CHƯƠNG 733
“Đến tập đoàn Lê Thị.” Cô gái kia nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói tràn ngập một loại khinh miệt cao ngạo.
Dường như từ trước đến nay cô ta đều dùng loại giọng điệu này để ra lệnh cho tài xế.
Trần Xuân Độ nhìn thoáng qua một cái, cũng không so đo với cô ta. Anh đạp chân ga lái xe nhanh như bay…
Trên đường đi, cô gái kia ngồi ở phía sau chơi điện thoại di động, bầu không khí yên tĩnh lạ thường.
Mà Trần Xuân Độ không có việc gì lại đánh giá cô ta. Bỗng nhiên Trần Xuân Độ thoáng nghĩ tới điều gì đó, anh nhìn cô gái chợt mở miệng hỏi: “Có phải cô là người chủ trì buổi tiệc tối qua…”
“Sao anh biết?” Cô gái đưa mắt nhìn Trần Xuân Độ, đôi mắt long lanh xinh đẹp hiện vẻ hứng thú.
Cô gái này tuổi không lớn lắm, Trần Xuân Độ nhanh chóng nhận ra đây chính là Hoa Nhã Nhụy, thiên kim của hội trưởng hiệp hội vàng bạc đá quý Yên Kinh mà Lê Kim Huyên đã nhắc tới trước đó.
Trần Xuân Độ nhìn Hoa Nhã Nhụy, giọng nói mang theo ý tứ cất lên: “Cô mới bây lớn mà lại ăn nói ngông cuồng như vậy, ba cô có biết không?”
“Đó là chuyện nhà chúng tôi, anh làm tốt công việc của mình là được rồi.” Hoa Nhã Nhụy không nhịn được trả lời một câu.
Trần Xuân Độ cười một cách vô lại, dường như không hề tức giận chút nào, tiếp tục lái xe của mình.
Rất nhanh sau đó, xe ô tô dừng trước tập đoàn Lê Thị, Trần Xuân Độ và Hoa Nhã Nhụy vừa xuống xe đã lập tức nhìn thấy Lê Kim Huyên đi ra từ trong công ty, nhiệt tình nghênh tiếp Hoa Nhã Nhụy.
“Cô Hoa, cô có thể tới tập đoàn Lê Thị chúng tôi là vinh hạnh của Lê Thị.” Lê Kim Huyên mặc một bộ váy được đặt may riêng, chiếc váy ôm sát người cô tôn lên vóc dáng gợi cảm, hoàn mỹ không chê vào đâu được.
“Tôi cũng đã đồng ý với yêu cầu của ba tôi, tiện thể nói lời xin lỗi cô vì sự việc không vui xảy ra vào tối hôm qua, mong cô đừng để trong lòng.” Đối mặt với Trần Xuân Độ thì Hoa Nhã Nhụy giống như một cô công chúa, nhưng khi ở trước mặt Lê Kim Huyên, cô ta lập tức thu liễm đi rất nhiều, tự nhiên phóng khoáng, dịu dàng mê người.
Từ trên người cô ta vậy mà lại toát ra một phong thái không hề thua kém Lê Kim Huyên.
Điều này không thể không làm cho Trần Xuân Độ nhìn thêm một lần nữa, mỹ nữ có khí chất như vậy thực sự không nhiều lắm.
Mà khoảnh khắc ánh mắt của Trần Xuân Độ dừng ở trên người Hoa Nhã Nhụy thì lại bị Lê Kim Huyên chú ý tới.
“Nhìn đủ chưa?” Lê Kim Huyên lạnh lùng liếc anh một cái.
Từ trước đến nay giữa phụ nữ và phụ nữ với nhau luôn có sự ghen tị, đặc biệt đây lại là một cô gái xinh đẹp như vậy, tất nhiên Lê Kim Huyên không cho phép ánh mắt Trần Xuân Độ nhìn ngó lung tung, điều này làm cho cô hết sức khó chịu!
Trần Xuân Độ bị Lê Kim Huyên bắt tại trận, anh ngượng ngùng cười cười.
Đôi mắt đẹp của Hoa Nhã Nhụy tò mò nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ… Anh mặc một bộ đồ Tây, tóc tai lộn xộn… trong miệng ngậm thuốc lá không chút kiêng kỵ, vẻ mặt vô lại, quả thực rất giống một tên côn đồ đầu đường xó chợ… Vậy mà anh lại có thể để cho Lê Kim Huyên làm ra phản ứng lớn như thế… Hình như, giữa hai người này có cái gì đó?
“Cô Hoa, mời đi theo tôi.” Lê Kim Huyên nói xong, lập tức xoay người đạp giày cao gót đi vào công ty.
Trần Xuân Độ cũng nhìn thấy ánh mắt của mỹ nữ Hoa Nhã Nhụy, bèn nháy mắt với cô ta mở miệng trêu chọc: “Em gái xinh đẹp, thấy anh đẹp trai không?”
Hoa Nhã Nhụy trả lại cho anh một cái liếc mắt, ánh mắt đó muốn bao nhiêu ghét bỏ thì có bấy nhiêu.
Nhìn thấy mỹ nữ trong veo như nước này ghét bỏ mình như vậy, Trần Xuân Độ buồn bực: “Tôi nói em gái này… cô cần gì phải dùng loại ánh mắt đó nhìn tôi? Tôi kém cỏi lắm sao?”
Hoa Nhã Nhụy nhíu mày, nghiêm túc gật đầu một cái.
Trần Xuân Độ càng thêm cạn lời. Đm, hiếm khi được thấy một mỹ nữ, vậy mà lại bị người ta ghét bỏ…
…
Sau khi trở lại phòng làm việc, Lê Kim Huyên không cho Trần Xuân Độ tiến vào. Cô chặn anh ở ngoài cửa, thậm chí còn đóng rèm cửa sổ, giống như không muốn để Trần Xuân Độ nhìn thấy Hoa Nhã Nhụy vậy.
“Mẹ… không phải là ghen chứ…” Trần Xuân Độ nhủ thầm trong lòng.
Mãi cho đến chạng vạng, Trần Xuân Độ nhàn rỗi ăn không ngồi rồi mới được Lê Kim Huyên đi tìm. Lê Kim Huyên mang theo Hoa Nhã Nhụy đi tới ngồi dối diện với Trần Xuân Độ, cô căn dặn: “Đưa cô Hoa trở về, trên đường phải cẩn thận, không thể xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.”