(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Anh thật can đảm đấy”
“Anh có biết đạo quận Ngũ Mai của chúng tôi mà một nơi thế nào không hả?”
“Đạo quan Ngũ Mai của chúng tôi chính là thánh địa võ thuật của Đà Nẵng. Không biết đã có bao nhiêu người dâng lễ vật tới hàng chục năm vẫn không thể bước chân vào cổng đạo quan”
“Hòa Thanh Phong mỗi năm đều quyền cho đạo quan của chúng tôi không ít tiền nhang đèn, quan hệ với chúng tôi rất tốt”
“Đạo quan Ngũ Mai của chúng tôi luôn luôn che chở nhà họ Hòa.”
“Bây giờ anh nói những lời này, là muốn châm ngòi ly gián, phá hỏng quan hệ tốt đẹp của chúng tôi và ông ấy hay sao? “Anh mới chính là kẻ bụng dạ khó lường, trong lòng có tính toán xấu”
Sự Tuệ Lan giờ phút này đã giận dữ lắm rồi.
Hòa Thanh Phong vội vàng cười xòa rồi nói: “Cô Sư, mọi người đều là người một nhà, cô đừng nóng giận. Bùi Nguyên Minh cũng không có ý như vậy, chỉ là anh ấy có lòng tốt nhắc nhở, chúng ta.."
“Có lòng tốt?”
Sư Tuệ Lan trực tiếp ngắt lời Hòa Thanh Phong: “Anh ta có lòng tốt thật sao?”
"Ông Hòa, tuy tôi cũng không nắm giữ vị trí quan trọng tại đạo quán Ngũ Mai, nhưng tốt xấu gì tôi cũng là đệ tử của đạo quán”
“Tôi bước ra ngoài, tôi chính là đại diện cho danh dự và tiếng tăm của đạo quán Ngũ Mai”
“Hôm nay tôi lại bị một người không biết từ đầu tới tỏ ý nghi ngờ, còn phá hủy cả báu vật, tôi không thể chấp nhận được.”
“Bởi vì anh ta còn muốn vu khống tôi và đạo quán Ngũ Mai muốn hãm hại ông.”
"Cho nên, Bùi Nguyên Minh..”
Sư Tuệ Lan liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, ánh mắt lạnh lùng nói: “Trừ khi anh có thể chứng minh bên trong bàn phong thủy của chúng tôi có âm khí. Bằng không, tôi chỉ đành đưa anh về đạo quan, xử lý theo đạo pháp.”
“Đúng vậy. Bùi Nguyên Minh. Nếu anh có bản lĩnh, liền lấy chứng cứ ra chứng minh đi. Nếu không thể, thì anh không chỉ phải bỏ tiền ra đền, mà còn phải quỳ gối trước cửa đạo quan cầu xin tha thứ”. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
Hòa Bích Ngân lúc này cũng lớn miệng nói, có một chút bởi vì sự việc ban nãy khiến cho cô chưa hết tức giận.
Hòa Thanh Phong thở dài một hơi, sắc mặt do dự, lát sau mới hạ giọng nói: “Anh Nguyễn Minh, cũng không phải là tôi không muốn tin anh”
| "Chỉ là sự việc có liên quan tới danh dự của đạo quan Ngũ Mai, nên cũng mong anh nể mặt Hòa Thanh Phong tôi, chứng minh một chút..”.
Người này, chỉ làm được có chút ít việc đã nghĩ tới việc thay đổi cả nhà họ Hòa hay sao?
Còn dám xúc phạm cả người của đạo quận Ngũ Mai, đập phá cả đồ đạc của họ, chẳng phải chính là đang tự tìm lấy cái chết à?
Anh ta không biết món bào vật này chính là đồ vật yêu thích của thánh nữ đạo quận Ngũ Mai sao?
Tóm lại lúc này, người nhà họ Hòa đều cảm thấy, người đàn ông hành động bốc đồng này, hẳn là chết chắc rồi.
Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, vốn dĩ lúc trước còn định để lại chút thể diện cho đạo quan Ngũ Mai. Nhưng lúc này, anh chỉ có thể thu lại mấy mảnh vỡ còn sót lại trong tay rồi nói: “Vì cô Sư muốn tôi chứng minh, tôi đành phải chứng minh cho cô thấy”
“Trước hết, chắc hẳn cô Sư cũng có thể nhìn thấy, bởi vì mấy ngày nay nhà họ Hòa không ngừng có người mất tích, nhất định trong khu vực này có tồn tại một nguồn âm khí nhỏ”. . Truyện Tiên Hiệp
Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, Sư Tuệ Lan rất sửng sốt, không ngờ Bùi Nguyên Minh lại cũng có thể nhìn ra được điểm này.
Lập tức cô chậm rãi gật đầu: “Phải, đây cũng chính là lý do sự môn cử tôi tới đây để giải quyết vấn đề này”
Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: “Mà âm khí này được tích tụ lâu ngày, tuy rằng rất nhỏ, nhưng đã sớm xâm nhập vào các thành viên trong nhà họ Hòa rồi. Chẳng quá bởi vì âm khí quá loãng, lại bị dương khí của mọi người áp chế nên bấy lâu nay vẫn không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn”.
“Nhưng nếu tôi không nhầm, người nhà họ Hòa trong nửa năm nay, vẫn khí đều không tốt”
“Ví dụ như, đang khỏe mạnh bình thường đột nhiên bị cảm, bước chân ra ngoài liền gặp phân chó, đi đánh bạc thì không thể thoát khỏi việc mất tiền.”
- -----------------
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");