Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 1187: Chương 1188




Thái độ của Trịnh Tuyết Dương khiến cho Thanh Norton rất khó chịu.

Dù sao gã luôn nói chắc chắn, nói cái gì chính là cái đó, ở Texas nước Mỹ, nhà họ Thanh ở nước Mỹ gần như là vua một cõi.

Mà lúc làm việc ở quốc gia khác, có chỗ dựa là nước Mỹ, nhà họ Thanh ở nước Mỹ làm việc đều không kiêng nể gì cả.

Lần đầu gặp được người dám từ chối mình, trong Thanh Norton đầy bất mãn, giờ phút này gã cười lạnh nói: “Trịnh Tuyết Dương! Có một số việc không phải do các người định đoạt” "Trên người cô đã có một nửa dòng máu của nhà họ Thanh, như vậy trong mắt nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi, cô chính là tôi tới.” “Một tôi tớ có tư cách gì vi phạm mệnh lệnh của chủ nhân?"

Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương khó tin nổi nói: “Ngài Thanh Norton, bây giờ là xã hội văn minh, tư tưởng của các anh vẫn dừng lại ở thời xã hội phong kiến sao?" "Chủ nhân? Tôi tớ? Anh đang nói đùa sao?" "Hơn nữa, vốn cổ phần tập đoàn Đế Hào này của tôi là nhân vật lớn tặng tôi, cho dù tôi muốn chuyển nhượng vốn cổ phần, cũng chỉ có thể chuyển cho nhân vật lớn kia, mà không phải người của nhà họ Thanh."

Thanh Norton híp mắt, giống như một con sói hoang, trong con ngươi đều là màu lạnh lẽo. “Được! Thanh Norton tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người dám ngỗ nghịch ở nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi” 

Nương theo một tiếng ra lệnh của Thanh Norton, bốn vệ sĩ tóc vàng mắt xanh phía sau gã lập tức ra tay, trực tiếp cưỡng ép giải Trịnh Tuyết Dương đi.

Lần này, toàn bộ tập đoàn Đế Hào đều lộn xộn.

Trịnh Tuyết Dương vừa mới tiếp nhận tập đoàn Đế Hào, vẫn còn chưa kịp huấn luyện thành viên nòng cốt của mình.

Những quản lý cấp cao này đều là người cũ của tập đoàn Đế Hào, vốn không phải thân tín của Trịnh Tuyết Dương, cho nên thời điểm này không thể bán mạng cho Trịnh Tuyết Dương.

Dù sao theo bọn họ nghĩ, đối phương là đến từ nhà họ Thanh nước Mỹ cao quý, là Hoa Kiều, có đặc quyền, bọn họ nào có cách? “Nghe kỹ, nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi là Hoa Kiều, có đặc quyền, ai dám nhúng tay chuyện của chúng tôi, nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ."

Trước khi đi, vẻ mặt Thanh Norton lạnh lẽo quét đám quản lý cao cấp kia một chút.

Những quản lý cao cấp kia lập tức sợ hãi, lời gì cũng không dám nói.

Thậm chí ngay cả can đảm báo cảnh sát cũng không có.

Trịnh Tuyết Dương nhanh chóng bị người Thanh Norton giải về nhà tổ của nhà họ Thanh.

Mặc dù không ai hạ độc thủ với cô, nhưng giờ phút này cô lại mất đi tự do, không thể rời khỏi. “Cậu chủ, chúng tôi đã chào hỏi với bộ phận liên quan của chính phủ Dương Thành, chỉ cần Trịnh Tuyết Dương ký tên, tập đoàn Đế Hào liền có thể chuyển sang danh nghĩa nhà họ Thanh bất cứ lúc nào." 

Lúc này một người giống như bí thư đi đến bên cạnh Thanh Norton, nhỏ giọng báo cáo.

Nghe câu nói này xong, trên mặt Thanh Norton nở nụ cười. Gã nhìn Trịnh Tuyết Dương từ trên xuống dưới, sau đó ném hợp đồng vào mặt cô, thản nhiên nói: “Ký tên đi, lúc này không ký tên, tôi không dám hứa chắc mình sẽ làm ra chuyện gì với cô."

Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương quật cười: "Không thể nào, tôi không thể giao tập đoàn Đế Hào cho nhà họ Thanh” “Bọn họ là tiểu nhân hèn hạ, tiểu nhân vô sỉ” “Bọn họ có tư cách gì lấy được tập đoàn Đế Hào?”

Nghe nói như thế, sắc mặt người nhà họ Thanh lập tức đen thui. Mặc dù bọn họ làm việc rất bỉ ổi, nhưng lại không bằng lòng bị người ta nói.

Chẳng qua trước mặt Thanh Norton, bọn họ không dám tùy tiện mở miệng, chỉ lạnh lùng nhìn Trịnh Tuyết Dương. "Trịnh Tuyết Dương, cô đây là xem thường nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi sao?"

Thanh Norton hít sâu một hơi, pha tạp trong đôi mắt là cái nhìn lạnh lẽo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.