(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nhìn thấy Bùi Cửu Thiên rời đi, Trần Hồng Điệp chắp hai tay sau lưng đi lên trước, đi một vòng quanh Bùi Nguyên Minh, cười khanh khách: “Anh Bùi, có phải hôm nay anh nên học được một bài học hay không?”
“Có phải đã hiểu ra, ở một nơi như Cảng Thành và Las Vegas này, không nên tùy tiện ra mặt hay không?” | “Tất cả mọi người đều nói, không phải rồng lớn không qua sông, anh chỉ là một con sâu mà dám qua sống giả vờ giả vịt ở Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi à!”
“Đã nghĩ tới hậu quả này chưa?”. Bên trên gương mặt xinh đẹp của Trần Hồng Điệp đều là vẻ đắc ý.
Ngay cả chính cô ta đều không nghĩ tới, núi cùng nước tận tưởng hết đường đi, ai dè trong bóng liễu hoa tươi lại có một thôn làng.
| Vốn cho là hôm nay sẽ bị Bùi Nguyên Minh áp chế, sẽ bị nhà họ Hòa vả mặt. | Thế nhưng không ngờ rằng, ngay cả Bùi Cửu Thiên cũng vô tình hay cố ý cho cô ta và Takei Naoto mặt mũi. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Chỉ có thể nói, Bùi Nguyên Minh là người ở nơi khác quá xui xẻo, gặp phải Trần Hồng Điệp cô ta có lẽ còn có thể sống.
Nhưng thế mà anh lại đụng phải thiểu chủ Bùi? Mặc dù không nhìn ra, tên này có năng lực gì mà lại đắc tội Bùi Cửu Thiên. Nhưng mà Trần Hồng Điệp cũng là người thông minh, cô ta đã nhìn ra từ thái độ của Bùi Cửu Thiên rồi. Bùi Cửu Thiên muốn Bùi Nguyên Minh chết! Nếu Bùi Cửu Thiên đã có ý này, Trần Hồng Điệp cô ta tuyệt đối sẽ vui lòng thực hiện ý chí này.
Diệt một đám người đắc tội Hồng Hưng, lại có thể cho Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, cho Bùi Cửu Thiên một ơn huệ lớn bằng trời, giao dịch này nhìn thế nào cũng thấy có lời.
| Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt uống nước trà, chậm rãi nói: “Đúng là nên cho tôi bài học, quả thật tôi cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả này.”
“Vốn cho rằng trong vòng Cảng Thành và Las Vegas, ít nhiều cũng sẽ có mấy người có bản lĩnh điều khiển tình hình”.
“Bây giờ xem ra, trong vòng Cảng Thành và Las Vegas, chính là một ổ rắn chuột” “Tên nhóc kia, bây giờ nói những lời nhảm nhí này thì có ích gì không?” Takei Naoto cũng tiến lên một bước, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Bùi Nguyên Minh. “Bây giờ, chỉ sợ rằng anh nên cho chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng” “Anh định tự mình quỳ xuống trước, thuận tiện để chúng tôi cho anh được toàn thây?” “Hay là định ngoan cố chống lại, không còn hài cốt đây?”
Trong lúc nói chuyện, Takei Naoto vung tay lên, mấy người Đảo Quốc rút trường đạo Đảo Quốc bên hông ra, vẻ mặt mỉa mai.
Trần Hồng Điệp cũng cười khẽ, dẫn theo một đám tinh nhuệ Hồng Hưng tiến lên, rất rõ ràng, cô ta chuẩn. bị cùng ra tay với Takei Naoto, giết chết Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh để chén trà xuống, thản nhiên nói: “Takei Naoto, anh chỉ là một tên vô dụng ngay cả muốn ngủ với phụ nữ còn phải cắn thuốc, ở trước mặt tôi giả vờ cái gì chứ?”
“Tôi cho anh một cơ hội, anh cắt phía dưới của mình đi, tôi sẽ cân nhắc không giết anh” “Dù sao giết một tên vô dụng, không có bất kỳ cảm giác thành tựu gì hết” “Nếu không, tôi chỉ cần búng tay, anh sẽ phải chết đấy?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh rất chân thành. Takei Naoto hơi sững sờ, một lát sau anh ta không nhịn được cười ha ha.
Trần Hồng Điệp cũng có vẻ mặt trêu tức, vẻ mặt cô ta nhìn Bùi Nguyên Minh giống như đang nhìn một tên ngu ngốc giả vờ giả vịt vậy.
Cô ta cảm thấy, Bùi Nguyên Minh đang giả vờ làm bộ thôi, còn búng tay, Takei Naoto sẽ chết nữa chứ? Tại sao không nói mình hà hơi, là có thể thổi chết mọi người luôn đi? Anh cho là mình là ai?
Lúc này Takei Naoto cũng rút trường đạo Đảo Quốc bên hông ra, mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Đến đi, anh cứ búng tay đi, giết chết tôi đi này!”
“Anh mà không đánh chết tôi, anh chính là tên khốn nạn rùa đen rụt đầu!”
“Như anh mong muốn”. Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng, một giây sau bèn đưa tay phải ra, búng tay “tách” một tiếng.
Trong nháy mắt sau đó, Takei Naoto vốn đang có vẻ mặt ngang ngược hống hách, bỗng nhiên chuyển sang vẻ mặt đau khổ, sau đó anh ta ôm ngực, ngã xuống mặt đất.
Xung quanh yên tĩnh như chết.
- -----------------
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");