Chàng Rể Phế Vật

Chương 789




CHƯƠNG 789

Trong cuộc tàn sát đẫm máu, Dương Long gắng gượng kháng cự áp lực cực kỳ kinh khủng, trường đao lần nữa giơ lên, tấn công về phía trước!

Vẻ mặt Trần Xuân Độ nghiêm nghị, giọng nói lạnh lùng cất lên: “Nếu ông đã muốn chết như vậy… vậy tôi sẽ toại nguyện cho ông.”

Hai cánh tay Trần Xuân Độ khẽ động!

“Keng keng…!” Trường đao lạnh giá của Dương Long… trực tiếp bị Trần Xuân Độ nắm chặt! Cố định chặt không thể di chuyển thêm được nữa!

“Vỡ!” Trần Xuân Độ hét lên!

“Rắc rắc rắc!” Tiếng kim loại giòn tan! Hai trường đao vô cùng cứng rắn xuất hiện vô số vết nứt nhỏ li ti.

Ngay sau đó, trường đao… lại… trực tiếp bị hai tay anh dùng lực mạnh… làm gãy vỡ tan tành trong ngoan cường!

Xẹt! Thời điểm này! Vẻ mặt Dương Long đột nhiên thay đổi!

Sắc mặt Dương Long vô cùng khó coi! Trường đao trong tay ông ta… là vũ khí vô song mà tông chủ đại nhân đích thân rèn ra và tặng cho ông ta vào mấy năm trước! Không ai hiểu rõ… nỗi kinh hoàng của thanh đao này hơn ông ta! Cứng như kim cương, chém sắt như bùn!

Năm đó, tông chủ từng nói… trên cõi đời này… không gì sánh được với thanh đao này! Kẻ có thể phá hủy thanh đao này… hầu như không tồn tại! Ngay cả bản thân tông chủ cũng không chắc… có thể phá hủy đao này! Nhưng tại thời điểm này! Cảnh tượng trước mặt lại diễn ra một cách chân thực và rõ nét trước mắt bọn họ như vậy!

Đao này… hôm nay… đã bị phá hủy! Bị người đàn ông này bẻ gãy một cách ngoạn mục?! Vậy tức là…

thực lực của người đàn ông này… e rằng đã đạt đến cảnh giới đáng sợ như tông chủ!

Lúc này, ông ta mới cảm nhận được sự khủng khiếp của người đàn ông này! Người đàn ông này hoàn toàn không phải hạng ông ta có thể đối phó nổi! Đây là một sát thần!

Dương Long cầm đao gãy trong tay tấn công mạnh mẽ về phía Trần Xuân Độ, nhưng tất cả đều là vô ích!

Trần Xuân Độ cầm Long Nha trong tay, dễ dàng ngăn lại, nhìn Dương Long bằng ánh mắt thâm thúy có chút giễu cợt.

Thân hình anh chợt lóe lên, trực tiếp tóm lấy cánh tay Dương Long, sau đó dùng sức vặn một cái!

Tiếng xương gãy lanh lảnh!

“A!” Sắc mặt Dương Long tái nhợt, tóc dài rối tung, ông ta của giờ phút này chỉ còn lại nỗi đau đớn vô tận!

“Là con cháu nhà họ Dương lại học đao pháp của nước J. Sao hả, trăng ở nước J tròn hơn ở nước C sao?” Trên mặt Trần Xuân Độ hiện lên vẻ giễu cợt.

Dương Long ra sức vùng vẫy, trong mắt lộ ra vẻ tức giận và sát khí: “Đông Á bệnh phu, mày cứ giết tao!”

Nghe thấy tiếng “bệnh phu” của Dương Long, ánh mắt Trần Xuân Độ đột nhiên nghiêm nghị, anh chợt túm lấy thân thể của Dương Long đến trước mặt, nhìn chòng chọc vào ông ta!

“Ông dám xúc phạm nước C một câu nữa xem?” Giọng nói của anh vô cùng lạnh lùng, lúc này Long Vương cũng tức giận.

“Nước C bệnh phu…” Dương Long chậm rãi nói khẽ giọng run rẩy, trong mắt hiện lên sự ghê tởm và mỉa mai.

Trần Xuân Độ hoàn toàn nổi giận, anh đột nhiên duỗi tay ra, trực tiếp bóp cổ ông ta, như mang theo uy hiếp đáng sợ!

“Là người mang dòng máu nước C lại nói ra những lời như vậy, trái tim và linh hồn ông đều đã biến chất!”

Tay Trần Xuân Độ bóp chặt cổ ông ta, ngữ khí đáng sợ.

Lúc này, thân thể Dương Long đột nhiên run lên… Ông ta hoàn toàn luống cuống! Trong mắt ông ta có một nỗi kinh hoàng… hoảng sợ và bàng hoàng!

“Có khí phách thì giết tao đi! Nếu mày dám sỉ nhục tao, tao… tông chủ đại nhân nhất định sẽ chém mày thành tám khúc!” Dương Long cố kìm nén sự run rẩy của cơ thể, lớn tiếng quát.

“Tông chủ đại nhân con mẹ nhà ông! Năm đó, chủ nhân nhà ông đã bị tôi đánh đến bây giờ còn không dám bước ra khỏi nước J nửa bước. Ông lấy đâu ra nhiều lời nhảm nhí như vậy?!” Trần Xuân Độ hoàn toàn không có ý định tha cho ông ta. Dương Long đã không thuộc về nước C, có lòng khác đáng giết!

Đương nhiên, Trần Xuân Độ sẽ không dễ dàng buông tha cho ông ta như vậy! Anh muốn cho Dương Long hiểu rõ… đất nước C không phải là nơi bọn họ có thể tùy tiện tiến vào!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.