Chàng Rể Phế Vật

Chương 794




CHƯƠNG 794

Cùng lúc đó, đám lính đánh thuê đang quỳ trên đất cũng run rẩy, đồng loạt nhân lúc hỗn loạn gắng gượng đứng dậy, chạy trốn về tứ phía. Cảnh tượng đêm nay cực kỳ loạn.

Đám lính đánh thuê đều cố gắng nhân lúc loạn lạc mà chạy trốn, bọn họ đều không muốn chết.

Nhóm lính đánh thuê Black Hawk trước đây tàn nhẫn là thế, lúc này lại trở thành chim muông, cá trùng bỏ chạy khắp nơi, điên cuồng chạy trốn.

“Chạy?” Trần Xuân Độ đứng yên tại chỗ, trong mắt loé lên một tia huyết sắc: “Lại có kẻ muốn chạy.”

Đột nhiên, bàn tay phải của anh xoay một vòng, lòng bàn tay nắm lấy hư không.

“Long Nha!”

Keng! Con dao găm Long Nha đang cắm dưới đất khẽ kêu lên, như được sức mạnh kỳ lạ nào đó thu hút, đột ngột bay lên… bay ngược vào lòng bàn tay Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ cầm con dao găm trong tay phải, khoé miệng nhếch lên một đường vòng cung kỳ lạ.

“Giết!” Một tiếng hét nghiêm nghị vang lên, anh ném mạnh tay phải.

Vút! Con dao găm Long Nha xuyên qua hư không, bay về phía Taylor đang chật vật bỏ chạy ở nơi xa.

“Rú!” Con dao găm Long Nha nhanh như chớp, thân dao ma sát nhanh chóng với không khí, phát ra tiếng rồng gầm khe khẽ.

Con dao găm Long Nha xé toạc hư không, hoá thành một tia sáng màu đen mang theo tiếng rồng gầm, lao thẳng về phía Taylor.

Taylor đang điên cuồng chạy trốn phía xa… “Phụt!”

Đột nhiên tia sáng màu đen đâm xuyên tim hắn… đâm xuyên từ tâm nhĩ trái.

Mặt Taylor tái nhợt, run rẩy, bước chân dần chậm lại, đồng tử hắn kinh hoàng, hai tay ôm lấy nơi đang chảy máu trước ngực… Nhưng máu đỏ vẫn tràn ra từ ngực, thoáng chốc đã thấm vào giữa các ngón tay hắn, gần như cả người hắn đều đã bị nhuộm màu đỏ máu.

Cùng lúc đó, con dao găm Long Nha quay trong hư không một vòng, theo quán tính, nó lại đập chính diện vào đầu hắn một lần nữa.

“Phụt” Dao găm Long Nhã loé lên tia sét, đâm xuyên qua đầu mày và đầu hắn, búng máu đỏ tươi và nước não vàng bắn tung toé.

Trên mặt Taylor xuất hiện từng vết nứt nhỏ li ti màu đỏ tươi, đó là vết thương do kiếm để lại, lúc này nó đang lan rộng… “A” Taylor run rẩy kịch liệt, đưa hai tay lên ôm đầu, cố gắng bảo vệ chúng.

Tuy nhiên đầu hắn lại như mất không chế, máu và thịt lẫn lộn, cứ thế rơi xuống… Máu tanh tràn ra một cách điên cuồng.

Thậm chí hắn có thể cảm nhận được rõ ràng cảnh tượng đáng sợ khi nước trong não mình trào ra.

Một tiếng “phụt” đột ngột vang lên, đầu hắn nổ tung ngay lập tức.

Taylor bất chợt ngã xuống đất, chỉ còn lại cái xác không đầu.

“Long Nha, trở về!” Trần Xuân Độ khẽ hô, con dao găm Long Nha nhanh chóng trở lại tay anh trong bầu trời đem đen kịt.

Lúc này con ngươi Trần Xuân Độ đỏ như máu, nó đã hoàn toàn bị thay thế bởi máu tanh.

Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng tại chỗ, hai mắt anh đỏ như ma quỷ, chầm chậm nhìn đám lính đánh thuê nước ngoài đang bỏ chạy tán loạn tứ phía.

Khoé miệng anh nhếch lên tạo thành một vòng cung kỳ dị: “Một tên cũng không chạy được.”

Mặt đất dưới chân anh chợt nứt ra rồi sụp xuống.

Ngay sau đó, người anh biến mất tại chỗ.

Trong màn đêm vô tận, bóng dáng anh lao nhanh như chớp.

“Phụt phụt phụt” Sau tiếng ù ù của tia sáng đen, vũ điệu huyết vụ lan khắp màn đêm.

Long Nha ở đâu, máu tươi xuất hiện ở đó!

Vũ điệu máu tanh điên cuồng!

Một tên lính đánh thuê nước ngoài đang chạy trốn, đột nhiên một tia sáng đen xuyên qua cơ thể hắn.

Giây tiếp theo, cơ thể hắn nứt ra thành từng đoạn, xác hắn rơi xuống đất theo từng mảnh, cuối cùng biến thành một vũng máu.

Con dao găm long Nha vút nhanh trong đêm tối, từng tiếng rồng gầm cứ thế vang lên, chấn động tâm hồn người.

Từng tốp từng tốp lính đánh thuê nước ngoài ngã xuống, hiện trường lại đầy máu tanh, giống như địa ngục Tu La.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.