CHƯƠNG 922
Một câu nói rơi xuống liền biểu thị thái độ của cô… Cô không có khả năng nhượng bộ!
La Hạo Nhiên tức khắc nghẹn lời, bị câu nói của Lê Kim Huyên chặn lại. Trầm mặc hồi lâu, ông ta mới chậm rãi cất lời: “Thương trường như chiến trường, vì chuyện này mà liên lụy đến tập đoàn và dòng tộc, tổng giám đốc Lê, cô vẫn còn trẻ, vẫn chưa rõ lắm đạo lý này… Có đôi khi, hòa khí mới có thể phát tài…
Bằng không, đối với dòng họ Richard, cô chỉ có thể lấy trứng chọi với đá mà thôi…”
Lê Kim Huyên nở nụ cười, cười đến khuynh thành: “Hai bên đều thiệt hại sao? Hiện tại, tập đoàn Lê Thị chúng tôi vẫn đang sống rất tốt!” Giờ khắc này, tổng giám đốc lập tức bày ra khí chất nữ vương, giống như đoá hoa hồng xinh đẹp động lòng người.
Sắc mặt La Hạo Nhiên hơi đổi một chút, ông ta không nghĩ tới… con nhóc Lê Kim Huyên này vậy mà lại không hiểu lễ nghĩa như thế! Ông ta đường đường là hội trưởng thương hội… tự mình đến đây thuyết phục, vậy mà lại bị cô xem như không khí?
La Hạo Nhiên híp mắt, giọng nói sâu xa: “Kim Huyên, còn trẻ tuổi thì vẫn nên điệu thấp một chút… Nói thế nào dòng họ Richard cũng là một dòng tộc tiếng tăm lừng lẫy ở phương tây… Thế lực của bọn họ rất cường đại và sâu xa… Có đôi khi lùi một bước mới là trời cao biển rộng…”
Uy hiếp! La Hạo Nhiên không định dùng tình cảm nữa, đây là đang uy hiếp trắng trợn!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên ngưng trọng, đang định mở miệng… thì Trần Xuân Độ ở một bên lại mở miệng trước!
“Hội trưởng La, đời này tôi ghét nhất là người khác uy hiếp vợ tôi… Biểu hiện hôm nay của ông khiến tôi vô cùng chán ghét…” Trần Xuân Độ bình thản mở miệng.
Nghe lời nói của Trần Xuân Độ, ngay từ đầu Lê Kim Huyên còn rất tán thành, không ngờ là thỉnh thoảng người đàn ông này còn rất đáng tin cậy… Ở thời điểm mấu chốt anh lại đứng ra thay cô nói chuyện… Thế nhưng mấy giây sau, Lê Kim Huyên đột nhiên phát hiện vấn đề! Vợ… tôi sao? Lê Kim Huyên lập tức nghiêng đầu qua chỗ khác, đôi mắt đẹp hung tợn trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, đó là ánh mắt cọp mẹ muốn ăn thịt người.
Trần Xuân Độ làm bộ không phát hiện… trên mặt giả vờ ngu ngơ…
Sắc mặt La Hạo Nhiên trở nên hết sức khó coi, ông ta híp mắt lại, cả người tựa như hoàn toàn thay đổi…
tuyệt nhiên khác biệt với vẻ hòa ái dễ gần vừa rồi!
La Hạo Nhiên khẽ híp mắt một cái, nhìn Lê Kim Huyên với vẻ ẩn ý, chậm rãi nói: “Lê Kim Huyên, những người trẻ tuổi như các cô… vẫn còn quá táo bạo, hành động theo cảm tính… La mỗ tôi ở Thành phố T tuy không tính là hắc đạo, buôn bán đàng hoàng… nhưng vẫn có chút dính líu đến bạch đạo trên giang hồ.
Có đôi khi, so với hắc đạo, bạch đạo… lại càng không phân rõ phải trái…”
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên ngưng lại, không hề lảng tránh chút nào, trực tiếp nói thẳng: “Hội trưởng La, ngài đây là đang uy hiếp tôi sao?”
La Hạo Nhiên cười thâm thúy: “Không tính là uy hiếp, chỉ là một lời nhắc nhở… Lê Kim Huyên, cô đang đi ở bên cạnh bờ, sao có thể không ướt giày? Có những lúc lùi một…” La Hạo Nhiên còn chưa nói xong, Trần Xuân Độ đã trực tiếp ngắt lời!
“Lùi cái mả cha nhà ông! La Hạo Nhiên, ông đứng nói chuyện không đau thắt lưng đúng không? Tính mạng của ông bị uy hiếp, ông có thể lùi bước được sao? Ít nói nhảm đi! Nghe mà ngứa tai!” Lời nói của Trần Xuân Độ bá đạo không gì sánh được, tràn ngập khí thế của lưu manh!
Giờ khắc này, Lê Kim Huyên cảm thấy đồng tình với quan điểm của Trần Xuân Độ trước nay chưa từng có. Hiện tại đột nhiên cô cảm thấy Trần Xuân Độ ở bên cạnh còn rất đẹp trai? Ít nhất là ở thời điểm này…
Sắc mặt La Hạo Nhiên lập tức biến sắc, trở nên vô cùng xấu xí!