Chàng Rể Phế Vật

Chương 561: Long Vương Xuất Hiện




Trong đêm đen, trường đao khẽ gào thét, như tiếng thét gào nơi địa ngục! Nhất Đao Lưu ở nước J là môn phái võ thuật đáng sợ từng gây chấn động châu Á, cuối cùng đã xuất hiện trở lại!

“Rít…!” Tiếng kim loại khẽ rít trong đêm đen, lưỡi đao xé trời đáng sợ bao phủ, cấp tốc tập kích chém về phía Trần Xuân Độ.

Đó… là nhát đao có sát thương cực mạnh!

Trong khoảnh khắc này, đồng tử của Trần Xuân Độ đông cứng lại, thân hình anh chợt lóe lên! Nếu đã đánh thì phải đánh một trận!

“Xẹt…!” Long Nha phá vỡ hư không, tiếng rồng gầm vang chấn trời đất! Thân thể Trần Xuân Độ gần như biến thành một cái bóng rồng...!

Trong đêm đen, một loạt bóng lưỡi đao đáng sợ gào thét mà tới; vô số lưỡi đao chia cắt hư không, chấn động gầm thét; hàng ngàn ánh đao lóe sáng trên không trung!

Một tiếng thét dài! Ánh đao hoàn chỉnh lập tức hợp nhất thành trường đao của võ sĩ thực thụ đáng kinh người! Cấp tốc chém tới!

“Ầm!” Long Nha và trường đao oanh kích nhau kịch liệt!

Lúc này, không khí...!như ngưng kết lại!

“Phịch phịch!” Một giây tiếp theo, thân hình Dương Long ngừng lại trên không trung, ngay sau đó bị một lực lượng khủng khiếp trực tiếp đánh bật ra! Giống như một con diều bay ngược!

“Phụt!” Dương Long ngã người xuống đất, trong miệng tràn ra một ngụm máu đỏ thẫm.

Dương Long rơi mạnh xuống đất, cũng không khá hơn là bao, thân thể khẽ run lên bần bật, hiển nhiên là đã bị nội thương!

"Đây chính là Nhất Đao Lưu? Ha...!không chịu nổi một đòn." Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng đó, ánh mắt hờ hững lại vô cùng thâm thúy.

Long Nha trong tay tản ra ánh sáng lạnh lẽo khủng khiếp.

Khoé miệng Dương Long đầy vệt máu, nhìn chằm chằm người đàn ông nước C trước mặt với vẻ kinh ngạc không dám tin...!Giờ phút này, mọi tôn nghiêm...!kiêu ngạo của ông ta..

bỗng chốc như đều sụp đổ tan tành… trong trận đấu này!

Thân thể Dương Long khẽ run lên, lồng ngực nhấp nhô kịch liệt, ngực ông ta tràn đầy đau đớn...!Ông ta lúc này, mang vẻ phức tạp, kinh ngạc, đờ đẫn...!ngây ngốc nhìn chằm chằm người đàn ông đó...

Giờ khắc này, Dương Long...!cao thủ nguy hiểm của phái Nhất Đao Lưu… thiên tài đã đánh bại vô số cao thủ trong phái chỉ trong mười năm ngắn ngủi… lại… bị người khác… một đòn, đánh bại thảm hại… ở nước C!

Trần Xuân Độ khẽ giơ Long Nha trong tay lên, giống như ác ma, cứ như vậy bước từng bước ép sát tới...

“Vèo vèo vèo…!” Đột nhiên! Trong đêm đen, vô số bóng đen chập chờn! Mấy chục vệ sĩ chi viện cấp tốc tấn công vào!

“Keng…!” Vô số ánh đao kinh khủng trong nháy mắt lao thẳng về phía Trần Xuân Độ! Hàng ngàn đao tấn công đan xen, cuồn cuộn đáng sợ!

Trong mắt Trần Xuân Độ lóe lên vẻ giễu cợt...!Dương Long...!đúng thật là không tự lượng sức mình...

“Gràooo…!” Tiếng rồng gầm vang chấn, máu Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! tận!

Long Nha hóa thành tiếng rồng gầm chấn động trời đất! Bất cứ nơi nào đi qua, máu bắn Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! thủ của anh...!trong nháy mắt, hoàn toàn bị bóp cổ chết!

“Hứ…!” Một tiếng quát lạnh, thân hình Dương Long lóe lên, trường đao trong tay nhanh chóng chém tới, muốn chém chết triệt để Trần Xuân Độ!

Đây đã định trước là một cuộc tàn sát không có điểm dừng!

“Phụt phụt phụt…!” Trong máu thịt tanh tưởi văng tung tóe, bóng dáng Trần Xuân Độ giống như ác ma, mơ hồ xuất hiện trùng điệp một cách đáng kinh Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! Long gắng gượng kháng cự áp lực cực kỳ kinh khủng, trường đao lần nữa giơ lên, tấn công về phía trước!

Vẻ mặt Trần Xuân Độ nghiêm nghị, giọng nói lạnh lùng cất lên: "Nếu ông đã muốn chết như vậy...!vậy tôi sẽ toại nguyện cho ông."

Hai cánh tay Trần Xuân Độ khẽ động!

“Keng keng…!” Trường đao lạnh giá của Dương Long… trực tiếp bị Trần Xuân Độ nắm chặt! Cố định chặt không thể di chuyển thêm Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! loại giòn tan! Hai trường đao vô cùng cứng rắn xuất hiện vô số vết nứt nhỏ li ti.

Ngay sau đó, trường đao...!lại...!trực tiếp bị hai tay anh dùng lực mạnh… làm gãy vỡ tan tành trong ngoan cường!

Xẹt! Thời điểm này! Vẻ mặt Dương Long đột nhiên thay đổi!

Sắc mặt Dương Long vô cùng khó coi! Trường đao trong tay ông ta...!là vũ khí vô song mà tông chủ đại nhân đích thân rèn ra và tặng cho ông ta vào mấy năm trước! Không ai hiểu rõ...!nỗi kinh hoàng của thanh đao này hơn ông ta! Cứng như kim cương, chém sắt như bùn!

Năm đó, tông chủ từng nói...!trên cõi đời này...!không gì sánh được với thanh đao này! Kẻ có thể phá hủy thanh đao này...!hầu như không tồn tại! Ngay cả bản thân tông chủ cũng không chắc...!có thể phá hủy đao này! Nhưng tại thời điểm này! Cảnh tượng trước mặt lại diễn ra một cách chân thực và rõ nét trước mắt bọn họ như vậy!

Đao này...!hôm nay...!đã bị phá hủy! Bị người đàn ông này bẻ gãy một cách ngoạn mục?! Vậy tức là...!thực lực của người đàn ông này...!e rằng đã đạt đến cảnh giới đáng sợ như tông chủ!

Lúc này, ông ta mới cảm nhận được sự khủng khiếp của người đàn ông này! Người đàn ông này hoàn toàn không phải hạng ông ta có thể đối phó nổi! Đây là một sát thần!

Dương Long cầm đao gãy trong tay tấn công mạnh mẽ về phía Trần Xuân Độ, nhưng tất cả đều là vô ích!

Trần Xuân Độ cầm Long Nha trong tay, dễ dàng ngăn lại, nhìn Dương Long bằng ánh mắt thâm thúy có chút giễu cợt.

Thân hình anh chợt lóe lên, trực tiếp tóm lấy cánh tay Dương Long, sau đó dùng sức vặn một cái!

Tiếng xương gãy lanh lảnh!

“A!” Sắc mặt Dương Long tái nhợt, tóc dài rối tung, ông ta của giờ phút này chỉ còn lại nỗi đau đớn vô tận!

“Là con cháu nhà họ Dương lại học đao pháp của nước J.

Sao hả, trăng ở nước J tròn hơn ở nước C sao?” Trên mặt Trần Xuân Độ hiện lên vẻ giễu cợt.

Dương Long ra sức vùng vẫy, trong mắt lộ ra vẻ tức giận và sát khí: "Đông Á bệnh phu, mày cứ giết tao!"

Nghe thấy tiếng “bệnh phu” của Dương Long, ánh mắt Trần Xuân Độ đột nhiên nghiêm nghị, anh chợt túm lấy thân thể của Dương Long đến trước mặt, nhìn chòng chọc vào ông ta!

“Ông dám xúc phạm nước C một câu nữa xem?” Giọng nói của anh vô cùng lạnh lùng, lúc này Long Vương cũng tức giận.

"Nước C bệnh phu..." Dương Long chậm rãi nói khẽ giọng run rẩy, trong mắt hiện lên sự ghê tởm và mỉa mai.

Trần Xuân Độ hoàn toàn nổi giận, anh đột nhiên duỗi tay ra, trực tiếp bóp cổ ông ta, như mang theo uy hiếp đáng sợ!

“Là người mang dòng máu nước C lại nói ra những lời như vậy, trái tim và linh hồn ông đều đã biến chất!” Tay Trần Xuân Độ bóp chặt cổ ông ta, ngữ khí đáng sợ.

Lúc này, thân thể Dương Long đột nhiên run lên...!Ông ta hoàn toàn luống cuống! Trong mắt ông ta có một nỗi kinh hoàng...!hoảng sợ và bàng hoàng!

"Có khí phách thì giết tao đi! Nếu mày dám sỉ nhục tao, tao...!tông chủ đại nhân nhất định sẽ chém mày thành tám khúc!" Dương Long cố kìm nén sự run rẩy của cơ thể, lớn tiếng quát.

"Tông chủ đại nhân con mẹ nhà ông! Năm đó, chủ nhân nhà ông đã bị tôi đánh đến bây giờ còn không dám bước ra khỏi nước J nửa bước.

Ông lấy đâu ra nhiều lời nhảm nhí như vậy?!" Trần Xuân Độ hoàn toàn không có ý định tha cho ông ta.

Dương Long đã không thuộc về nước C, có lòng khác đáng giết!

Đương nhiên, Trần Xuân Độ sẽ không dễ dàng buông tha cho ông ta như vậy! Anh muốn cho Dương Long hiểu rõ...!đất nước C không phải là nơi bọn họ có thể tùy tiện tiến vào!

Trần Xuân Độ trực tiếp túm lấy ông ta ra đuôi xe và dùng dây thừng trói tay chân ông ta lại.

Dương Long ra sức giãy giụa, có ý trốn thoát, nhưng cái nút mà Trần Xuân Độ thắt lại rất kỳ lạ, càng giãy giụa ngược lại càng thắt chặt hơn.

Ông ta vốn không thể trốn thoát!

“Lát nữa sẽ cho ông hưởng thụ đã đời, người nước J!” Trần Xuân Độ lạnh lùng trừng mắt nhìn ông ta, sau đó châm một điếu thuốc.

Xe chậm rãi khởi động, Trần Xuân Độ chở theo Dương Long chạy băng băng một đường đến một nơi xa.

"Long Vương, thả tao ra!".

Truyện Việt Nam

Ở đuổi xe, cơ thể Dương Long giãy dụa kịch liệt, sắc mặt tái nhợt!

Ông ta cứ thế bị treo vào đuôi xe và kéo đi liên tục!

Xe con chạy càng nhanh, quần áo của ông ta càng trở nên rách nát!

Không lâu sau, trên người Dương Long đã xuất hiện vài lỗ thủng, thê thảm vô cùng!

“Long Vương, mày nhất định phải chết!” Dương Long phát ra tiếng kêu cực kỳ thảm thiết, như ma khóc sói tru!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.