(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, chậm rãi mở miệng: “Anh là sát thủ số một của Chân Vũ Long không sai.
”
“Nhưng vấn đề là, anh cũng không trung thành với anh ta, anh chỉ nguyện ý trung thành với tiền của anh ta mà thôi”
“Mà người giống như anh, vì bất cứ lúc nào đều có thể toàn thân mà rút lui, chắc chản sẽ để lại mấy đường lui, những chuyện mà tôi muốn biết, tuy bí ẩn, nhưng với thân phận của anh hơn phân nửa đều biết”
“Bùi Nguyên Minh, cậu suy nghĩ nhiêu quá”
Dương Định Siêu lắc đầu.
“Tôi thật sự vì giữ mạng sống mà nắm giữ vài thứ, nhưng mấy thứ này đều không quan trọng, hay là nói, mấy thứ chân chính quan trọng, thế tử Chân không có khả năng để tôi biết”
“Cho nên tôi khuyên cậu đừng nên lãng phí thời gian trên người tôi nữa”
Bùi Nguyên Minh cười: “Vậy sao? Như vậy tôi không nói mấy lời vô nghĩa nữa, tôi chỉ hỏi anh một câu, nếu anh chết rồi, vậy vợ con anh, người nhà của anh làm sao bây giờ?”
“Anh đừng nói với tôi, anh có một tài khoản ở nước ngoài, số tiền ở bên trong đủ cho bọn họ dùng mấy trăm năm không hết”
“Trước mắt, tài khoản này đã bị đóng băng”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh mở ảnh chụp màn hình trong điện thoại, để trước mắt Dương Định Siêu cho anh ta xem.
Dương Định Siêu nheo mắt lại, tài khoản bên trong ảnh chụp màn hình anh ta quá quen thuộc, chính là tài khoản mở ở nước ngoài của anh ta.
Nếu Bùi Nguyên Minh lấy được tài khoản này, với năng lực của anh, muốn đóng băng tài khoản này của mình quả thực dễ dàng.
Nhưng cho dù như vậy, Dương Định Siêu vẫn cứng rắn nói: “Tôi là một người sắp chết, cậu đóng băng tài khoản của tôi thì thế nào? Dù sao tôi cũng không dùng được.
”
“Vậy sao? Vậy bọn họ dùng được không?”
Bùi Nguyên Minh lại mở ảnh chụp màn hình khác, trên ảnh chụp có một người phụ nữ da trắng và một cô bé, giống như đang chơi đùa trong một biệt thự theo phong cách Bắc Âu.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tuy rằng quốc gia trung lập vĩnh viễn an toàn, nhưng nếu có người chết yểu trong nhà, cục cảnh sát cũng chưa chắc điều tra ra được gì, anh nói xem có đúng không?”
Toàn thân Dương Định Siêu run rẩy, quát lên: “Bùi Nguyên Minh, mày là ma quỷ!" “Mày đúng là ma quỷ!”
“Người trong giới như chúng ta, đều xem trọng không gây họa cho người nhà người khác!”
“Sao mày có thể làm như vậy!”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Không gây họa cho người nhà người khác sao? Lúc Chân Vũ Long bảo anh diệt cả nhà người ta, anh có nhân từ nương tay không?”
“Nhưng mà anh yên tâm, tôi là một người ngay thẳng, loại chuyện ra tay với mẹ góa con côi, tôi khinh thường làm.
”
- -----------------
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");