Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 1752: Chương 1753




Bùi Nguyên Minh hơi thu lại nụ cười trên mặt, quả nhiên bà mẹ kế này có khí chất và tính cách của tất cả mẹ kế, thật là khiến người ta hận không thể cho cô ta một cái tát.

Không đợi Bùi Nguyên Minh tiếp tục mở miệng, Uông Linh Đan đã lạnh lùng nói: “Chính thức giới thiệu một chút.”

“Người này tên là Bùi Nguyên Minh, bạn trai của tôi!”

“Tôi dẫn anh ấy đến, chính là vì nói cho cô một tiếng, tôi đã có người đàn ông của mình rồi!”

“Chuyện của tôi và Chân Vũ Long là không thể nào!”

“Cô hãy bỏ cái suy nghĩ đấy đi!”

Bùi Nguyên Minh có phần kinh ngạc nhìn Uông Linh Đan một chút, không ngờ rằng đi theo cô ta đến đây, thế mà còn có niêm vui ngoài ý muốn.

Chân Vũ Long muốn cưới cô ta?

Có chút thú vị đấy.

“Được rồi, đừng làm cái trò này ở trước mặt bà đây”

“Cô muốn thuê một người giả làm bạn trai, sợ rằng cũng phải thuê một người nhìn giàu có một chút”

“Dẫn theo một tên nghèo kiết xác đến đây, cô cho rằng tôi mù sao?”

Giờ phút này đây Kim Tuyết Ngọc không nhịn được tỏ vẻ, trực tiếp ngắt lời Uông Linh Đan.

“Tôi mặc kệ người này là bạn trai thật, hay là bạn trai giả của côi”

“Tóm lại, nhất định cô phải gả cho thế tử Chân!”

“Mãy ngày nay cậu ây đến Yến kinh bận rộn chuyện của ba côi”

“Cậu ấy sẽ trở về ngay lập tức đấy!”

“Cho dù là vì chính cô, hay là vì ba cô, hoặc là vì toàn bộ nhà họ Uông này!”

“Tóm lại, bây giờ cô hãy đi chuẩn bị một chút, chỉ cần thế tử Chân trở về, hôn sự giữa hai người sẽ được quyết định ngay!”

“Chuyện này, không có chỗ cho cô từ chối đâu!”

“Nếu không, chính cô hẳn phải biết hậu quả!”

Nghe thấy Kim Tuyết Ngọc nói vậy, trên khuôn mặt xinh đẹp của Uông Linh Đan nổi lên một vẻ không cam lòng và lạnh lẽo, sau đó cô ta lạnh giọng nói: “Muốn gả cho Chân Vũ Long, tự cô đi mà gải”

“Cho dù tôi có chết, cũng sẽ không gả cho anh ta đâu!”

“Nếu cô cứ kiên quyết bắt tôi gả cho anh ta, như vậy tôi sẽ trực tiếp đập đầu chết ngay tại chỗ!”

“Cô cũng đừng nghĩ đến việc dùng mẹ tôi để uy hiếp tôi, cô mà dám động vào một sợi tóc của bà ấy, tôi sẽ kéo cô chết cùng!”

Ánh mắt Bùi Nguyên Minh nhìn Uông Linh Đan có thêm một sự tán thưởng.

Mặc dù không biết gia tộc này đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể nhìn ra được, Uông Linh Đan có điểm mấu chốt của mình.

“Láo xược!”

Kim Tuyết Ngọc vô cùng giận dữ, lúc này cô ta nhìn chằm chằm vào Uông Linh Đan, lạnh lùng nói: “Cô hẳn phải biết, mẹ cô đang ở Bắc Âu duy trì sinh mệnh, một tháng cần tốn bao nhiêu tiền?”

“Chỉ cần tôi cắt mất nơi phát ra tiền cho bà ta, bà ta sẽ lập tức biến thành một cái xác!”

“Nếu như không phải là bởi vì cô còn có chút giá trị lợi dụng, cô cảm thấy tôi sẽ tốn mấy chục tỷ để nuôi một người thực vật mỗi tháng sao?”

“Tôi nuôi chút hoa cỏ không tốt sao?”

“Uông Linh Đan, trước khi cô từ chối tôi, tốt nhất hãy nghĩ lại xem cô có thể gánh chịu nổi hậu quả từ chối tôi hay không!”

“Bây giờ tôi mới là bà chủ của cái nhà này!”

Sau khi gào thét xong, Kim Tuyết Ngọc mới quay người nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tên kia, tôi không cần biết cậu là người nào.

“Thế nhưng nếu cậu muốn giữ được cái mạng nhỏ này của mình, biện pháp tốt nhất, chính là lập tức xéo đi cho tôii “Nước sâu nhà họ Uông, không phải là thứ mà loại người nhà quê như cậu có thể can thiệp vào đâu”

“Loại người như cậu, tùy tiện can thiệp vào sẽ chỉ khiến mình thịt nát xương tan mà thôi Không đợi Uông Linh Đan mở miệng, Bùi Nguyên Minh đã cười nhạt một tiếng rồi nói: “Cái mương nhỏ như nhà họ Uông mà có thể có nước sâu cái gì, định dọa chết người ta hay sao?”

“Mạnh miệng có ích không?” Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc trào phúng: “Nhà họ Uông, không phải là chỗ mà cậu có thể đắc tội!”

“Càng không phải là chỗ cậu có tư cách tới gần!”

“Tên nhóc, xéo đi nhanh lên, người như cậu mà còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân?”

“Chỉ cần một cuộc điện thoại của chị cả nhà tôi, cậu sẽ phải phơi thây đầu đường!”

“Đừng nói là chị cả, một cái người nhà họ Uông nào đó cũng có thể giết chết cậu chẳng khác gì giết chết một con kiến!”

“Chống lại nhà họ Uông, cậu xứng sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.