Chàng Rể Quyền Thế

Q.818025 - Chương 1181: Chương 1182




Bị đám người được xem là người nhà nhục mạ và nói xấu, sắc mặt Trịnh Tuyết Dương trắng nhợt, cả người hơi chao đảo một cái, suýt chút nữa té xuống đất.

Cô đã từng bị người ta sỉ nhục như vậy bao giờ?

Nước mắt không tiếng động chảy xuống.

Thanh Quốc Lai cười lạnh nói: "Khóc? Khóc cái gì chứ? Cô dám làm loại chuyện mất mặt xấu hổ này! Chúng ta không thể nói sao!" "Cô là đồ không biết xấu hổ!"

Thanh Quốc Lai nói mấy lời này cảm thấy sảng khoái.

Đồng thời anh ta còn khiêu khích mà nhìn Bùi Nguyên Minh.

Một đứa ở rể có thể làm gì được tao?

Kết quả, một giây sau, Bùi Nguyên Minh bỗng nhiên xuất hiện trước mặt anh ta, sau đó đá một cú. "Bịch!"

Thanh Quốc Lai được xem là vô địch liên quân vật lộn nhạy bén mà ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, lúc này trực tiếp bị một cú của Bùi Nguyên Minh đá bay ra ngoài. "Bốp!"

Thanh Quốc Lai trực tiếp đụng vào một cây cột điện, phun ra một ngụm máu tươi.

Người còn chưa đứng lên, Bùi Nguyên Minh đã đi tới, giẫm một cú lên đầu anh ta, sau đó dùng lực mà nghiền nó xuống đất.

Sức lực Bùi Nguyên Minh rất mạnh, căn bản không có ý muốn hạ thủ lưu tình. Thất khiếu của Thanh Quốc Lai bắt đầu chảy máu, phát ra tiếng gào thét dữ tợn Đồng thời tay chân của anh ta không ngừng co quắp, như cá đớp nước trước khi chết vậy. 

Rất rõ ràng, Bùi Nguyên Minh tức giận rồi.

Đối với người dám sỉ nhục vợ mình, anh căn bản không có ý định hạ thủ lưu tình.

Người nhà họ Thanh phản ứng kịp.

Rất nhanh có người giận dữ hét: "Đồ ở rể, mày dám đánh người nhà họ Thanh chúng tạo!" "Cùng tiến lên!"

Một đám người nhà họ Thanh cùng phi lên.

Nhưng không có bất kỳ ý nghĩa gì, một cú của Bùi Nguyên Minh, những người nhà họ Thanh này bay hết.

Lúc rơi xuống đất, đều ôm ngực mà nôn máu. "Tuyết Dương, Tuyết Dương kêu cậu ta dừng tay, đây chính là anh họ của cô, là anh họ ruột của cô!"

Bà cụ Thanh Kiều nhìn tới trợn tròn mắt, một lát sau bà ta trực tiếp quỳ trước mặt Trịnh Tuyết Dương, dập đầu rầm rầm.

Trịnh Tuyết Dương cũng phản ứng kịp, sao có thể làm ầm ĩ tới mức có tai nạn chết người ở nơi công chúng chứ?

Nói như vậy, Bùi Nguyên Minh sẽ phải ngồi tù!

Vừa nghĩ tới đây, cô vội vàng xông tới, kéo Bùi Nguyên Minh ra nói: "Chồng à, đừng mà, đừng quá xúc động!"

Trịnh Tuyết Dương tới, cuối cùng Bùi Nguyên Minh cũng nhấc chân ra.

Thanh Quốc Lai dường như chộp được rơm rạ cứu mạng, lúc này vùng vẫy như con chó mà bò ra ngoài.

Đến khi rời khỏi phạm vi bàn chân của Bùi Nguyên Minh có thể đạp tới, thân thể anh ta mềm nhũn, trực tiếp ngất xỉu. "Nhanh, nhanh đưa người tới bệnh viện!"

Một đám nhà họ Thanh luống cuống tay chân.

Hiện nay Thanh Thiếu Bình còn đang nằm ở bệnh viện quân đội, Thanh Quốc Lai là người có quyền lớn nhất ở nhà họ Thanh rồi.

Nhà họ Thanh không thể mất đi anh ta!

Trước khi đi, người nhà họ Thanh còn muốn nói mấy lời đe dọa, có điều lúc quay đầu nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh, bọn họ liền lập tức bị dọa sợ đến đái ra quần.

Quá đáng sợ!

Người này chắc chắn là bị bệnh tâm thần! Chính là một tên điên!

Người nhà họ Thanh đều rất yêu quý tính mạng của mình, chắc chắn sẽ không vì những người khác mà hi sinh mạng nhỏ của mình.

Lúc này đám người nhà họ Thanh khiêng Thanh Quốc Lai chạy trối chết.

Chỉ là sau khi rời đi, bà cụ Thanh Kiều căm hận nói: "Ngỗ ngược! Thằng con ở rể này quá là bất hiếu!" "Chờ xem, cứ đợi đó cho bà đây! "Đến khi nhà họ Thanh chúng ta có thể thật sự vực dây, tao nhất định phải giết chết đứa con ở rể Bùi Nguyên Minh này!" "Tao muốn thái nó từng nhát từng nhát thành thịt nát!" "Đúng vậy! Thái thành thịt nát!" "Chuyện hôm nay, nó nhất định phải trả giá thật lớn!" "Quân tử báo thù mười năm chưa muộn!"

Đám người nhà họ Thanh nhao nhao nguyền rủa, chỉ tiếc khoảng cách quá xa căn bản người ta không nghe thấy.

- -----------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.