Chàng Rể Phế Vật

Chương 921




CHƯƠNG 921

Mà Trần Xuân Độ lại thân mật kéo tay nữ thần, anh không tham dự vào cuộc trò chuyện, chỉ tự nhiên uống rượu vang, bộ dạng như không liên quan gì đến mình.

Lê Kim Huyên cười khẽ nói chuyện với hội trưởng La… Nghi ngờ trong lòng càng lúc càng sâu… La Hạo Nhiên là hội trưởng thương hội thành phố T, ngày thường công việc bận rộn, hầu như không hề tiếp xúc với cô… Huống chi giữa tập đoàn Lê Thị và La Hạo Nhiên cũng không có quan hệ hợp tác gì cả… Có thể nói hai bên hầu như không hề quen biết.

Thế mà hôm nay La Hạo Nhiên lại đột ngột tỏ ra thân thiết? Chủ động giao lưu bắt chuyện với Lê Kim Huyên, điều này khiến Lê Kim Huyên sinh lòng nghi hoặc… Đây là có mục đích gì?

“Tổng giám đốc Lê, về sau tập đoàn Lê Thị có yêu cầu gì đối với Thành phố T, cô cứ tùy ý thông báo một tiếng. La mỗ tôi nếu có thể chiếu cố thì nhất định sẽ chiếu cố.” La Hạo Nhiên cười nói, dường như giọng điệu mang theo ý tứ lôi kéo.

Lê Kim Huyên mỉm cười, bình thản nói: “Cảm ơn ý tốt của hội trưởng La, Kim Huyên ghi nhận trong lòng.”

Tuy rằng vẫn chưa rõ ý đồ của La Hạo Nhiên, nhưng Lê Kim Huyên cũng không tiện cự tuyệt, chỉ có thể lãnh đạm đáp lễ.

La Hạo Nhiên nhẹ nhàng nâng ly nhấp môi, sau đó đột nhiên cười thâm thúy nói: “Tổng giám đốc Lê, thực không dám giấu diếm, hôm nay… La mỗ được người khác nhờ vả, có một chuyện muốn thương nghị cùng cô.”

Hàng chân mày xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhẹ nhàng nhướng lên… Cuối cùng cũng nói đến ý chính rồi sao?

“Hội trưởng La, chuyện gì vậy?” Lê Kim Huyên từ tốn hỏi.

“Chuyện về dòng họ Richard.” La Hạo Nhiên chậm rãi nói.

Nghe đến lời này, sắc mặt Lê Kim Huyên hơi khựng lại, mang theo một tia cảnh giác và nghi hoặc.

Trần Xuân Độ cũng thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm vào La Hạo Nhiên với vẻ ẩn ý.

La Hạo Nhiên mỉm cười: “Tổng giám đốc Lê, cô không cần phải khẩn trương… Cũng không phải chuyện lớn gì… Chỉ là hiện tại, cô và dòng họ Richard quá mức căng thẳng, đối với cả hai bên đều không phải chuyện gì tốt, vẫn mong tổng giám đốc Lê có thể thu tay lại, mở rộng lòng mình mà khoan dung độ lượng, mọi việc đều phải dĩ hòa vi quý…”

Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên bình tĩnh nhìn ông ta chăm chú, cô nhẹ nhàng hỏi: “Hội trưởng La, Kim Huyên vẫn chưa rõ ý của ngài.”

La Hạo Nhiên chậm rãi uống một ngụm rượu đỏ, thâm thúy nói: “Được, con người La mỗ khoáng đạt rộng rãi, tôi nói thẳng vậy… Tôi hy vọng trong chuyện của dòng họ Richard, tổng giám đốc Lê có thể tha thứ và bỏ qua… chừa chút mặt mũi cho dòng họ Richard…”

Sắc mặt Lê Kim Huyên hơi cứng lại: “Hội trưởng La muốn tôi làm thế nào?”

“Rất đơn giản, đồng ý với yêu cầu của dòng họ Richard, bọn họ sẽ cho tập đoàn Lê Thị chỗ tốt tương ứng… Mọi người đều là dân làm ăn kinh doanh, hoà thuận nhã nhặn mới là điều quan trọng nhất, không phải sao?” La Hạo Nhiên thâm thúy nói.

Trên gương mặt tuyệt mỹ của Lê Kim Huyên đột nhiên nở một nụ cười, cười đến mức nghiêng nước nghiêng thành: “Hội trưởng La, hoá ra… ngài đến đây để… hoà giải thay cho bọn họ?”

La Hạo Nhiên cũng cười theo, lần thứ hai chạm ly với Lê Kim Huyên: “Trong chuyện này, vẫn mong tổng giám đốc Lê có thể bình tĩnh giải quyết, chỉ cần hòa bình, vậy chẳng phải sẽ phát tài sao?”

“Tôi nể mặt dòng họ Richard, vậy bọn họ sẽ bỏ qua cho tôi sao?” Đôi mắt xinh đẹp như mài của Lê Kim Huyên ngước lên, cô đột nhiên hỏi ngược lại.

Nghe nói nói thế, sắc mặt La Hạo Nhiên hơi khựng lại “Tổng giám đốc Lê, cô nói vậy là… có ý gì?” La Hạo Nhiên chậm rãi hỏi.

Sắc mặt Lê Kim Huyên bình tĩnh không gì sánh được: “Tôi có ý gì, hội trưởng La hẳn là hiểu rõ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.