(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thôi Nhã Tuyết đưa Bùi Nguyên Minh tới nơi này xong, nói một tiếng cẩn thận rồi nhanh chóng rời đi.
Chỉ còn lại Bùi Nguyên Minh đứng ở trong sân.
Đôi mắt anh nhìn bốn phía một vòng, tuy vẫn không nhìn thấy bóng dáng bất cứ người nào, nhưng có cảm ứng được cảm giác tim đập nhanh,
Bùi Nguyên Minh biết rõ, chỉ trong nháy mắt này, có ít nhất hơn mười người nhìn chằm chằm mình, hơn nữa cả đám đều có thân thủ bất phàm.
“Long Điện, một trong những hòn đá tảng của Đại Hạ!” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú. Trong hòn đá tảng của Đại Hạ, vệ binh của rồng là thủ hộ, Long Ngục là hình phạt, Long Môn trong, Long Điện ở bên ngoài. Theo lý mà nói, xảy ra chuyện lớn như vậy, hẳn là Long Ngục ra tay mới đúng.
Nhưng Cảng Thành và Las Vegas là đất lệ thuộc Đại Hạ, ở trong đất lệ thuộc, trái lại Long Điện ra tay vô cùng bình thường.
Lúc Bùi Nguyên Minh đang suy nghĩ, ở phía xa có một người đàn ông mặc đồng phục đặc biệt xuất hiện.
Anh ta gật đầu với Bùi Nguyên Minh, sau đó vươn tay ra hiệu xin mời. Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, đi theo người đàn ông này tiến vào.
Rất nhanh, phía trước xuất hiện một phòng thẩm vấn không tính là rộng, nhưng xung quanh có mười mấy camera.
Đối diện cái bàn trong phòng, đã có hai nam nữ vẻ mặt lạnh lùng ngồi ngay ngắn.
Lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi tới, một người trong đó trầm giọng mở miệng: “Phân hội trưởng Bùi, xin chào, tôi là tổ trưởng tổ điều tra của Long Điện phân đà Cảng Thành và Las Vegas, danh hiệu là Bạch Câu”
“Hai vị này là đồng nghiệp của tôi, nhưng mà danh hiệu của bọn họ không tiện tiết lộ”.
“Hôm nay mời phân hội trưởng Bùi đi theo, là muốn tìm hiểu tình hình vụ tập kích ở sân bay quốc tế Las Vegas”.
“Chúng tôi biết phân hội trưởng Bùi là người của Long Môn, dựa theo quyền hạn mà nói, chúng tôi không có quyền trực tiếp bắt và thẩm vấn anh, nếu anh phạm sai lầm, chúng tôi chỉ có thể thông qua chấp pháp đường của Long Môn ra tay”
“Nhưng chuyện này quá lớn, cho nên chúng tôi vẫn hi vọng phân hội trưởng Bùi phối hợp, giúp đỡ chúng tôi.”
Vẻ mặt Bạch Câu bình tĩnh nói những lời này, giống như cầu xin Bùi Nguyên Minh giúp đỡ.
Nhưng trên người anh ta đã có ý lạnh tỏa ra, giống như khiến người ta không thể không nghe theo anh ta.
Bùi Nguyên Minh làm như không cảm nhận được ý lạnh này, mà trầm giọng nói: “Chuyện ngày hôm nay thực sự mang tính chất vô cùng ác liệt, tôi cũng hi vọng Long Điện có thể mau chóng bắt người chủ mưu phía sau, nên giết thì phải giết, nên phạt thì phải phạt, đòi lại công đạo cho người vô tội”.
“Cho nên hôm nay tôi nhất định hề biết thì sẽ nói, hễ nói là sẽ nói hết” Nhìn thấy thái độ của Bùi Nguyễn Minh, rõ ràng là Bạch Câu thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hòn đá tảng của Đại Hạ làm theo điều mình cho là đúng, tuy hạn chế lẫn nhau nhưng chúng cũng có quy tắc không được tấn công nhau.
Đặc biệt là thân phận của Bùi Nguyên Minh đặc thù, là một trong ba mươi sáu phân hội trưởng của Long Môn.
Địa vị cung cấp với đà chủ của Long Điện. Ở trong tình huống như vậy, tất nhiên là bọn họ không thể cưỡng ép Bùi Nguyên Minh làm gì. Nhưng Bùi Nguyễn Minh nguyện ý phối hợp, đây là một chuyện khác. “Nhanh, mang cà phê lên cho phân hội trưởng Bùi!”.
Hiếm khi Bạch Cầu lộ ra nụ cười, sau đó bảo hai đồng nghiệp khác mở ra ghi âm, chuẩn bị làm ghi chép.
“Phân hội trưởng Bùi, làm phiền anh kể lại chuyện hôm nay một lần!” “Chúng tôi muốn biết tất cả mọi chuyện đã qua, hơn nữa không cần anh có suy đoán gì?
“Chúng tôi cần biết những chuyện xảy ra và chân tướng, như vậy mới có thể xâu chuỗi lại sự kiện này”.
“Bởi vì dựa theo tài liệu mà chúng tôi đang nắm giữ, mọi chuyện không đơn giản như mặt ngoài”
Nghe Bạch Cầu thận trọng nói như vậy, Bùi Nguyên Minh lại thở ra một hơi.
Nếu Long Điện chỉ muốn đưa ra lời giải thích cho tất cả các bên, như vậy chuyện này nhất định sẽ tấm màn đen tầng tầng lớp lớp.
Nhưng Long Điện muốn chân tướng, đây là chuyện Bùi Nguyên Minh nguyện ý nhìn thấy.
- -----------------
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");