(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lúc hai người Phương Lan Ngọc và Hạ Mộc Diệp đang suy nghĩ trả thù như thế nào, Bùi Nguyên Minh bảo Sở Tuấn Hiên phụ trách xử lý chuyện cuối cùng.
Mà Bùi Nguyên Minh tự mình đi tới bệnh viện quốc tế ở gần sân bay thủ đô.
Bùi Nguyên Minh ngồi trên hành lang dài, híp mắt nhìn phòng cấp cứu cách đó không xa, đợi kết quả khám của ba người.
Tuy độc trong cơ thể hai chị em Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân đã được giải, nhưng lúc này thân thể vẫn suy yếu như cũ, cần kiểm tra toàn thân.
Còn bên Uông Linh Đan, tuy không bị thương ngoài ra, nhưng bị kinh hãi quá lớn, còn bị rơi xuống nước, cho nên cũng cần nằm viện quan sát một thời gian.
May mà Uông Vĩ Thành biết xong, đã đón Uông Linh Đan đi trước, đưa tới bệnh viện Nhân Ái, nếu không Bùi Nguyên Minh sẽ đau đầu.
Bởi vì có Chung Nam Sơn tọa trấn ở đây, trái lại Bùi Nguyên Minh không quá lo lắng, nhưng mà nghĩ lại tất cả mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, anh vẫn có chút nghĩ lại mà sợ.
Nếu không phải anh sớm chuẩn bị, có lẽ bây giờ đã bị Phương Trung Nghĩa lừa gạt.
“Sao lại thế này?”
“Sao Tuyết Dương và Khánh Vân lại vào bệnh viện?”
Gần chín giờ tối, cuối cùng đám người Trịnh Tuấn và Thanh Linh cũng nhận được tin.
“Hôm nay lúc chúng tôi rời đi, không phải hai chị em con bé vẫn còn tốt đấy sao?”
“Sao bây giờ lại nằm trong phòng cấp cứu?”
Thanh Linh đi tới cửa phòng cấp cứu đi một vòng, bị hai y tá ngăn lại thì quay lại, năm lấy áo Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt dữ tợn.
Bây giờ Trịnh Tuyết Dương là cây rụng tiền của bà ta, là chỗ dựa sau này bà ta có thể vinh hoa phú quý.
Biết Trịnh Tuyết Dương xảy ra chuyện, Thanh Linh ước gì có thể bóp chết Bùi Nguyên Minh! Dù sao theo ý bà ta, Bùi Nguyên Minh là một tên phế vật làm hỏng việc nhiều hơn là làm được việc! Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát, vẫn thản nhiên nói: “Có người muốn giết con, Tuyết Dương và Khánh Vân trùng hợp ở đó, bị người ta hạ độc, nhưng mà đã giải được độc, kế tiếp chỉ cần..
”
“Bốp!”
Thanh Linh căn bản không kìm nén nổi, tát mạnh vào mặt Bùi Nguyên Minh một cái, tức giận ngập trời quát ầm lên: “Khốn nạn!”
“Bùi Nguyên Minh, cậu là tên khốn nạn!”
“Bởi vì cậu, hai đứa con gái của tôi năm lần bảy lượt phải vào viện!”
“Cậu là tên sao chổi “Hơn nữa hôm nay cậu còn cố ý quấy rối lúc con gái tôi đang đi xem mắt nữa!”
“Quấy rối xong, con gái tôi lại trúng độc nằm viện?”
“Cậu còn nói cho tôi biết, có người muốn giết cậu?”
“Vậy sao cậu không chết đi? Trái lại là con gái tôi phải vào bệnh viện?”
“Tôi nói cho cậu biết, bây giờ tôi vô cùng hoài nghị, là vì cậu sợ con gái tôi không cần cậu nữa, cho nên mới cố ý hạ độc con bé, soạn ra một lời nói dối, mục đích chính là vì không muốn bị chúng tôi đuổi ra khỏi nhà đúng không?”
“Còn nữa, tôi nghe nói cậu dựa vào tên tuổi của nhà họ Chân ở thủ đô, chạy tới khách sạn nhà họ Phương mở diễu võ dương oail”
“Bùi Nguyên Minh, sao da mặt cậu lại dày như vậy hả?”
“Sao lúc trước tôi không nhìn ra da mặt cậu dày như thế?”
“Bây giờ tôi vô cùng hối hận! Sao lúc trước có thể chọn một người con rể như cậu Thanh Linh tức giận tới mức toàn thân run lẩy bẩy, bà ta còn chưa mượn tên tuổi của nhà họ Chân ở thủ đô ra ngoài làm ra vẻ lần nào.
Bây giờ thì hay rồi, tên ở rể này, vậy mà bắt đầu dùng tên tuổi của nhà họ Chân ở thủ đô, ra ngoài bắt nạt người ta! Chẳng trách người này có thể lăn lộn tốt như vậy! Hóa ra đều vì anh dính vòng sáng nhà họ Chân ở thủ đôi! Lại nhớ tới bảy nghìn tỷ lúc trước, Thanh Linh có kích thích trực tiếp ngã xuống đất.
“Còn nữa, chuyện xem mắt, cậu nhất định phải cho tôi một câu trả lời thỏa đáng!”
“Nếu vì cậu quấy rối, bởi vì cái tát kia của cậu khiến cậu Phương phân nộ, hủy bỏ chuyện kết hôn, như vậy cậu nhất định phải chết “Tôi sẽ bóp chết cậu
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");