Chàng Rể Phế Vật

Chương 804




CHƯƠNG 804

“Ong…!” Long Nha vang lên tiếng kêu dài, trong đêm đen biến ra hàng vạn bóng kiếm!

“Phốc phốc phốc…!” Một tên sát thủ còn chưa kịp chạy thoát… thân thể của gã đã bị hàng ngàn bóng kiếm trực tiếp xuyên thủng…! Cơ thể gã ta lập tức hóa thành một đống máu thịt … rơi rớt trên mặt đất …

“Giúp tôi…” Đồng tử của một tên sát thủ kinh hãi run lên… Lời còn chưa kịp kêu lên… ”Phốc!” Đầu đã bị một luồng sáng đen chặt mất!

Nhưng Trần Xuân Độ cũng không chịu bỏ qua! Bóng kiếm vô tận đột kích điên cuồng! Cho đến khi đầu của tên sát thủ kia bị xuyên thủng! Máu loãng như tương vẫy ra khắp nơi…

Đôi mắt Trần Xuân Độ đỏ như máu, tay cầm thanh Long Nha, người anh đi xuyên qua cơn mưa…! Đây đúng là một trận phản kích đẫm máu vô cùng!

Cảnh tượng ấy như mảnh huyết tinh bay rợp trời!

Trong cơn mưa giông không dứt, chỉ còn lại tên sát thủ cuối cùng … Thân thể gã nhanh chóng rút lui! Ẩn trong bóng tối!

Trong đôi mắt đỏ như màu máu của Trần Xuân Độ hiện lên một tia quỷ dị dữ tợn!

“Vạn vật trên thế gian như nước đổ khó hốt. Giết!” Trần Xuân Độ hét lên tiếng thét chói tai!

Thanh Long Nha trên tay Trần Xuân Độ trong nháy mắt phóng ra!

“Vù vù vù…!” Mũi dao rít gào, Long Nha đâm thủng không khí giữa màn đêm… Tấn công dữ dội vào cơ thể của tên sát thủ đang trốn thoát!

Gã sát thủ đang bỏ trốn không kịp phản ứng… “Phốc phốc phốc…!” Trong nháy mắt Long Nha xuyên qua cơ thể gã !

Trên người gã ta xuất hiện một lỗ máu … Đồng tử của tên sát thủ bàng hoàng … Như không thể tin được …! Cơ thể của gã dần dần suy yếu rồi biến thành một vũng máu thịt bê bếch…

Thân ảnh Trần Xuân Độ từ trên không trung chậm rãi bay xuống, trong tay anh còn cầm Long Nha hệt như quỷ vương đến từ địa ngục Tu la…Cứ như vậy mà đứng ở ngã tư đường.

Đám sát thủ Ám Thạch … Có thể nói là mười tên sát thủ tinh nhuệ nhất trong tổ chức… Toàn bộ đều bị tiêu diệt.

Cơn mưa vô tận đang trút xuống tầm tã, ngã tư đường nhuốm màu huyết tinh…Xác chết nằm rải rác khắp nơi, máu loang khắp mặt đất.

Hết thảy mọi thứ giống như địa ngục.

“Hừ…” Trần Xuân Độ thở mạnh một hơi, lúc này anh mới hiểu ra câu nói của người thanh niên kia, 3000 tỷ tiền thưởng này gần như khiến tất cả các tổ chức thế lực lớn ở Yên Kinh sau khi nghe tin đều lập tức hành động.

Cho dù anh có là Long Vương đi nữa cũng không cách nào ngăn được tham vọng của mấy tên đó.

Trần Xuân Độ lấy ra một điếu thuốc, còn chưa kịp châm lửa thì đã nghe thấy tiếng báo động chói tai từ phía sau!

Trần Xuân Độ quay đầu lại, nhìn thấy một chiếc xe tải to lớn lao về phía Trần Xuân Độ, trong nháy mắt đâm thẳng vào xe Trần Xuân Độ như muốn nghiền nát chiếc xe đó!

“Gầm!”

Chiếc xe mà Trần Xuân Độ đang tựa vào lập tức biến thành đống sắt vụn!

“Gầm!”

Ngay lập tức , một tấm lưới sắt dày bao phủ cả người Trần Xuân Độ!

“Vèo vèo vèo!” Vài bóng người kịch liệt chạy như bay lao ra, vô số ánh sáng dài màu bạc dày đặc xuyên qua hư không! Nhanh chóng bay về phía Tràn Xuân Độ.

“Vèo vèo!” Roi sắt đột nhiên quấn lấy thân thể mạnh mẽ của Trần Xuân Độ, hai tay hai chân…Tất cả đều bị quấn quanh khắp người!

Hơn mười đạo thân ảnh lao nhanh về phía trước, đem từng chiếc roi sắt gắt gao siết chặt thẳng tắp, tạo thành trận Càn Khôn roi sắt ! Thân thể của Trần Xuân Độ bị lưới sắt bao quanh, roi sắt quấn chặt quanh người, hoàn toàn bị chế trụ! Không thể cử động chút nào!

Không khí tại hiện trường mang theo mảnh chém giết dày đặc! Vô cùng đáng sợ!

Thân thể của Trần Xuân Độ bị vô số tấm lưới bạc chế trụ, chiếc roi sắt dày màu bạc giống như một con ác long, quấn chặt lấy cơ thể anh, khóa chặt rồi cố định tất cả các huyệt đạo trên người anh, giống như một tấm lưới thiên la địa võng, triệt để giam cầm anh!

Đôi mắt Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, lãnh đạm, mặc dù không cử động được nhưng dường như không hề sợ hãi, lạnh lùng nhìn lướt qua xung quanh, khóe miệng … Lộ ra một tia giễu cợt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.