và Las Vegas ngọa hổ tàng long, nước sâu đến mức nào, không phải là thứ mà những người trong nước như mấy người có thể tưởng tượng được!”

“Hôm nay tôi dùng súng bắn chết anh, ngày mai vẫn có thể ăn ngon, uống say như thường!” “Cho nên, anh lên đường đi!” Trần Hồng Điệp ra lệnh một tiếng, tinh nhuệ Hồng Hưng đứng đầu đột nhiên bóp cò. “Đoàng!”

Một phát súng này còn chưa hoàn toàn bắn ra, chỉ thấy Thôi Văn Triết tiến lên một bước, trực tiếp cướp | lấy sáng trong tay anh ta, sau đó bắn từng phát một.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Mười mấy tinh nhuệ Hồng Hưng không kịp phản ứng đều trúng đạn, toàn bộ đều ôm đùi nằm liệt trên mặt đất không ngừng run rẩy.

- -----------------

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.