(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Lỗ Duy Cường, quả nhiên anh là tuổi trẻ tài cao!” “Ngay cả anh Bùi đều có thể một tay phế đi.” “Giỏi lắm, thực sự giỏi lắm!” “Chẳng qua muốn động vào anh Bùi, anh hỏi qua tôi Lúc này ở trong đám người, một giọng nói dễ nghe chưa?” truyền tới.
Mọi người đều hơi sửng sốt, nhìn qua theo bản năng. Ngay sau đó chỉ thấy Uông Linh Đan đi từ trong đám người ra.
Uông Linh Đan, con gái bảo bối của phó hội trưởng Uống Vĩ Thành.
Quan trọng nhất chính là, hiện giờ Uông Linh Đan quản lý tập đoàn nhà họ Uông, thân phận cao hơn Uông Vĩ Thành không ít. ngôn tình tổng tài
Nhìn Uông Linh Đan lúc này mặc sườn xám đi tới, không ít đàn ông đều lộ vẻ ngưỡng mộ.
Mà nhìn dung nhan như vẽ của cô ta, cùng với khí thế tổng giám đốc nữ trên người, lúc này không ít phụ nữ đều cảm thấy mất mặt xấu hổ.
Mà đám Lý Tú Quyên tất nhiên là biết Uông Linh Đan, lúc nhìn thấy cô ta, mí mắt cả đám giật điên cuồng, chỉ có thể nói theo bản năng: “Chào cô Uông!”
Lò Duy Cường cũng khỏe mắt giật giật, lúc này nhanh chóng hành lễ: “Cô Uông!”
Lò Duy Cường trầu bò tới mấy, cũng không dám trấu bò trước mặt Uông Linh Đan.
Dù sao thân phận của Uông Linh Đan đã sớm không còn là Uông Vĩ Thành có thể đánh đồng. Anh ta chỉ là một thuộc hạ của Uông Vĩ Thành mà thôi, có tư cách gì làm ra vẻ trước mặt Uông Linh Đan?
Lúc này Uông Linh Đan đều chẳng muốn ra tay, mà đi thẳng tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, vươn tay vẻ mặt dịu dàng chỉnh áo và kiểu tóc giúp anh, sau đó mới kéo tay Bùi Nguyên Minh nói: “Không cần lãng phí thời gian quý báu với đảm chó đảm mèo ven đường này, lát nữa ba tôi sẽ cho anh một câu trả lời hài lòng.”
Bùi Nguyễn Minh nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu. Dù sao tối nay là sân nhà của mình, thấy máu ở trong tiệc tối của mình, là điềm xấu. “Tôi nghe nói những người khác đều đã đến, chúng ta vào đi thôi.”
Vẻ mặt Uông Linh Đan dịu dàng, giống như cô gái nhỏ rúc ở bên cạnh Bùi Nguyễn Minh, sau đó đi về phía đại sảnh.
Từ đầu tới cuối cô ta không thèm liếc mắt nhìn Lỗ Duy Cường một cái, không thèm nhìn Uông Khải Trạch một cái, càng không liếc mắt nhìn người nhà họ Triệu một cái.
Những người này đều là vai phụ, khó coi, không xứng liếc nhìn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, khỏe mắt Lỗ Duy Cường không ngừng giật giật, sau lưng lập tức ướt đẫm,
Uông Linh Đan à?
Đó là con gái bảo bối của Uông Vĩ Thành! Quan trọng nhất chính là, Lỗ Duy Cường từng nghe nói một tin tức nho nhỏ.
Đó chính là Uông Linh Đan và phân hội trưởng mới nhậm chức có quan hệ tâm đầu ý hợp, phân hội trưởng vì cô ta, đã xông thẳng tới nhà họ Uống. Uông Vĩ Thành bị tát còn chưa tính, ngay cả Kim Tuyết Ngọc vợ ông ta thiếu chút nữa cũng bị giẫm chết. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Mà lúc này, vậy mà Uông Linh Đan cung kính với Bùi Nguyễn Minh như thế, muôn vàn dịu dàng, mập mờ đủ kiểu, rốt cuộc Bùi Nguyên Minh này có thân phận gì?
Ngay sau đó, có một suy đoán xuất hiện trong lòng Lỗ Duy Cường, nhưng mà cho dù thế nào anh ta cũng không dám nói ra.
Bởi vì một khi nói ra, anh ta sẽ chết
Uống Khải Trạch cũng lộ vẻ mặt đờ đẫn nhìn Bùi Nguyễn Minh, Uông Linh Đan là công chúa của nhà họ Uống bọn họ, cao cao tại thượng, một ngón út cũng có thể đè chết anh ta.
Nhưng lúc này, vậy mà cô ta kéo tay Bùi Nguyễn Minh? Mà Triệu Quốc Thái thì hơi sửng sốt, rõ ràng là nghĩ không ra, đứa cháu phế vật này của ông ta, có tư cách gì đạt được sự ưu ái của Uông Linh Đan.
Gương mặt Lý Tú Quyên lúc trắng lúc xanh, một lúc lâu sau, mới hừ lạnh một tiếng: “Lại ăn cơm nhão!”
Triệu Thanh Hạm có cùng một ý nghĩ như mẹ cô ta, lúc này cô ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt không cam lòng: “Bùi Nguyễn Minh, một người đàn ông như anh, có thể có khí phách một chút được không?” "Ngoại trừ ăn cơm nhão, anh không biết làm gì à?” “Cho dù anh dựa vào Uông Linh Đan tiến vào hội trường!" "Mọi người vẫn khinh thường anh!”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");