(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nụ cười trên mặt Miyamoto Sakura biến mất, một lát sau trầm giọng nói: “Anh Bùi, tổng giáo đầu Bùi”
“Nơi này không phải chiến trường, cũng không phải nơi diễn ra sinh tử, cho dù là thế giới của người trưởng thành có phải cũng nên thành thục một chút hay không?”
“Đối với chúng tôi mà nói, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, không có bạn bè vĩnh hằng, cô cảm thấy những lời tôi nói có đúng không?”
“Huống chỉ đối với việc tôi chết, anh cũng không có bất cứ ý nghĩa gì?”
Bùi Nguyên Minh ăn thịt dê nướng, uống bia, lại cười nói: “Không, vô cùng có ý nghĩa.”
“Ví dụ như, cô biết được thân phận thực sự của tôi: “Tới nay cô vẫn chưa bán thân phận thực sự của tôi, trong đó có một nguyên nhân quan trọng nhất, nếu bán bí mật của tôi cho Thiên Hoàng Đảo Quốc cô, cô có thể dễ dàng thăng quan tiến tước!”
“Thậm chí sau này lúc Đảo Quốc các người dùng binh với Đại Hạ chúng tôi, đều vì thân phận tổng giáo đầu của tôi lộ ra ánh sáng, cho nên Đại Hạ mới rơi vào bị động!”
“Tôi nói có đúng không?”
Vẻ mặt Miyamoto Sakura thay đổi, sau đó nghiến răng nói: “Tổng giáo đầu Bùi, tôi có thể dùng danh nghĩa của Thiên Hoàng chúng tôi ra để thề, tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ thân phận của anh “Nếu tiết lộ mà nói, để thiên lôi của Thiên Hoàng Đảo Quốc chúng tôi đánh xuống đi”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Con người tôi không tin lời thề, nếu thề có tác dụng, thế giới này đã không cần cục cảnh sát, đúng không?”
“Huống chỉ người Đảo Quốc các cô luôn khẩu Phật tâm xà, tôi thực sự không tin được cô.
“Nhỡ đâu bây giờ tôi thả cô, cô xoay người bán tôi, vậy thì phải làm sao bây giờ?”
Đôi mắt Miyamoto Sakura đảo loạn, một lát sau tiếp tục nói: “Tổng giáo đầu Bùi, tôi còn có xe sang biệt thự khác, ở nước Mỹ cũng có sản nghiệp, tôi đều tặng cho anh hết! “Ngoài ra trong đây có một trăm linh năm nghìn tỷ, anh có thể cùng lấy đi!”
“Mấy thứ này tặng tôi hay không, cô đều không mang đi được.”
Bùi Nguyên Minh thưởng thức cái thẻ: “Không có một chút ý nghĩa.
“Đúng rồi, cô cũng không phải hoàn toàn không có đường sống, nói cách khác cô nói ra bố trí khác của người Đảo Quốc, toàn bộ đều một năm một mười nói cho tôi biết, có lẽ tôi sẽ suy xét tới việc thả cô đi?”
Nghe thấy thế, vẻ mặt Miyamoto Sakura phát lạnh, một lát sau cô ta khẽ kêu lên: “Bùi Nguyên Minh, anh đúng là rất lợi hại, nhưng anh tiếp tục không biết điều như vậy, tiếp tục ngoan cố như vậy! “Anh sẽ không chịu nổi “Anh có thể giết tôi, nhưng giết tôi có hậu quả gì, anh có thể gánh vác được không?”
“Anh toàn tâm toàn ý đấu với Kashima Shinto Ryu tôi, rốt cuộc là tôi có bối cảnh gì, hẳn là anh biết rối”
Miyamoto Sakura thấy mềm không được, thì chuyển sang mạnh bạo.
Bùi Nguyên Minh bỏ thẻ trong tay xuống, tràn ngập hứng thú nói: “Giết cô sẽ có hậu quả gì, cô Miyamoto không ngại nói cho tôi biết đi”
“Cô xem có thể hù tôi sợ được không”
“Hù tôi sợ, nói không chừng tôi có thể thả cô ra: Miyamoto Sakura nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn nói ra hai con bài chưa lật: “Tôi nói cho anh biết, tôi chẳng những là cô cả của tập đoàn nhà Miyamoto, còn là đệ tử quan môn của tông chủ Kashima Shinto Ryu Đảo Quốc!”
“Chuyện này tôi biết, vậy thì khá lắm sao?”
Bùi Nguyên Minh nhún vai.
“Nếu anh giết tôi mà nói, thầy tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!”
“Hẳn là anh biết, năm đó ở trên chiến trường, nếu không phải thầy tôi không rời núi, anh đã chết tám trăm lần!”
Khi nói chuyện, Miyamoto Sakura lấy di động ra, nhanh chóng ấn một dấy số.
“Sao những lời này quen tai thế nhỉ, hình như Amemiya Shun cũng đã từng nói.”
Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú mở miệng.
“Mỗi một nhân vật lớn của Đảo Quốc các cô rời núi, đều có thể khiến tôi chết tám trăm lần, sao nhiều năm qua như vậy, không thấy người nào rời núi?”
“Chẳng lẽ đều đang bế quan không màng thế sự?”
- -----------------
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");