CHƯƠNG 785
“Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của mày!” Người đàn ông đột ngột vung lên, trường đao lướt nhanh như trường long, vô số ánh sáng kinh khủng từ lưỡi đao lóe lên trong không trung, ác liệt và đáng sợ!
Đao ý chém ra kinh khủng, ngút trời! Khiến sắc mặt Trần Xuân Độ cũng có chút thay đổi!
Đao ý kinh khủng quét về phía Trần Xuân Độ. Trần Xuân Độ hít sâu một hơi. Nếu bị đao ý này quét qua, bất kỳ kẻ nào cũng sẽ bị chém thành sương mù đẫm máu mà bỏ mình và tiêu tán!
Trần Xuân Độ đứng ở nơi đó, trước mặt anh, ánh đao đáng sợ kia bao phủ trong đêm đen, hoàn toàn bao vây anh!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ ra tay! Bất chợt vồ vào khoảng không!
“Keng…!” Trong không trung, tiếng vũ khí chấn động vang lên trong bầu trời đêm! Vô số đao ý kinh khủng kia đã tiêu tán và biến mất toàn bộ… Trường đao uy nghiêm đáng sợ kia hiện ra bản chất… bất ngờ bị hai tay Trần Xuân Độ nắm chặt!
Nhưng hai tay Trần Xuân Độ lại chẳng mảy may tí máu tươi rỉ ra. Hóa ra, lưỡi đao sắc bén đã chém lên vết chai dày cộm của Trần Xuân Độ!
“Nhĩ Đông Trần, còn nhớ tao không? Bởi vì mày mà nhà họ Dương tao không có con cháu nối dõi!”
Người đàn ông lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, sát khí vô hạn, đó là ánh mắt giết người!
Trong đêm tối yên tĩnh như chết, khi nghe thấy lời này, vẻ mặt Trần Xuân Độ vẫn không thay đổi, chỉ có một chút kinh ngạc khó phát hiện lóe lên nơi đáy mắt.
Ánh mắt Trần Xuân Độ bình tĩnh dửng dưng, chỉ đứng ở nơi đó như một người ngoài cuộc.
“Thì ra là bề trên đã đến.” Trần Xuân Độ chậm rãi mở lời, giọng điệu thâm thúy khó đoán: “Vậy thì, ai đã nói cho ông biết tin tức này?
“Đợi sau khi mày chết thì đến hỏi Diêm Vương đi!” Người đàn ông đột nhiên lạnh lùng quát. Tuy rằng mặt mũi già nua nhưng vẫn còn khỏe mạnh tráng kiện, khí phách toát ra từ trên người có thể so với một người đàn ông trưởng thành!
Bỗng nhiên… một bóng người đột nhiên biến mất trước mặt Trần Xuân Độ! Không còn chút hơi thở của sự tồn tại!
Gần như ngay lập tức, sau lưng Trần Xuân Độ có một bóng dáng đen kịt xuất hiện cùng với ánh đao chém về phía sau lưng anh!
Đồng tử của Trần Xuân Độ đông lại… Đây là… nhẫn thuật!
Trần Xuân Độ không chút do dự, thoắt cái… thân hình hóa thành hư ảnh, nhanh chóng lùi về sau! Trong nháy mắt, né tránh được đao này.
“Người nhà họ Dương lại biết nhẫn thuật của nước J.” Giọng nói của Trần Xuân Độ chậm rãi vang vọng trong không trung. Vẻ mặt của Dương Long lạnh như hầm băng, cứ thế bình tĩnh đứng trong bóng đêm, như thể… hòa làm một vào bóng tối vô tận.
Trong đêm tối, Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng đó.
Ánh mắt lạnh như băng của Dương Long quét qua Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên sát khí lạnh lùng vô hạn.
“Vì thực lực, tao đã du hành ra nước ngoài, dung hợp thành tựu to lớn, tích hợp tinh hoa của nhiều võ thuật. Cho dù mày có là Long Vương, cũng tất phải chết không còn nghi ngờ.” Giọng nói của Dương Long lạnh lùng kéo dài, như sương lạnh, như tiếng vang từ địa ngục!
Trần Xuân Độ nghe vậy thì sững sờ: “Thứ cho tôi nói thẳng, những thủ đoạn kia của nước J cũng chỉ là dành cho con nít. Chắc ông sẽ không cho là bí tịch, đại pháp gì đó chứ?”
“Tiêu diệt con cháu nhà họ Dương, giết không thương tiếc!” Dương Long tức giận hét lên.
“Hai hào kiệt của nhà họ Dương, khi đó tôi chỉ muốn chặt đứt kinh mạch cánh tay của hai người họ, nhưng ai biết được bọn họ khăng khăng muốn tìm cái chết, tôi cũng hết cách.” Trần Xuân Độ bình tĩnh, thản nhiên nói.
“Còn con trai tao, ba của hai hào kiệt nhà họ Dương!” Vẻ mặt Dương Long nghiêm trọng, lạnh giọng nói!
“Ba…” Trần Xuân Độ nhíu mày, như trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng bất đắc dĩ giang hai tay ra: “Có thể là quá yếu, không nhớ nổi.”
“Đi chết đi!” Lời này của Trần Xuân Độ như kích động đến Dương Long, vẻ mặt Dương Long trở nên lạnh lùng, bùng phát ra sát khí cuồn cuộn!
Ánh mắt Dương Long đột nhiên nhìn chăm chú…! Vào giây sau, ông ta biến mất tại chỗ!