Chàng Rể Phế Vật

Chương 852




CHƯƠNG 852

Richard ho ra máu, người run dữ dội, hắn ta thật sự rất hoảng loạn, run lẩy bẩy vì ánh mắt đáng sợ của Trần Xuân Độ.

“Mày… Mày thật sự muốn đối đầu với gia tộc Richard chúng tao sao? Việc này không tốt cho mày đâu…”

Giọng Richard run rẩy, dường như chứa đựng sự xin tha: “Đây là kết cục khi cả hai cùng thiệt, có chuyện gì chúng ta có thể bàn kĩ lại…” Lúc này Richard đã hoàn toàn chịu thua, hắn ta bị thương khắp người, mặt sưng như đầu lợn, nhìn rất thê thảm.

Nghe vậy, đôi mắt đẹp của nữ thần Lê Kim Huyên khẽ nheo lại, cô bắt được một tin tức từ những lời của Richard, một tin tức rất quan trọng, tên điên Richard nói kết cục khi cả hai cùng thiệt là có ý gì? Nếu gia tộc Richard trong lời hắn ta thật sự là gia tộc siêu lớn, có sức ảnh hưởng không gì sánh được, thì đằng sau Trần Xuân Độ đại diện cho thứ gì mà có thể tranh đấu đến mức cả hai cùng thiệt với gia tộc Richard?

Rốt cuộc Trần Xuân Độ có thân phận gì?

Sau khi về thành phố T, Lê Kim Huyên đột nhiên nhớ tới tất cả những nghi vấn trước đây, cô nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt mờ mịt.

Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên đầy phức tạp, ngơ ngác nhìn bóng dáng Trần Xuân Độ. Cô phát hiện mình ngày càng không hiểu người đàn ông bí ẩn này, rốt cuộc thế lực phía sau anh đại diện cho điều gì?

Trần Xuân Độ giẫm chân lên người Richard, thản nhiên châm một điếu thuốc.

“Đối đầu với Richard chúng mày? Ha…” Trần Xuân Độ cười rất thoải mái: “Tao chưa từng nghĩ tới việc đối đầu với chúng mày…”

Nghe vậy, nét mặt run rẩy của Richard khẽ thay đổi, hắn ta như thấy được một con đường sống: “Phải, giữa chúng ta vẫn có cơ hội hợp tác. Chỉ cần anh thả tôi ra, Richard nhất định sẽ không làm khó anh…”

“Ngại quá, tao cũng chưa từng nghĩ tới việc hợp tác với chúng mày…” Trần Xuân Độ cười sâu xa hơn.

Richard biến sắc, hỏi với giọng run nhè nhẹ: “Vậy thì anh… có ý gì?”

Trần Xuân Độ phun ra một làn khói thuốc: “Tao chỉ đang nghĩ phải dùng cách nào để san bằng chúng mày….”

Vừa nghe thấy câu này, vẻ mặt của Richard thay đổi, trở nên vô cùng khó coi.

Hắn ta đột nhiên giơ tay lên.

“Vụt!” Một cây kim bạc bắn ra.

Cơ thể Trần Xuân Độ nhẹ nhàng lánh đi, tránh được cây kim bạc này, cây kim bắn vào không trung, găm vào trần nhà. Trần nhà lập tức bị ăn mòn, xuất hiện một lỗ lớn vài centimet.

Lê Kim Huyên và thư ký của cô kinh ngạc, hai người chưa từng thấy vũ khí nào đáng sợ như vậy… cũng chưa từng nghe thấy những vũ khí này.

Richard nhân cơ hội đứng bật dậy, chịu đựng cơn đau trước ngực, lao thẳng ra khỏi phòng làm việc rồi chạy trốn. Lúc này, thoát thân mới quan trọng.

“Vụt!” Đầu lọc thuốc lá bắn ra, mang theo sức lực tương đương, bắn mạnh vào trong lỗ tai Richard.

“A…!” Điếu thuốc bắn thẳng vào tai, não Richard lập tức mất thăng bằng, ngã mạnh xuống đất! Điếu thuốc vẫn đang cháy, thiêu đốt lỗ tai hắn ta, hắn ta đau đớn, mặt mày dữ tợn!

Trần Xuân Độ dứt khoát đi thẳng tới, xách hắn ta lên như xách một con chó chết, quay vào trong phòng làm việc.

Lê Kim Huyên và thư ký hoàn toàn đơ ra, ngẩn người nhìn cảnh tượng này.

Cơ thể Richard run rẩy, môi hắn ta run lên xin tha: “Xin anh… xin anh tha cho tôi, tôi chỉ làm theo lệnh của gia tộc…”

“Làm theo lệnh của gia tộc? Chẳng phải vừa rồi mày rất ngông cuồng sao? Chẳng phải Richard mấy người tự cho rằng mình rất kiêu ngạo sao?” Trần Xuân Độ đạp mạnh lên mặt hắn ta, nghiền nát bấy tất cả những tôn nghiêm, danh dự và kiêu ngạo của hắn ta.

Nữ thần tổng giám đốc Lê Kim Huyên đã sững sờ, một lúc lâu sau cô mới phản ứng lại: “Trần Xuân Độ…”

Lê Kim Huyên gọi tên Trần Xuân Độ, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào anh, như đang khuyên anh, đừng giết, cô không muốn Trần Xuân Độ dây vào nhiều rắc rối hơn vì tập đoàn Lê thị…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.